London là một thành phố rất điên cuồng, trong màn sương mù màu xám, không khí ô nhiễm. Nơi này có rượu ngon nhất trên đời, có gái xinh đẹp nhất, ở trong những góc tối âm u, tiến hành mua bán cảm quan.
Mà Hắc Sắc Toàn Phong, chính là khu vui chơi giải trí và hưởng thụ tốt nhất trên thế giới.
Hai người Tiêu Thu Phong và Lý Cường Binh đi vào, đã bị sự ồn ào bên trong làm giật mình. Theo lời quản gia chỉ biết nơi này rất náo nhiệt, nhưng đến mức này là hai người không ngờ đến.
Trong đại sảnh dựng một loạt các cột bằng ống tuýp, ba vũ công hạng nhất đang uốn éo thân hình để trần nửa thân trên, làm các động tác khiêu khích khiến cho bên dưới đám đàn ông tru lên như sói. Mấy thằng đàn ông không chịu nổi đã chạy tới trước sân khấu, cầm những tờ bảng Anh nhét vào trong quần lót hình chữ T của mấy cô vũ công.
Đương nhiên cũng thuận tay sờ sờ một chút, hưởng thụ cảm giác dục vọng đang dâng lên.
Đi tiếp vào trong, âm điệu từ từ có chút biến hóa, có thể thấy các cô gái tai thỏ ở khắp nơi. Mỗi người đều vóc dáng đầy đặn, trên người mặc đồ lót ba mảnh gợi cảm, dường như đây là trang phục tiêu chuẩn của các cô. Người đi vào có thể dễ dàng sờ sờ mông mấy cô một chút, những thứ này không tính tiền.
Không chỉ không lấy tiền, còn được uống rượu miễn phí.
Tiêu Thu Phong đến đây thực không phải đi thăm quan phong cách ăn chơi ở nước bạn, mà bởi vì Huyết Hoàng ở đây.
Huyết Hoàng có một sở thích là mỗi ngày đều phải nhìn thấy máu. Đối với một thằng đàn ông đầy bạo lực, cách duy nhất thấy được máu chính là chiến đấu. Mà Hắc Sắc Toàn Phong, ngoại trừ rượu và gái, còn có một trò cờ bạc còn kích thích hơn: “Hắc quyền”.
“Hai vị tiên sinh phương Đông kính mến, hai vị muốn phục vụ như thế nào. Em tên là Mary, hay là em sẽ phụ trách chiêu đãi hai anh?” Một cô gái rất quyến rũ và gợi cảm đi tới trước mặt hai người, rất lễ phép dò hỏi.
Nàng giống như cũng cô gái khác, mặc trang phục ba mảnh, trông rất quyến rũ. Người tới nơi này, cũng không phải ai cũng thích loại xuân sắc này.
Tiêu Thu Phong cười cười, rất thân thiện nói: “Cảm ơn tiểu thư Mary, nghe nói nơi này có rất nhiều trò chơi kích thích, chúng ta muốn đến xem một chút, hay là em giới thiệu một chút được không?”
Mary nhìn hai người đầy quyến rũ, dường như lập tức có thể hiểu được thân phận của bọn họ, ánh mắt gợi cảm chỉ nhìn thẳng vào Tiêu Thu Phong.
“Đương nhiên có thể, trong này bọn em có những cô gái dịu dàng và xinh đẹp nhất, cũng có những trận đấu làm cho người ta nhiệt huyết. Đương nhiên còn có rượu và đồ ăn ngon nhất trên đời, không biết anh muốn loại gì, hoặc là thưởng thức mỗi thứ một chút?”
Tiêu Thu Phong ra vẻ rất mong chờ, sau đó vội vã nói: “Anh trước hết muốn đánh bạc một chút, muốn xem mình hôm nay có đỏ hay không, không biết nơi này có trò chơi làm anh thỏa mãn hay không”.
Mắt Mary sáng rực lên, đây là trò kiếm tiền nhiều nhất của Hắc Sắc Toàn Phong. Đàn ông ngoại trừ thích gái, thì cũng thích loại kích thích đầy máu me đó. Ông chủ đã tốn rất nhiều tâm tư nghĩ ra trò này, đúng là hợp với dục vọng nguyên thủy của những gã đàn ông có tiền.
“Trong này của bọn em có những cuộc đấu quyền kích thích nhất thế giới, đảm bảo sẽ không làm hai anh thất vọng. Nếu như hai anh muốn thử một lần, vậy hãy đi theo em”.
Mary này dường như cũng có chút thân phận, trên đường đi có rất nhiều người chào hỏi cô ta, rất khách khí. Mà cô ta chỉ đưa tay lên, cũng không trả lời, một đường không hề trở ngại đi xuyên qua hành lang thật dài.
Cuối hành lang, ba người dừng lại trên tầng ba. Trước mắt xuất hiện một khu còn náo nhiệt hơn đại sảnh. Một lôi đài nhỏ ở bên trong, hình thành không khí nóng rực.
“Đó chính là những người đàn ông chân chính, bọn họ cứ thắng một trận sẽ được tiền thù lao phong phú. Các anh chỉ cần đặt ai thắng ai thua, rất đơn giản mà lại nhanh. Ở đây bọn em không hạn chế số tiền đặt cược” Mary nhìn chằm chằm hai người đàn ông dã man người đầy máu đang đánh nhau, rất nhanh giải thích quy tắc nơi này.
“Hai anh là khách mà em đưa vào, chỉ cần nói số lượng em sẽ tiếp, thắng thua có thể đợi có kết quả là ra, đến lúc đó sẽ tính toán, như vậy có phải là rất ưu đãi” Mary rất biết làm ăn, hơn nữa cũng không cần phải ghi vào sổ sách, đây là Hắc Sắc Toàn Phong, cô ta có đủ tự tin.
Tiêu Thu Phong liếc mắt một cái liền thấy Huyết Hoàng, bởi vì quản gia đã từng hình dung qua về hắn. Có lẽ là tài cao gan lớn, nên giờ phút này hắn không hề sợ hãi Đồ Thần, rất dũng cảm ngồi ở vị trí rất dễ nhìn.
Có lẽ hắn rất tự tin vào lực lượng của Hắc Dạ.
“Các vị, bây giờ do vua của chúng ta, Vạn Đạt tiên sinh uy chấn London lên đài. Tỷ lệ của Vạn Đạt tiên sinh là một bồi trăm, mọi người đặt cược, đặt cược nhanh nào. Mỗi người dũng cảm lên đài khiêu chiến, chỉ cần cầm cự được năm phút, chúng tôi sẽ thưởng năm mươi ngàn bảng Anh”.
Vạn Đạt chính là Huyết Hoàng, hắn cởi chiếc áo khoác trên người, như một con trâu đực đi lên trên đài. Hắn đến đây thực không phải vì tiền mà là hưởng thụ mùi máu tươi. Mỗi lần nhìn thấy hình dáng đầy máu của đối thủ, hắn cảm thấy thoải mái như uống máu vậy.
Cơ thể cường tráng, vô cùng co dãn, đúng như lời Lang Khuyển nói, cao thủ đến từ Italy này đao thương bất nhập.
Bởi vì da của hắn quả thật rất dầy, là người đầu tiên mà Tiêu Thu Phong thấy có da dầy như vậy.
Lý Cường Binh đã cảm nhận được, lực lượng dã tính này là từ lúc sinh ra đã có. Sau đó trải qua huấn luyện mới làm cho Huyết Hoàng cò thành tựu cuồng phách như hôm nay. Nắm tay của hắn còn kinh khủng hơn búa sắt mười cân vài phần.
“Vạn Đạt tiên sinh đã xưng bá ở nơi này của bọn em ba ngày. Đánh bại hơn sáu mươi đối thủ, đúng là cao thủ số một trong hàng vạn người. Hai anh nếu muốn kiếm tiền, thì hãy mua Vạn Đạt tiên sinh. Mặc dù tỷ lệ không nhiều lắm, nhưng chắc chắn kiếm được tiền”.
Tiêu Thu Phong quay đầu lại, cười cười, nói đùa với Mary: “Nếu như muốn kiếm nhiều tiền, đương nhiên là mua tỷ lệ cao. Trăm ngàn bảng, tôi nghĩ vị Vạn Đạt tiên sinh này hôm nay chắc chắn sẽ bại” Mary trong lòng vui vẻ, trăm ngàn bảng, theo tỷ lệ một phần mười, chỉ có mấy phút đồng hồ là thu được mười ngàn bảng, cô ta sao không hưng phấn chứ, mở miệng tán dương: “Anh đúng là ra tay rộng rãi, được, em nhận, lập tức ghi lại cho anh”.
Mary đã đi về phía cửa đặt cược, mà Lý Cường Binh ở phía sau đã sớm không nhẫn nại được: “Tiêu thiếu gia, con trâu kia để tôi, ngẫu nhiên làm một người giết trâu cũng tốt”
Tiêu Thu Phong cười nói: “Cho anh không có vấn đề gì, nhưng đừng để tôi tổn thất trăm nghìn bảng, nếu không anh phải bồi thường cho tôi”.
Lý Cường Binh rất vui vẻ, hưng phấn trả lời: “Thiếu gia yên tâm, tuyệt đối sẽ không để cậu thất vọng” Loại đối thủ này, hắn khát vọng đã lâu.
Thực ra năm mươi ngàn bảng cũng không phải là của Tiêu Thu Phong, mà lấy của Đồ Thần, thạm thời bảo quản gia đưa cho. Đương nhiên không thể không có vốn đặt cược. Hơn nữa đây là làm việc cho Đồ Thần, bỏ ra chút tiền đặt cược cũng không quá đáng.
Một người đàn ông cao lớn vì năm mươi nghìn bảng lên lôi đài, bị một quyền đánh bay xuống đài, răng gãy vài chiếc, miệng đầy máu, cả lòng non lòng già đều trào ra, phát ra những tiếng kêu vô cùng đau đớn.
Người dẫn chương trình cầm Micro, lanh lảnh nói: “Năm vạn bảng, năm phút, còn có ai nữa, còn có ai lên đài, người ấy chính là người dũng cảm của thành phố London, làm cho chúng tôi cùng thấy đi nào”.
Đây chính là lấy số tiền khổng lồ ra, tên dẫn chương trình hét rú lên, không khí nơi đây đã không thể khống chế.
Lúc Mary trở lại, Lý Cường Binh đã đứng ở trên lôi đài. Động tác của hắn quá nhanh, ngay cả người dẫn chương trình cũng không có nhìn thấy là hắn làm thế nào mà lên được, dường như trong nháy mắt người đàn ông nhỏ gầy này đã xuất hiện trước mặt.
Lý Cường Binh ở trong Thần binh chiến đội xem như một người khá cao lớn, nhưng so sánh với Huyết Hoàng lại đúng là đại vu thấy tiểu vu, không bằng một nửa người ta, nhỏ gầy đến buồn cười.
“Tốt, các vị, mở to hai mắt các vị lên, người đàn ông dũng cảm này, anh đã đứng trên lôi đài. Chúng ta cùng hy vọng anh ta có thể đạt được phần thưởng năm mươi nghìn, càng hy vọng Vạn Đạt tiên sinh hạ thủ lưu tình”.
Người dẫn chương trình nói như vậy, càng kích thích Vạn Đạt nổi giận, ngay cả người như vậy cũng dám lên lôi đài khiêu chiến quyền uy của hắn, hắn đương nhiên cảm thấy rất mất mặt.
Không muốn nói phần thưởng năm mươi nghìn, Huyết Hoàng ngay cả một phút cũng không muốn cho thằng đàn ông kia đứng trên lôi đài, đó là nỗi nhục.
Không có tiếng chuông báo, cũng chưa ai nói bắt đầu, nắm tay của Huyết Hoàng đã như thiên lôi từ trên trời giáng xuống, đột nhiên công kích. Lý Cường Binh nhanh chóng tránh ra, nắm đấm đánh trúng sàn lôi đài, như xảy ra động đất vậy. Cả lôi đài rung lên vài lần, trên sàn lại bị mở ra một hố sâu hơn thước.
“Trời, đó không phải là bạn của anh sao” Giờ phút này Mary đã nhìn thấy người khiên chiến với Vạn Đạt, đúng là một trong hai người mà cô ta vừa chiêu đãi.
Tiêu Thu Phong không quay đầu lại, chỉ khẽ cười nói: “Anh đã sớm nói rồi, Vạn tiên sinh hôm nay chắc chắn bại” Không chỉ có thua, mà Huyết Hoàng chắc chắn sẽ chết, bởi vì Tiêu Thu Phong đã nói không muốn Huyết Hoàng còn sống nhìn thấy mặt trời ngày mai.
Dù cho ở London có thể nhìn thấy mặt trời cũng không nhiều lắm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT