Thủy trưởng lão đáp ứng nhận chức Đại trưởng lão Ngọc Nữ cung, khiến cho Bạch Như Ngọc và ba đại tu sĩ khác rốt cuộc cũng buông được tảng đá trong lòng xuống. Hiện tại sát tinh trong Tu Tiên giới là Long Tiêu Diêu chẳng những không còn là ác mộng đối với Ngọc Nữ cung, mà lại là chỗ dựa vững chắc nhất, sau này Ngọc Nữ Cung có thể thoải mái sinh hoạt trong ít nhất là ngàn năm tiếp theo mà không cần lo lắng bị các môn phái tu tiên khác tới khi dễ nữa.
Sau khi Thủy trưởng lão nhận chức Đại trưởng lão, Long Tiêu Diêu và Bạch Như Ngọc cũng thuận lý thành chương trở thành Khách khanh trưởng lão Ngọc Nữ Cung như đã giao hẹn, cũng quyết định trăm ngày sau tổ chức buổi lễ tại Ngọc Nữ Cung. Vốn Long Tiêu Diêu không muốn công khai xuất hiện, nhưng vì sư phụ của Bạch Như Ngọc nên hắn cũng chỉ có thể cố mà làm thôi.
Quyết định xong các bước tiếp theo, Long Tiêu Diêu để Bạch Như Ngọc ở lại Ngọc Nữ cung, còn hắn thì một mình bay về phía trụ sở của Thanh Vân Phái, vốn Bạch Như Ngọc cũng muốn đi cùng, tuy hắn không lo lắng về thực lực của Thanh Vân Phái, nhưng cũng không biết Thanh Vân Phái có quần công hay không, nói gì thì nói Thanh Vân Phái vẫn có hai gã đại tu sĩ trung kỳ, Bạch Như Ngọc mà đi theo thì vẫn vô cùng nguy hiểm.
Long Tiêu Diêu không thu liễm khí tức, cũng không thay đổi hình dạng, trực tiếp bay tới Thanh Vân Phái, dừng lại trên không trung. Một đại tu sĩ lạ mặt dừng trên không trung môn phái tất nhiên là sẽ lập tức kinh động tới các tu sĩ Thanh Vân Phái rồi. Đương nhiên, các tu sĩ Nguyên Anh Kỳ cũng không dám lao lên dò xét, mà ngược lại đều tránh đi.
Đại tu sĩ của Thanh Vân Phái đương nhiên cũng nhận ra tu vi đại tu sĩ cấp năm của Long Tiêu Diêu, toàn bộ Thanh Vân Phái cũng chỉ có một mình Thái thượng Đại trưởng lão là đại tu sĩ cấp sáu, hắn cũng chỉ đành tự thân ra trận vậy. Tuy không biết vì sao Long Tiêu Diêu lại tới Thanh Vân Phái, nhưng hắn cũng cảm nhận được đối phương không có ý tốt, hắn phải dùng tu vi đại tu sĩ cấp sáu của mình để áp chế Long Tiêu Diêu.
Nhưng ý tưởng của Đại trưởng lão chỉ có thể áp dụng theo lệ thường trong Tu Tiên giới mà thôi, tuy tu vi cao hơn thì thông thường thực lực cũng mạnh hơn, nhưng quy luật này lại không áp dụng được với Long Tiêu Diêu, tuy hắn chỉ là đại tu sĩ cấp năm, nhưng lại đã từng tiêu diệt hai tên đại tu sĩ bậc cao rồi, càng không để tên đại tu sĩ cấp sáu này vào mắt.
Đại trưởng lão ra lệnh cho các tu sĩ bị kinh động khác đợi dưới đất, một mình hắn bay lên không trung, đối mặt với Long Tiêu Diêu, nói:
- Đạo hữu trông rất lạ, không biết nên xưng hô thế nào, hôm nay tìm đến Thanh Vân Phái không biết có việc gì?
Long Tiêu Diêu thấy đối phương là đại tu sĩ cấp sáu, đương nhiên biết hắn chính là Thái thượng Đại trưởng lão Thanh Vân Phái, vì thế liền lạnh lùng nói:
- Ngươi là Đại trưởng lão Thanh Vân Phái phải không? Ta chính là người mà ba trăm năm trước các ngươi tìm kiếm, tên tu sĩ vô sỉ Nguyên Anh trung kỳ họ Trương năm đó là bị ta giết. Ngươi đã muốn tìm ta, vậy thì hôm nay ta đấu với ngươi một trận sinh tử, thế nào?
Đại trưởng lão nghe vậy, hai mắt trừng lên, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Thì ra là ngươi giết cháu ta! Tốt lắm, hôm nay ngươi đã tới đây, tất nhiên là có cái để dựa vào. Tuy nhiên, bất kể chỗ dựa đó là ai thì hôm nay ta nhất định phải tự tay giết chết ngươi, trừu hồn luyện phách để tế hương hồn cháu ta!
Long Tiêu Diêu cười lạnh, nói:
- Tên cháu của ngươi ỷ mạnh hiếp yếu, lại còn có mưu đồ thái bổ để cải thiện linh căn, chết còn chưa hết tội. Xem ra ngươi cũng không phải là thứ tốt đẹp gì, không phải các ngươi luôn cho rằng thực lực quyết định tất cả sao, hãy bớt nói nhảm đi, hôm nay ta và ngươi phải quyết một trận chiến sinh tử!
Đại trưởng lão cười lạnh một tiếng, lấy ra một cái phất trần là Tiên bảo kế thừa của môn phái, phất trần bay lên không trung, hắn bấm quyết một cái, hơn ngàn sợi tơ trên phất trần lập tức lớn lên, nháy mắt đã dài mấy trượng, lao thẳng về phía Long Tiêu Diêu, ý đồ trói lấy hắn; đồng thời, Đại trưởng lão lại lấy ra chín cây Thanh Trúc Kiếm là Tiên bảo, bắn thẳng về phía Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu cũng rất biết mình biết người. Đại trưởng lão Thành Vân Phái đã nổi tiếng mấy trăm năm, các pháp khí và đặc điểm của Đại trưởng lão thì hắn đã biết hết rồi. Thanh Vân Phái nổi danh với thuộc tính thủy và thuộc tính mộc, Đại trưởng lão này cũng có linh căn thuộc tính mộc, mà cây phất trần này chính là một Tiên bảo kế thừa có thuộc tính mộc của Thanh Vân Phái, một kiện Tiên bảo còn lại là Bạch Liên Hoa dùng để phòng ngự.
Long Tiêu Diêu chỉ lấy Cửu Bảo Phù Đồ để bảo vệ bản thân, đồng thời phát động Chu Thiên Kiếm Trận. Phất trần là một kiện Tiên bảo có tác dụng vây địch là chủ yếu, còn Thanh Trúc Kiếm có lực công kích cũng được tính là mạnh trong số Tiên bảo, nhưng rốt cuộc cũng không phải là pháp khí chuyên cường công. thiếu đi các công hiệu phụ trợ, do đó, Cửu Bảo Phù Đồ hoàn toàn có thể chống đỡ công kích của chúng.
Chu Thiên Kiếm Trận nháy mắt đã bao phủ Đại trưởng lão vào trong, lần này Long Tiêu Diêu thi triển ra Đẩu Chuyển Tinh Di kiếm thế, nhưng phi kiếm linh hoạt, cương khí sắc bén lại không kém Tinh Thần Nghịch Chuyển chút nào. Hiện giờ cương khí của hắn đã tới cảnh giới đại thành, cương khí bao phủ khắp không gian, cho dù Tiên bảo thì cũng khó mà chống đỡ được.
Đại trưởng lão lại biết rất ít về Long Tiêu Diêu, tin tức duy nhất mà hắn biết là tên tu sĩ giết cháu hắn chính là một gã Lôi tu. Lôi tu có lực công kích rất cường đại, khiến cho hắn không dám coi thường, cho nên vừa bắt đầu hắn đã sử dụng luôn hai kiện Tiên Bảo.
Đại trưởng lão thấy Long Tiêu Diêu gọi ra đồng thời mấy trăm thanh phi kiếm, trong lòng không khỏi chấn động mãnh liệt. Đã là tu tiên giả thì ai cũng biết pháp khí đủ bộ có số lượng càng nhiều thì uy lực lại càng mạnh. Hắn không dám chậm trễ chút nào, lập tức lấy ra Bạch Liên Hoa, một đóa hoa sen trắng muốt từ trong cơ thể hắn hiện ra, không ngừng lớn lên, bao phủ toàn thân hắn vào bên trong.
Thanh Trúc Kiếm đâm vào Cửu Bảo Phù Đồ, tuy nó có hiệu quả tăng thêm của bộ pháp khí, nhưng Thanh Trúc Kiếm này chỉ là pháp khí thuộc tính mộc, lực công kích cũng không phải là quá mạnh, chỉ có thể khiến Cửu Bảo Phù Đồ lắc lư vài cái mà thôi.
Hơn một ngàn sợi tơ dài trên phất trần cũng bám vào bên ngoài Cửu Bảo Phù Đồ, không ngừng ép vào trong. Các sợi tơ này tuy chỉ to bằng sợ tơ tằm, nhưng lại vô cùng dẻo dai. Dưới sức ép của sợi tơ dài này, Cửu Bảo Phù Đồ dần phát ra âm thanh kẽo kẹt, không ngừng thu nhỏ lại.
Sợi tơ dài trên phất trần là do tơ của Trường Xuân Tằm, thượng cổ kỳ trùng, luyện chế mà thành, loại Trường Xuân Tằm này cả ngàn năm mới phun tơ tạo kén một lần, cũng chỉ đủ để luyện chế một cây phất trần. Hơn nữa, loại Trường Xuân Tằm này sinh sản không mạnh, mỗi con Trường Xuân Tằm chỉ có thể đẻ được mười quả trứng, ở thời kỳ thượng cổ thì loại kỳ trùng này cũng vô cùng quý hiếm, có thể luyện chế thành một cây phất trần hơn ngàn sợi tơ đã là vô cùng quý giá rồi.
Cương khí của Chu Thiên Kiếm Trận không ngừng cắt vào đóa hoa sen, đóa Bạch Liên Hoa này bị cương khí cắt nát, dần dần héo rũ. Nhưng theo Đại trưởng lão rót chân khí vào, cánh hoa sen mới lại nhanh chóng sinh ra với tốc độ mắt thường cũng thấy được. Trong Tiên bảo Bạch Liên Hoa này thì lực phòng ngự của mỗi cánh hoa cũng không tính là mạnh, nhưng khả năng tái sinh mạnh mẽ đã khiến nó trở thành pháp khí phòng ngự cường đại nhất.
Tuy nhiên, lực công kích của Chu Thiên Kiếm Trận cũng vô cùng mạnh mẽ, tốc độ sinh trưởng của Bạch Liên Hoa không bằng tốc độ phá hư, khó có thể kiên trì thời gian dài được. Nguyên Anh của Đại trưởng lão bay ra ngoài thân thể, phun một ngụm tinh hoa chân nguyên lên phất trần, đồng thời đôi bàn tay nhỏ bé không ngừng đánh ra một đám pháp quyết.
---o0o---
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT