Người tu tiên khác có thể vì khuyết thiếu linh thảo đỉnh cấp luyện chế đan dược, do đó tạo thành tiến cảnh tu vi chậm chạp thậm chí ngưng lại không tiến. Nhưng Long Tiêu Diêu lại tạm thời không phát sầu vì những nhu cầu này, vô số vạn năm dược thảo luyện chế đan dược đỉnh cấp cũng đủ cung ứng cho hắn và Bạch Như Ngọc. Chỉ có điều là hiện nay tu vi của hắn đạt tới cấp bốn, mà đan dược phụ trợ đại tu sĩ bậc trung tu luyện đối với hắn cũng đã có chút không đủ linh lực.
Long Tiêu Diêu đành phải phối hợp dùng phụ trợ đan dược của đại tu sĩ bậc cao, nhưng dược thảo trong Vạn Thú Lệnh của hắn chỉ có thể gom đủ cho một loại Tăng Nguyên Đan, còn vài loại cổ đan phương khác đều khuyết thiếu số lượng phụ tài không đều, vì thế hắn không thể không bắt đầu lo lắng về vấn đề dược thảo.
Tuy rằng Long Tiêu Diêu góp nhặt rất nhiều đan phương, nhưng đan phương của giới tu tiên hiện tại đa số là đan dược đơn thuộc tính. Hơn nữa, dược thảo vốn có sẵn trong Vạn Thú Lệnh cơ bản đều là dược thảo thượng cổ, mà đoạn thời gian sau này hắn nhổ trồng dược thảo niên đại thường chỉ có hơn một ngàn năm, đan dược luyện chế ra hiện giờ đối với tu luyện của hắn đã không còn tác dụng gì lớn lắm.
Mà cổ đan phương thì phụ liệu thiếu sót, hiện nay ở giới tu tiên cũng khó có thể tìm kiếm. Hơn nữa, nếu niên đại kém quá lớn, cũng sẽ ảnh hưởng tới hiệu quả của đan dược luyện chế. Rơi vào đường cùng hắn chỉ có thể tạm thời bỏ liều. May mà hiện tại đan dược cần để tu luyện thật ra cũng không thiếu, trước hết hắn chuyên tâm lấy tu luyện làm trọng.
Không biết bởi vì lần này ra ngoài báo thù bình phục gánh nặng chứa trong lòng, hay là trong chiến đấu được tăng lên lĩnh ngộ về đạo cảnh, hoặc do bắt đầu phối hợp dùng đan dược của đại tu sĩ bậc cao tăng lên tu luyện tiến cảnh. Long Tiêu Diêu chỉ tiêu phí thời gian hơn ba mươi năm liền tấn chức đại tu sĩ cấp năm.
Tu vi tăng lên, tự nhiên Long Tiêu Diêu có thể vận dụng sáu thức của Tinh Thần Nghịch Chuyển, thực lực lại tăng vọt. Ngay cả Kiếm Hồn cũng đã bước đầu thành hình. Hơn nữa, hắn lại tu tập nhiều loại Pháp kỹ và Pháp trận, Pháp kỹ đối với hắn hiện tại mà nói có lẽ cũng không trọng yếu lắm nhưng Pháp trận lại là trợ lực trọng đại giúp hắn khắc địch chế thắng.
Nhưng thật ra Bạch Như Ngọc tu luyện tiến cảnh xuất hiện bình cảnh, hiện giờ nàng đã đạt tới đại tu sĩ cấp một đỉnh phong, nhưng dường như lĩnh ngộ về đạo cảnh chậm chạp chưa có thể đột phá nên nàng vẫn ngưng lại ở Phi Thăng Kỳ cấp một.
Người tu tiên đối với lĩnh ngộ về đạo cảnh, người khác căn bản không giúp được gì, giống như lần trước khi Long Tiêu Diêu thăng cấp đại tu sĩ, Bạch Như Ngọc có thế kỳ ngộ gần gũi hiểu được năng lượng pháp tắc vốn chính là cơ duyên có thể gặp không thể cầu. Chuyện đó cũng không tính là trợ giúp của nhân lực, hơn nữa, có thể từ trong đó hiểu được bao nhiêu cũng phải nhìn ngộ tính và cơ duyên của mỗi người.
Bạch Như Ngọc vì để hiểu được đạo cảnh, nhưng thật ra cũng không chuyên tâm khổ tu nữa, ngược lại du lịch một chuyến có Long Tiêu Diêu làm bạn đi Ngọc Nữ Cung, mục đích gặp lại sư phụ của nàng. Thủy sư phó của nàng cũng là thiên linh căn, lại có đại lượng tài nguyên trong môn phái phụ trợ, mấy chục năm trước cũng đã thăng cấp đại tu sĩ, hiện giờ là Thái thượng trưởng lão Ngọc Nữ Cung.
Thủy trưởng lão nhìn thấy Bạch Như Ngọc không ngờ cũng thăng cấp đại tu sĩ, tự nhiên cũng vô cùng cao hứng. Hiện giờ Ngọc Nữ Cung vẫn như lúc trước là vị Đại trưởng lão kia làm chủ, hơn nữa vì sự kiện lần trước, đã cưỡng chế ép buộc nàng để kết minh với Thanh Vân Phái.
Hóa ra, Thái thượng Đại trưởng lão của Thanh Vân Phái cuối cùng tấn công đại tu sĩ cấp sáu thất bại, sự tình qua đi mười mấy năm sau cũng xuất quan, nghe được hậu nhân trực hệ vì Bạch Như Ngọc mà bị giết chết, mà Thanh Vân Phái còn tự hành phong bế môn phái, lập tức phẫn nộ, lão đích thân tới Ngọc Nữ Cung tạo áp lực, cuối cùng Đại trưởng lão Ngọc Nữ Cung không thể không khuất phục.
Đương nhiên, cái gọi là kết minh cũng chỉ là Ngọc Nữ Cung nghe lệnh của Thanh Vân Phái, thậm chí hàng năm phải giao cho Thanh Vân Phái ba thành tài nguyên tu tiên sản xuất được, vốn Đại trưởng lão kia có ý đồ dùng Bạch Như Ngọc làm vốn để mượn sức Thanh Vân Phái, ai ngờ cuối cùng rơi vào kết quả như vậy, khiến cho cả Ngọc Nữ Cung rơi vào tình cảnh khóc không ra nước mắt.
Bởi vì lúc trước bị Long Tiêu Diêu dùng lôi điện phong ấn, Thủy trưởng lão nhưng thật ra cũng không bị hoài nghi, chỉ có điều bị áp đặt làm một giáo đồ không danh vị, bị tước đoạt hết quyền lợi. Tuy nhiên, bởi vì Ngọc Nữ Cung cũng cần tu sĩ bậc cao để tăng lên thực lực của mình, nên cung phụng các loại cho Thủy trưởng lão thật ra vẫn chưa giảm bớt. Hơn nữa, sau khi Thủy trưởng lão tấn chức đại tu sĩ, cũng cơ bản không hề bị ảnh hưởng của sự kiện kia.
Hiện giờ Đại trưởng lão Ngọc Nữ Cung vẫn như trước là Phi Thăng Kỳ cấp ba, thọ nguyên cũng không còn bao nhiêu. Một vị đại tu sĩ khác mới thăng cấp Phi Thăng Kỳ cấp hai, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chính là đảm nhiệm chức Đại trưởng lão Ngọc Nữ Cung tiếp theo. Tuy nhiên, trừ Thủy trưởng lão ra, Ngọc Nữ Cung không có người nào khác thăng cấp Phi Thăng Kỳ, thực lực kém xa Thanh Vân Phái, nên cũng không thể không bảo trì mối quan hệ bất bình đẳng với Thanh Vân Phái.
Lúc này Long Tiêu Diêu chỉ biến ảo thành đại tu sĩ cấp một, Thủy trưởng lão có thiện ý bảo bọn họ mau mau rời đi, để tránh bị Ngọc Nữ Cung hoặc Thanh Vân Phái phát hiện dẫn tới phiền toái không cần thiết.
Bạch Như Ngọc đương nhiên càng cảm thấy phẫn nộ Thanh Vân Phái! Nhưng lúc trước Ngọc Nữ Cung không có chút bận tâm tới ý tưởng riêng của nàng, trừ Thủy trưởng lão cũng không có người nào bảo vệ ích lợi của nàng, hoàn toàn là tính toán coi nàng như một lợi thế giành ích lợi. Tâm trạng của Long Tiêu Diêu hiện giờ tự nhiên cũng không nguyện ý ra mặt cho Ngọc Nữ Cung, đương nhiên nếu Thủy trưởng lão có thể nắm quyền khống chế Ngọc Nữ Cung trong tay thì lại khác.
Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu trước mắt nợ cũ cùng Hắc Thổ Tông, Trường Bạch Kiếm Phái cùng với Huyền Không Phái còn chưa có kết thúc. Nếu bị đối phương biết hắn có quan hệ với Thủy trưởng lão của Ngọc Nữ Cung, thực có thể sẽ dùng bên này uy hiếp hoặc trả thù, khiến hắn làm việc phải kiêng đầu kỵ đuôi, cho nên, hiện tại hắn cũng không muốn tham gia chuyện của Ngọc Nữ Cung.
Một ngày sau, Long Tiêu Diêu cùng Bạch Như Ngọc rời khỏi Ngọc Nữ Cung, lại đi các nơi trên đại lục du lịch một phen, cũng đến Thập Vạn Đại Sơn săn thú bổ sung một ít thực vật cho Tiểu Bạch Hổ. Thời gian cứ như vậy trôi qua gần hai năm, hắn trải qua một đoạn cuộc sống bình tĩnh thích ý khó có được, thẳng đến lúc Bạch Như Ngọc cảm thấy giải quyết được tu luyện bình cảnh, hai người mới quay về Vương gia phường thị.
Long Tiêu Diêu trực tiếp từ Vương gia phường thị quay lại Hắc Thổ Sâm Lâm. Chuyện của Hắc Thổ Tông cùng Trường Bạch Kiếm Phái đã qua thời gian dài như vậy, hiện giờ tu vi của hắn tăng lên, cũng nên hoàn toàn giải quyết cho xong chuyện nơi này.
Mấy năm nay tuy rằng không có một chút tin tức của Long Tiêu Diêu, nhưng Hắc Thổ Tông cùng Trường Bạch Kiếm Phái vẫn như trước co đầu rút cổ trong nơi dừng chân không ra ngoài, càng đừng nói tới trọng chấn phát triển môn phái. Bởi vì không dám ra ngoài, tu luyện thiếu đan dược, chỉ dùng Tụ Linh Trận phụ trợ tu luyện, trải qua thời gian dài như vậy, tu vi thành viên của hai phái cơ bản đều giẫm chân tại chỗ.
Long Tiêu Diêu quay lại trú địa của Hắc Thổ Tông phát hiện hết thảy vẫn như cũ, chính là bởi vì thời gian bình yên kéo dài, kết giới bảo hộ động phủ thượng cổ của Hắc Thổ Tông vốn mở ra đã đóng lại. Tuy rằng phạm vi kết giới bảo hộ động phủ rất rộng lớn, nhưng uy lực của Pháp trận thượng cổ cường đại, dĩ nhiên tiêu hao năng lượng cũng không nhỏ. Hiện giờ Hắc Thổ Tông không có thu nhập gì, bọn họ cũng không dám tùy tiện lãng phí linh thạch quý giá.
Long Tiêu Diêu hạ xuống trung tâm động phủ Hắc Thổ Tông, dự tính nhanh chóng giải quyết Đại trưởng lão. Tuy nhiên, dù thời gian bình yên đã rất lâu, Đại trưởng lão chưa từng thả lỏng cảnh giác, ngay lúc hắn vừa hạ xuống lão liền mở ra Pháp trận thượng cổ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT