Từ khi Tiêu Thu Phong xuất hiện, Bát Kỳ Đại Xà chỉ chú ý đến mình hắn. Có vaà thứ không cần nói chỉ cần dùng cảm nhận là có thế biết. Loại lực lưọng này chính là sức hấp dẫn vốn có của cao thủ với cao thủ.
Thực ra Tiêu Thu Phong cũng không nhìn một ai khác. Đám võ sĩ đang ào ào lao ra cũng không làm cho hắn rối loạn tâm chí. Bát Kỳ Đại Xà chỉ là một truyền thuyết. Thật ra không ngờ nó thật sự tồn tại.
Nghe nó nói, Tiêu Thu Phong biết bố hắn năm đó nhất định đã đấu với con quát vật này. Hơn nữa hình như không phân thắng bại. Nếu lực lượng không là vô địch vậy tin rằng cũng có phương pháp khắc chế. Mặc dù có chút kinh ngạc nhưng Tiêu Thu Phong không hề e ngại.
Đấu với lực lượng này là một trong những cách làm cho hắn tăng lên.
“Mày chẳng qua chỉ là một con súc sinh, căn bản không xứng làm đối thủ của tao” Tiêu Thu Phong lạnh lùng liếc nhìn nó, trên mặt lộ ra vẻ thản nhiên. Hình như rất khinh thường với con quái vật này.
Quả nhiên Bát Kỳ Đại Xà rất tức giận, tóc dựng đứng lên, mang theo một loại kích động điên cuồng. Nó là thần của đảo quốc, cũng là nguồn suối của các Ninja và võ sĩ. Ở nơi đây, nó là một loại tìn ngưỡng, không cho phép bất cứ ai xem thường.
“Mày sẽ phải trả giá, tao sẽ xé xác mày”
Thần Long không còn. Trên người thanh niên này có khí chất của Thần Long. Đương nhiên sự sỉ nhục ngày đó sẽ dùng máu của người đàn ông này để rửa sạch. Huống hồ Tiêu Thu Phong còn khinh thường nó, càng xúc động vào cấm kỵ của yêu.
Bát Kỳ Đại Xà đã động, tiếng bước chân “Đông, đông” như sấm, lao về phía. Tiêu Thu Phong. Lực lượng cường đại mang theo làn sương mù phát ra. Đám võ sĩ đến gần cũng bị nó đánh bay. Giờ phút này, Bát Kỳ Đại Xà bản chất hung tàn đã không để ý ai là địch ai là người nhà.
Lời nói mặc dù khinh thường, nhưng trong lòng Tiêu Thu Phong lại rất cẩn thận. Bởi vì nếu như không chiến thắng được con quái vật này thì chuyến đi đến Nhật Bản sẽ không thắng lợi. Sẽ lưư lại bóng ma trong lòng Thần binh chiến đội. Sơn Khấu Minh sẽ đời đời tồn tại, cho nên Tiêu Thu Phong không có đường lui.
“Đao Tâm…..Phá” Chân kình cường đại trong cơ thể đột nhiên tăng lên. Thân hình cao gây như một cơn gió lao tới. lại như một tảng đá hạ xuốn, đao khí nghênh tiếp, mũi nhọn hiển lộ.
Bát Kỳ Đại Xà rất cuồng vọng, nó không hề né tránh. Cái đầu cực lớn không ngờ lại đưa tới nghênh đón. Đao khí vô cực bổ vào đầu nó lại chỉ phát ra những tiếng “Xích, xích” nhưng không làm cho nó bị thương.
Đừng nhìn nó rát nặng nề nhưng hành động lại nhanh như rắn. Chợt loé đã biến mất, thật sự còn nhanh hơn cả Ảnh Tử thân pháp mấy phần. Nếu như không phải mượn thân hình này bạo phát thì chỉ riêng chiêu đầu tiên Tiêu Thu Phong đã bị thương.
“Quả nhiên có bản lĩnh. Tiểu tử, tôn nghiêm của bản thần không chấp nhận xâm phạm. Hôm nay mày sẽ bị trừng phạt” Mặc dù do rắn biến thành nhưng Bát Kỳ Đại Xà từ trăm năm trứơc đã có nhân tính. Tính cách hung tàn thậm chí còn bá đạo hơn loài người. Nếu như không phải bị lục phách ảnh hưởng thì có lẽ không ai khốn chế được nó.
Tiêu Thu Phong cũng thật không ngờ quái vật này không chỉ có võ công cao tuyệt mà ngay cả da thịt trên cơ thể cũng dày như vậy. Không ngờ ngay cả lực lượng đao tâm cũng không thể làm gì được nó. Thân hình lui lại thật nhanh, lực lượng võ phách đã lưư chuyển khắp tứ chi.
Xem ra muốn đối phó với quái vật này chỉ có thể sử dụng Long biến tam tuyệt.
Long biến tam tuyệt chính là khắc tinh của Bát Kỳ Đại Xà. Rắn tất nhiên là loài động vật bò trên mặt đát, vĩnh viễn không thể nào so sánh với rồng cao cao tại thượng.
Long hình vừa hiền, Bát Kỳ Đại Xà đã kinh hoàng kêu lên: “Long biến……”
Thân hình đang lao tới đã dừng lại. Nó nhìn Tiêu Thu Phong đã thận trọng hơn đôi chút. Bởi vì trên đời này thứ duy nhất có thể làm nó bị thương, chính là Long biến tam tuyệt. Long thần năm đó chính là dựa vào ba thức này đã làm cho thể mạch nó bị tổn thương, đến nay chưa lành.
Hấc vụ mênh mông trong nháy mắt càng tăng lên khiến cho không thể thấy rõ Bát Kỳ Đại Xà. Đây là mê tung độc vụ của nó. Khi nó chưa thành hình chính là dựa vào loại độc vụ này đẻ lừa gạt mắt kẻ địch, thừa dịp đánh lén.
“Long Phá Thiên….” Long là Kim Long, Kim Long hoá thân mang theo vạn đạo ánh sáng chiếu rọi cả chíên trường, sang như ban ngày. Ngay cả trong làn hắc vụ cũng khá rõ ràng. Thân hình của Bát Kỳ Đại Xà đã lộ ra.
Trảo của Kim Long đã nhảy vào trong làn hắc vụ. Ngay cả độc vụ cũng không có tác dụng gì với Long. Long thể hạ xuống, kim quang loé lên quét sạch tất cả hắc vụ. Bát Kỳ Đại Xà cũng đã biến thành chân thân.
Tám chiếc chân rất lớn như tám lưỡi đao từ bốn phương tám hướng thét gào lao tới, vô cùng sắc bén.
Long trảo đã bắt được hai chiếc chân, Long đằng phiên thân mang làm cho thân hình Bát Kỳ Đại Xà bắn ra ngoài hơn sáu trượng. Trên chân đầy vết thương. Chỗ nào bị trảo bắt phải đang trào ra máu đen.
“Ghê tởm” Thật không ngờ Long biến tam tuyệt của người đàn ông này còn cường đại hơn của Long Thần năm đó.
Bát Kỳ Đại Xà đương nhiên không biết lúc trứoc hắn giao đấu với Long Thần, Long Thần đã giết chết hơn một ngàn võ sĩ tinh nhuệ, khí kình đã hao tổn không ít. Mà Tiêu Thu Phong lúc này lại đang sung mãn, dùng hết toàn lực nên đương nhiên làm cho Bát Kỳ Đại Xà bị thương.
“ Đại thần, tôi đến giúp ngài” Theo tiếng hét lớn, một thân hình gia nua xuất hiện từ trong bóng tối. Cầm thanh loan nguyệt trường đao trong tay, đao phong chớp động. Bàn tay gầy gò đầy gân xanh. Ông ta nhìn Tiêu Thu Phong với ánh mắt đầy căm hận.
Con ông ta bị giết, hai người cháu đã chết. Thù này, hận này như biển máu của Long Thần năm đó. Sâu như biển cho nên dù cho mất hết danh tiếng cũng phải liên thủ với Bát Kỳ Đại Xà giết chết người đàn ông này.
“Tá Đằng Thái Thần”
Tiêu Thu Phong lạnh lùng quát lên một tiếng. Thật không ngờ võ sĩ luôn luôn kiêu ngạo lại liên thủ với người. Huống hồ làm bạn với loài súc sinh này có lẽ cũng cùng loại. “Không sai, tao là Tá Đằng Thái Thần. Thẳng ranh, năm đó Long Thần giết con trai thứ bảy của tao, diệt một ngàn tinh nhuệ của Sơn Khấu Minh tao. Món nợ đó hôm nay tao sẽ đòi lại từ trên người mày”
Tá Đằng Thái Thần liếc nhìn THần binh chiến đội đang bị vây quanh một cái: “Giết chết hết đám người này. Tất cả người đối đầu với Sơn Khấu Minh đều phải chết”
Mắt Bát Kỳ Đại Xà sáng rực lên nhưng nó không từ hối. Với thân phận của nó, chấp nhận như vậy chỉ bởi vì sợ hãi. Bóng ma năm đó vẫn còn hằn sâu trong lòng nó.
Người đàn ông này mặc dù là hậu nhân của Long Thần, nhưng lực lượng của hắn lại rất cường đại. Bát Kỳ Đại Xà không tự tin có thể đánh bại Tiêu Thu Phong. Hơn nữa nó đã bị thương, lại còn có lạc ấn. Chỉ thử một lâầ nó đã dao động.
Không từ chối cũng không đáp ứng, Bát Kỳ Đại Xà tiếp tục công kích. Tá Đằng Thái Thần cũng như vậy, trường đao trong tay phát ra sáu đạo đao mang đánh vào Tiêu Thu Phong.
“Long Diệt Thiên….” Đối với Tiêu Thu Phong lúc này mà nói dựa vào thân thể vũ phách và Long biến tam tuyệt làm cho Bát Kỳ Đại Xà sợ hãi. Đây là cơ hội của hắn.
Lần này biến ảo ra không phải là Kim Long. Mà là hoả, Hoả Long bay lên không, chiếu sáng bầu trời. Thân hình Tiêu Thu Phong cũng bay lên cao. Trong phạm vị trăm dặm có thể thấy một kỳ quan, một lưới lửa đang nhảy múa trong không trung. Giống như thiên phạt của ông trời, Tiêu Thu Phong lứơt đến đâu tất cả đều bị chiếu sáng.
Tá Đằng Thái Thần vô cùng kinh hãi. Dù là Long Thần năm đó cũng không đạt tới cảnh giới này. Nếu như tối nay không có Bát Kỳ Đại Xà hỗ trợ, hạo kiếp của Sơn Khấu Minh tuyệt đối không thể may mắn thoát khỏi.
Nghĩ đến đây, hắn lập tức cử động. Trường đao trong tay vung lên vô cùng sắc bén. Nếu người đàn ông này không chết, Sơn Khấu Minh sẽ không còn hy vọng. Tối nay không phải hắn chết chính là ta vong.
Mặc dù chỉ nhìn trong nháy mắt, nhưng Lý Cường Binh cũng đã bị sự cường đại này làm cho rung động. Mặc dù hắn biết, Tiêu thiếu gia như một vị thần. Nhưng biến hoá thành hình rồng này lần đầu tiên nhìn thấy.
“Cường ca, tôi đến giúp anh đây, mau đi” Thiết Trụ và Tiểu Lục Tử đều đã chạy tới, chia ra nhảy vào trong đôi ngũ sắp tan rã của Lý Cường Binh. Bọn họ mạnh mẽ mở ra môt đường máu trong đám võ sĩ.
Vết thương đầy người. Ngoại trừ Lý Cường Binh, mỗi đội viên phía sau hắn đều đã bị thương. Mà người đội viên bị Bát Kỳ Đại Xà làm gãy tay càng nghiễn răng nhiến lợi chịu đựng đau đớn, phi cuớc phóng ra giẫm chết một tên võ sĩ bị ném đến bên cạnh hắn. Mà cánh tay còn lại đã bị đao của một tên Ninja đánh trúng, máu nhiễm đỏ cả người.
Lỳ Cường Binh cũng biết lúc này rất nguy cấp không thể ở lại lâu, lạnh lùng quát: “Bảo vệ Cương Tử, xông ra”
Ngay khi Tiêu Thu Phong và Bát Kỳ Đại Xà, Tá Đằng Thái Thần đang giao chiến kịch liệt. Thì ở trong một con hẻm nhỏ cách đó không xa xuát hiện vài bóng nguời. Người dẫn đầu chính là Sư Tông đeo mặt nạ bằng đồng. Bên cạnh hắn là Hà Hướng Nam.
Vừa nghe người báo cáo. vừa ra lệnh cho bọn chúng tiếp tục dò xét.
Mà Sư Tông lúc này lại không hề mở miệng nữa. Cảm nhận lực lượng vương giả đỉnh cao đó, hắn biết nếu như xông ra chỉ có một con đưòng chết. Mặc kệ là Sơn Khấu Minh hay là Ngạo Thiên Minh đều không phải là đối thủ của người đàn ông họ Tiêu đó.
Sự cường đại của người này đã nằm ngoài dự tính của Cảnh Trưởng. Cho nên lúc này hắn chỉ có thể lẳng lặng đợi, đợi thời cơ tốt nhất để ra tay. Nên tất cả quyền quyết định đều giao cho Thử Vương ở bên cạnh.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT