Quỷ tu Cực Bắc thấy lợi ích to lớn như vậy liền tích cực tham gia vào cuộc đại chiến này. Gần như toàn bộ Quỷ tu cao cấp của Cực Bắc đại lục đều ra mặt. Nói một cách tương đối, môn phái tu tiên của Thần Châu đại lục ngay từ đầu đều bảo trì thực lực. Điều này khiến cho khi giao chiến thắng lợi đều nghiêng về một bên. Một lượng lớn tài nguyên tu tiên của phía bắc Thần Châu đại lục đều bị tu sĩ Cực Bắc chiếm lĩnh.

Tương đối mà nói bởi vì môi trường ác liệt nên số lượng tu sĩ còn xa mới bằng Thần Châu đại lục. Nhưng cũng bởi môi trường khắc nghiệt khiến trong số tu sĩ Cực Bắc, tỉ lệ tu sĩ cấp cao nhiều hơn Thần Châu đại lục rất nhiều. Tuy rằng số lượng tu sĩ bậc thấp ít hơn nhưng số lượng đại tu sĩ lại hơn hẳn. Hơn nữa hoàn cảnh cực đoan khiến sức chiến đấu của tu sĩ Cực Bắc bình thường đều cường đại hơn người tu tiên đồng cấp của Thần Châu đại lục.

Kết quả của việc đại tu sĩ gia nhập trận chiến khiến tu sĩ Cực Bắc đảo ngược được tình thế bất lợi vì thua về nhân số, hơn nữa giới tu tiên của Thần Châu đại lục lại không đoàn kết, khiến lực lượng chân chính tham gia trận chiến có hạn, cuối cùng Tuyết Nguyên Sâm Lâm và Hàn Tuyền thất thủ rất nhanh, người tu tiên tham chiến tử thương thảm trọng.

Sau đó tu sĩ Cực Bắc tiến vào Hắc Thổ Sâm Lâm. Nơi đó hiện giờ là phạm vi thế lực của Thiên Vi Phái Ngoại Hải. Thiên Vi Phái vì muốn đứng vững trên Thần Châu đại lục đã liên hợp với Thiên Lập Phái của Thiên Lập Tinh Đảo cùng với rất nhiều tiểu gia tộc và môn phái. Hiện giờ Hắc Thổ Sâm Lâm đã trở thành lãnh địa của thế lực Ngoại Hải.

Tu sĩ Cực Bắc cũng rất coi trọng Hắc Thổ Sâm Lâm. Tuy nhiên hiện giờ bọn họ cũng hơi cố kỵ một chút. Tu sĩ Cực Bắc không có khả năng đồng thời vừa đối đầu với tu sĩ Thần Châu đại lục và tu sĩ Ngoại Hải. Bọn họ tuy không phải là người Thần Châu đại lục nhưng cũng đều biết về sự phân bố thế lực của các môn phái tu tiên trên Thần Châu đại lục. Vậy là tu sĩ Cực Bắc liền ngừng tấn công trước Hắc Thổ Sâm Lâm.

Giới tu tiên của Thần Châu đại lục bởi vậy có cơ hội thở ra một hơi. Mà phái Thiên Sơn mất đi đại lượng tài nguyên đương nhiên không chịu như bỏ qua vậy. Đại chiến tuy rằng làm cho Thiên Sơn phái đã bị tổn thất nhất định, nhưng bọn họ vẫn cường đại như trước, thậm chí không thể dao động địa vị đại phái đệ nhất tu tiên giới.

Mà Bàn Nhược tự cũng đã bị đại chiến lan đến, bọn họ vốn là Thần Châu đại lục phật môn đệ nhất phái, nơi ở Thần Châu đại lục bắc bộ, Cực Bắc xâm lấn này làm bọn họ mất đi rất nhiều tài nguyên.

Vì lợi ích chung khiến bọn họ cùng tiến cùng lùi. Thiên Sơn Phái và Bàn Nhược Tự liên hợp lại, ra mặt tổ chức liên minh tu tiên của các đại phái tu tiên của Thần Châu đại lục, tạo thành một liên quân cường đại đối phó với tu sĩ Cực Bắc xâm lấn, cuối cùng cũng đuổi được tu sĩ Cực Bắc ra khỏi Thần Châu đại lục.

Liên minh lần này bao gồm toàn bộ giới tu tiên của Thần Châu đại lục chứ không giới hạn ở các phái phía bắc nữa, thậm chí còn liên hợp cả Thiên Vi Phái và Thiên Lập Phái. Tu sĩ Ngoại Hải vì muốn dung nhập vào giới tu tiên của Thần Châu đại lục, cũng vì phòng bị tu sĩ Cực Bắc phát động công kích với mình, tất nhiên CŨNG đồng ý tham gia liên minh.

Liên minh lần này bao gồm toàn bộ giới tu tiên của Thần Châu đại lục, thậm chí là cả những môn phía phía nam, cùng chung tay chống đỡ kẻ thù bên ngoài xâm lấn. Đại nghĩa trước mặt, chẳng ai có thể không tham gia. Ngọc Nữ Cung đương nhiên CŨNG không thể không đếm xỉa tới, ngược lại chỉ có phường thị Vương gia luôn giữ hình tượng thương gia là không bị lôi vào liên minh.

Là thành viên của liên minh, Ngọc Nữ Cung cũng phải phái tu sĩ ra tham chiến. Bởi vì cấp độ của chiến tranh tăng lên, hiện giờ tham chiến cơ bản đều là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở lên. Mà người tu tiên dưới Trúc Cơ Kỳ trong trận chiến này căn bản không còn tác dụng gì, ngược lại có thể an tâm ở lại môn phái tu luyện.

Dựa theo yêu cầu, Ngọc Nữ Cung phải phái ra hai đại tu sĩ và tám tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Mà môn phái nhận được lợi ít là chỉ cần các môn phái tham gia liên minh bảo vệ được lãnh thổ thì dù vì tham chiến mà mất đi nhiều tu sĩ bậc cao nhưng liên minh CŨNG cam đoan địa vị của môn phái và tài nguyên tu tiên không bị ảnh hưởng. Mà những môn phái trốn trách nhiệm thì không những bị cướp đoạt tài nguyên tu tiên mà còn bị liên minh thảo phạt.

Vốn Đại trưởng lão cuối cùng không tăng cấp được, đại nạn thọ nguyên đến mà ngã xuống rồi. Thủy trưởng lão quyết định tự mình dẫn người tham chiến. Bạch Như Ngọc vẫn luôn coi Thủy trưởng lão là trưởng bối của mình, sau khi biết tin liền quyết định thay sư phụ xuất chinh. Điều này khiến Long Tiêu Diêu cũng chỉ còn cách lựa chọn tham dự trận chiến không có gì liên quan tới hắn này.

Có hai người xuất chiến, hơn nữa Long Tiêu Diêu lại là đại tu sĩ bậc cao thế nên Ngọc Nữ Cung được miễn trừ số lượng tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Điều này khiến hắn thoải mái hơn rất nhiều. Không cần chiếu cố đám tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, hắn và Bạch Như Ngọc trong trận đại chiến này không còn gánh nặng gì, tất nhiên càng an toàn hơn.

Long Tiêu Diêu thật ra cũng không sợ tham chiến. Chưa nói tới chuyện hắn có rất nhiều Tiên bảo, có đủ năng lực tự bảo vệ mình mà hơn nữa trong chiến đấu thực sự có thể đề cao lĩnh ngộ đối với đạo cảnh. Hơn nữa đối với Bạch Như Ngọc mà nói thì đây có thể nói là một cơ hội khó có được. Cho nên hắn mới có thể đồng ý cùng Bạch Như Ngọc tham gia trận chiến này.

Địa điểm tập kết của liên minh tu tiên vốn là tổng bộ của Hậu Thổ Tông ở Hắc Thổ Sâm Lâm. Nơi đó giờ là chỗ của Thiên Vi Phái. Hai người Long Tiêu Diêu tới đó liền được tiếp đãi rất nhiệt tình, cũng được phân cho một tòa động phủ. Đại tu sĩ bậc cao chính là tồn tại đỉnh phong của nhân giới, hơn nữa mỗi thế lực đều biết năm đó hắn đại sát tứ phương, tất nhiên càng kính sợ thực lực của hắn.

Thành viên tham chiến của liên minh lục tục tới. Sau khi Long Tiêu Diêu tới mười ngày thì thành viên liên minh tham chiến cơ bản đều đã tới cả. Dưới sự tổ chức của Thiên Sơn Phái và Bàn Nhược tự, lần họp mặt đầu tiên được tổ chức. Tất cả đại tu sĩ của liên minh đều tham gia, có hơn trăm người. Đầu tiên là để đại tu sĩ gặp mặt nhau, tránh trong hỗn chiến tạo thành ngộ thương.

Sau nữa là bọn họ bắt đầu thảo luận phương thức tác chiến, ý kiến chủ yếu là muốn tốc chiến tốc thắng, đại tu sĩ trực tiếp triển khai công kích. Tuy rằng như vậy sẽ khiến những đại tu sĩ ngồi đây gặp nguy hiểm nhưng chỉ cần giải quyết phiền toái mà tu sĩ Cực Bắc mang lại, mọi người đều có thể trở về môn phái, an tâm tu luyện. Dù sao đại chiến cũng là không thể tránh, còn không bằng mau chóng giải quyết phiền tới, về sớm một chút.

Sau đó những đại tu sĩ bậc cao liền tổ chức một cuộc họp nhỏ. Dù trên trăm đại tu sĩ nhưng đại tu sĩ bậc cao lại chỉ có năm người. Hai người trong đó là người của Thiên Sơn Phái, một người của Bàn Nhược Tự, còn một người của Thiên Vi Phái, cộng thêm Long Tiêu Diêu nữa là năm người. Bọn họ đều là đại tu sĩ cấp bảy, một người của Thiên Sơn Phái đạt tới cấp bảy đỉnh phong. Thiên Sơn Phái là người tổ chức liên minh, tất nhiên người kia giữ vai trò lãnh đạo.

Dựa vào kết quả trinh sát trước đó của Thiên Sơn Phái, đại tu sĩ bậc năm của Cực Bắc đại lục tham chiến có năm người, thực lực cũng không kém Thần Châu đại lục. Nếu trực tiếp phát động công kích thì có thể sẽ tạo thành thương vong rất lớn. Cho nên Thiên Sơn Phái định áp dụng chiến lược năm đó của Long Tiêu Diêu, dùng chiến thuật du kích quấy nhiễu, làm suy yếu thực lực quân địch.

---o0o---

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play