Thường Thanh Sâm Lâm nằm giữa vùng nói non trùng điệp, bao trùm phạm vi mấy trăm dậm, khắp nơi đều là cây cối bốn mùa xanh tươi, trên mặt đất phủ một lớp cỏ xanh um tươi tốt, trong rừng còn có nhiều con suối nhỏ chảy qua, không khí nơi đây tràn ngập sương mù trắng nhạt.
Sau khi Long Tiêu Diêu bay tới đây cũng không dừng lại mà trực tiếp bay về phía rừng rậm. Hắn bay thấp xuống, chỉ ngang tầm ngọn cây. Làm như vậy thứ nhất có thể tránh làm cho tu tiên giả khác ở phía xa phát hiện, mặt khác khi bay thấp hắn có thể tùy lúc tìm tòi dược thảo trên mặt đất.
Sau khi Trúc Cơ, lại hấp thu được tinh huyết bản mạng của Bí Hí, thần thức của Long Tiêu Diêu đã có thể phóng ra ngoài khoảng 40 thước, đương nhiên không gian trong Vạn Thú Lệnh Bài cũng nhờ đó mở rộng tới phạm vi bốn trăm thước, càng có nhiều vị trí để gieo trồng dược thảo. Lúc đầu hắn còn lo rằng dược thảo trong Linh Dược Viên không thích ứng được với môi trường mới, nhưng hiện tại thấy chúng còn có vẻ còn sum xuê hơn so với lúc trước, hắn mới yên tâm.
Không lâu sau khi Long Tiêu Diêu tiến vào Thường Thanh Sâm Lâm liền phát hiện ra hai con rết đang mai phục dưới một cây đại thụ, chúng dài khoảng nửa thước, tốc độ cực kỳ nhanh nhẹn.
Long Tiêu Diêu ngay lập tức gọi Kim Xà ra. Tuy đối thủ là độc trùng cấp hai nhưng hắn tin rằng với khả năng hoàn toàn miễn dịch với độc tố của Kim Xà, hẳn là nó có thể đối phó được với hai con rết này. Tuy vậy, hắn cũng không dám chủ quan, vẫn hết sức chăm chú nhìn vào động tĩnh cuộc chiến đấu này.
Kim Xà được gọi ra, ngay lập tức phát hiện hai con rết, nó liền hưng phấn lao tới. Hai con rết này cũng phát hiện ra Kim Xà, cảm thấy uy hiếp thật lớn. Hai con rết dài nửa thước liền nằm sấp xuống song song với nhau, cùng ngẩng đầu lên, há miệng lộ ra một đôi răng nanh độc màu nâu hình lưỡi liềm dài nửa tấc, hướng về phía Kim Xà đe dọa.
Nhưng hai con rết này đối mặt với Kim Xà liền lộ vẻ miệng cọp gan thỏ, Kim Xà căn bản không thèm để ý đến đe dọa của chúng, nó như tia chớp bay đến trước mặt hai con rết, há mồm cắn tới một con.
Con rết bị tập kích lập tức dùng cả trăm cái chân để di chuyển, nhanh chóng né về phía sau, mà con rết còn lại thì lao ra, cắn về phía cổ của Kim Xà.
Nhưng đúng lúc này, Kim Xà đột ngột chuyển hướng công kích, cắn một cái vào con rết đang lao tới, thoạt nhìn giống như con rết này tự mình chui đầu vào lưới, đưa mình vào miệng Kim Xà.
Long Tiêu Diêu luôn quan sát biến hóa của cuộc đấu này, hắn cũng không biết Kim Xà cố ý giương đông kích tây, đánh lạc hướng hai con rết hay là khả năng ứng biến của nó rất cao, hành động nhanh chóng đã thành công. Nhìn Kim Xà nháy mắt giải quyết được một con độc trùng cùng cấp, hắn cũng cảm thấy kinh ngạc trước khả năng của nó.
Tuy nhiên, cuộc chiến vẫn còn chưa kết thúc, con rết còn lại thừa dịp Kim Xà đang nuốt con rết kia, liền lao ra, đánh về phía cổ của Kim Xà.
Con rết thuộc loại độc trùng cấp thấp, không có linh trí, sở dĩ chúng có thể nhanh chóng ứng biến, đánh về phía cổ của Kim Xà hoàn toàn là do bản năng của độc trùng, trước kia nó đã từng có kinh nghiệm chiến đấu với loài rắn, đương nhiên biết được cổ rắn là vị trí yếu ớt nhất.
Tuy nhiên, Kim Xà phản ứng rất nhanh, hơn nữa tuy nó có hình dạng của loài rắn nhưng lại thuộc Long tộc, vị trí bảy tấc không phải là nhược điểm của nó. Thân thể Kim Xà rụt lại phía sau, tiếp theo thả xuống một nửa con rết đang ăn dở, lại há mồm hướng con rết đang lao tới, không ngờ trong nháy mắt đã cắn trúng con rết này. Thân thể của con rết cực kỳ yếu ớt, bị Kim Xà cắn một cái liền lập tức chết đi.
Trong những ngày sau đó, Kim Xà lần lượt trải qua mấy trăm cuộc chiến. Thường Thanh Sâm Lâm quả thật có độc trùng dày đặc, tính ra mỗi ngày Long Tiêu Diêu đều hơn mười lần gặp phải độc trùng, nhưng lại không gặp được yêu thú nào.
Long Tiêu Diêu cũng nhổ được một ít dược thảo đem trồng, nhưng vì vẫn đang ở rìa ngoài của Thường Thanh Sâm Lâm nên dược thảo cũng tương đối bình thường. Sau hơn một tháng tiến vào Thường Thanh Sâm Lâm, Kim Xà lại lâm vào trạng thái ngủ say. Hắn biết điều này biểu hiện rằng Kim Xà lại thăng cấp nên cũng không lo lắng lắm.
Nguyên nhân là do Kim Xà liên tục ăn mấy trăm con độc trùng, mà thân thể độc trùng là bổ ích nhất đối với Kim Xà, hơn nữa Kim Xà còn nuốt yêu đan của mấy trăm con độc trùng này, khiến nó thu được lợi ích không nhỏ.
Tuy nhiên hiện Long Tiêu Diêu cũng không yếu như trước nữa, còn có vòng bảo hộ linh khí thượng phẩm, không lo lắng bị độc trùng quấy rầy. Hơn nữa, thuộc tính lôi và hỏa có tác dụng khắc chế, độc trùng lại thuộc loại yêu thú cấp thấp, cấp bậc không cao nên không có gì uy hiếp được đến hắn, do vậy hắn tiếp tục đi sâu vào trong Thường Thanh Sâm Lâm.
Thoáng cái đã trôi qua mấy tháng, Long Tiêu Diêu đã đi vào sâu hơn phân nửa khu rừng, do trên đường hắn còn tìm kiếm, thu thập dược thảo nên tốc độ không không quá nhanh. Tuy nhiên, theo đường đi của hắn càng vào sâu, độc trùng gập phải đều thuộc cấp ba, ngẫu nhiên có thể thấy có độc trùng cấp bốn, khiến hắn ngày càng phải chú ý, cẩn thận.
Dù vậy, càng đi sâu, dược thảo mà Long Tiêu Diêu thu được cũng ngày càng quý hiếm, để có thể đổi lấy linh thạch mua đan dược, hắn vẫn như trước không có ý định lui lại.
Long Tiêu Diêu ban ngày thì vừa đi vừa sưu tầm trong rừng sâu, buổi tối thì dừng lại dùng đan dược tu luyện. Hiện hắn điều khiển trận pháp ngày càng thuần thục, sau khi khởi động trận bàn Ảo Trận cùng Tiểu Ngũ Hành Trận, cộng với việc bố trí Dẫn Linh Trận và Trở Linh Trận thì an toàn của hắn chắc chắn không có vấn đề gì phải lo.
Long Tiêu Diêu cũng không định hấp thu thú hồn, hắn dự định sau khi thăng cấp tới Trúc Cơ cao cấp mới hấp thu tiếp, khi đó hắn vừa có thể hấp thu thú hồn cấp cao, tăng thực lực tới trình độ lớn nhất, vừa tránh được việc dùng đan dược vượt cấp khiến thiếu thốn đan dược phụ trợ dành cho Trúc Cơ cao cấp. Hắn bức thiết hy vọng tăng lên thực lực nên đương nhiên sẽ không tùy tiện hấp thu thú hồn cấp thấp.
Long Tiêu Diêu tiến vào rừng lâm không đến hai tháng liền thuận lợi đột phá đến giai đoạn Trúc Cơ sơ cấp bậc trung. Một hôm, hắn đang nhổ dược thảo đem trồng thì đột nhiên phát hiện một bầy hơn ba mươi con ong độc bay tới phía hắn.
Long Tiêu Diêu ở trong Thường Thanh Sâm Lâm. đương nhiên phóng hết thần thức ra để tránh bị độc trùng đánh lén, do vậy khi bầy ong độc này bay đến cách hắn ba mươi thước liền bị hắn phát hiện
Ong độc là yêu thú thuộc tính kim, thuộc loại độc trùng, hơn nữa độc tính cũng không kém. phiền toái nhất là chúng thường kết thành bầy để công kích, số lượng rất đông, gan lỳ không sợ chết, khi tấn công thì không chết không thôi.
Long Tiêu Diêu lập tức lấy ra Linh Hỏa Tráo, sau khi rót chân khí vào, Linh Hỏa Tráo liền lóe sáng, hiện ra một cái lồng phòng hộ cao hai thước, đường kính một thước, trên bề mặt bám đầy hỏa diễm, bảo hộ bên ngoài thân thể hắn. Tuy cấp bậc của Linh Hỏa Tráo chỉ là linh khí trung phẩm nhưng vì hỏa khắc kim, hơn nữa độc trùng bản năng sợ lửa, do vậy Linh Hỏa Tráo lúc này là lựa chọn tốt nhất để phòng ngự.
Quả nhiên, ong độc bay tới bên ngoài Linh Hỏa Tráo thì bắt đầu bay vòng quanh, nhưng không có con nào dám tấn công. Long Tiêu Diêu thấy vậy liền yên tâm. nhưng chí một lát sau sắc mặt hắn liền biến đổi. Thì ra, hắn phát hiện một tu sĩ Trúc Cơ trung cấp đang bay tới phía hắn.
Tu sĩ này mặc một chiếc trường bào rộng thùng thình, trùm lên toàn thân, nhưng Long Tiêu Diêu dựa vào thần thức cường đại vẫn phát hiện ra toàn thân tu sĩ có màu xám đen. bên ngoài thân thể có một tầng sương mù màu xám bao bọc.
-o0o-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT