Cửu Dương Đỉnh vốn là Tiên bảo thuộc loại đặc thù, mặc dù khi thu nhỏ lại thì cái đỉnh này còn không lớn bằng nắm tay, nhưng khi luyện chế thì còn hao phí tới tận mười vạn cân tài liệu, nó là pháp khí rất nặng và chắc chắn, rất có lợi cho việc phòng ngự.

Bản thân Cửu Dương Đỉnh có thuộc tính ngũ hành, tuy nhiên nó lấy thuộc tính hỏa làm chủ yếu, các thuộc tính khác chỉ là phụ. Mà tên đại tu sĩ cấp năm chỉ có chân khí thuộc tính hỏa, không thể phát huy ra uy lực lớn nhất của Cửu Dương Đỉnh, đương nhiên phải chịu hạ phong khi chống đỡ Chu Thiên Kiếm Trận. Đại đỉnh không ngừng lắc lư, đồng thời phát ra tiếng vang nặng nề, dần dần thu nhỏ lại.

Hai bên giao chiến thoạt nhìn có vẻ đang ở trong trạng thái giằng co, nhưng Long Tiêu Diêu rõ ràng là đang chiếm ưu thế, chỉ là nhất thời không thể phá được phòng ngự của đối phương mà thôi. Lúc này hắn vẫn chưa lấy ra Lưu Tinh và Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm gia nhập công kích, mà vẫn chỉ dùng Đẩu Chuyển Tinh Di kiếm thế của Chu Thiên Kiếm Trận triển khai công kích.

Với thực lực của Long Tiêu Diêu thì cũng chưa tới mức không thể vận dụng nhiều Tiên bảo cùng lúc, nhưng do thực chiến bằng Chu Thiên Kiếm Trận của hắn gần như không có gì, nên hắn cũng không muốn vội vã tiêu diệt đối thủ mà lãng phí cơ hội này. Theo kiếm trận vận chuyển ngày càng thuận lợi, uy lực của nó cũng tăng lên, càng lúc càng mạnh hơn, hắn cũng càng thuần thục hơn trong việc khống chế kiếm trận, khắc sâu thêm lĩnh ngộ đối với tinh thần thiên đạo.

Trong lúc Long Tiêu Diêu đắm chìm trong diễn luyện kiếm trận, ba đối thủ của hắn lại không ngừng kêu khổ, vốn bọn họ chống đỡ Chu Thiên Kiếm Trận đã có chút miễn cưỡng rồi, hiện giờ uy lực của kiếm trận lại không ngừng tăng lên, khiến cho họ càng thêm kinh hãi. Mà điều khiến ba người buồn bực chính là kiếm trận đã khóa kín không gian xung quanh họ, cho dù họ phát hiện không ổn, muốn thoát đi thì cũng không được.

Ba người biết rõ nếu cứ tiếp tục tiêu hao thế này thì chắc chắn sẽ thất bại, vì vậy cùng nhau phát động công kích mạnh nhất. Ba người này cũng không hy vọng xa vời gì, không mơ tưởng đánh bị thương nặng Long Tiêu Diêu, chỉ cần hắn khiến hắn không có thời gian khống chế kiếm trận, để cho ba người có thể thoát thân, thì đã mĩ mãn lắm rồi.

Tên đại tu sĩ cấp năm liên tục đánh ra thủ ấn, tiếp theo hắn lại phun ra một ngụm tinh hoa của Nguyên Anh lên trên Thu Bảo Hồ Lô. Ánh sáng trên hồ lô này đột nhiên bùng lên, từ bên trong hồ lô bay ra mười mấy phù văn thượng cổ màu bạc, xoay quanh lốc xoáy.

Các phù văn này là cùng một loại, chúng theo lốc xoáy bay đến phía Long Tiêu Diêu, bám vào bên ngoài tuyến phòng ngự. Sau đó, Long Tiêu Diêu cảm thấy năng lượng bên trong Hắc Thạch Tháp và Cửu Bảo Phù Đồ lại bị rút đi một lượng lớn, bị phù văn này hút lấy.

Còn tên đại tu sĩ cấp hai thì phun ra một ngụm tinh huyết lên trên Sí Dương Phiến, sau đó bấm pháp quyết, trên thân Sí Dương Điểu lập tức bùng lên ngọn lửa cực nóng, ánh sáng lóe lên, nháy mắt nhiệt độ đã tăng lên mấy chục độ; đồng thời, hắn lấy ra một cổ bảo cực phẩm có hình cái nón tre, tăng cường cho tuyến phòng ngự.

Tuy Long Tiêu Diêu dư thừa chân nguyên nhưng vẫn không thể chịu nổi sự hấp thu của phù văn như vậy. Hắn lập tức lấy ra Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm đâm về phía phù văn màu bạc.

Phù văn này tuy có thần thông khó lường, nhưng chúng cũng cần năng lượng khổng lồ để duy trì. Hiện giờ mặc dù đại tu sĩ cấp năm này hao phí tinh hoa Nguyên Anh để phát động, nhưng dưới hoàn cảnh thiên địa linh khí loãng như vậy, phù văn không hấp thu đủ linh khí để tiếp tục duy trì, khi chúng làm suy yếu năng lượng của tuyến phòng ngự thì năng lượng trong chúng cũng tiêu hao vô cùng lớn, lập tức bị Cửu Thiên Phích Lịch Kiếm đánh tan, hóa thành các điểm nhỏ màu bạc tiêu tán giữa không trung.

Tuy tuyến phòng ngự đã bị phù văn làm tiêu tán không ít năng lượng, nhưng lại được Long Tiêu Diêu bổ sung chân khí, rốt cuộc dần ổn định lại. Tên đại tu sĩ cấp năm kia hao phí một ngụm tinh hoa Nguyên Anh, cũng chỉ có thể phát động mười mấy phù văn, hiện giờ lại bị Phích Lịch Kiếm đánh nát, hắn cũng không thể thúc dục tiếp nữa, ngay cả khí tức bản thân cũng yếu đi vài phần.

Sau khi con Sí Dương Điểu được tăng mạnh lên, nó lập tức đánh về phía Long Tiêu Diêu. Lần này nhiệt độ của nó tăng nhiều, lực công kích cũng đề cao. Mà Sí Dương Điểu lao xuống đúng lúc tuyến phòng ngự bị phù văn hút đi không ít năng lượng, lực phòng ngự giảm xuống, khiến cho Cửu Bảo Phù Đồ đang có thuộc tính băng dường như cũng bị nóng chảy, còn Hắc Thạch Tháp thì cũng hơi vặn vẹo một chút.

Nhưng sau khi những phù văn này bị đánh nát, hai kiện Tiên bảo này đã được Long Tiêu Diêu bổ sung chân khí, dần khôi phục lực phòng ngự, mặc cho Sí Dương Điểu cắn xé, phun lửa thì cũng đều không thể uy hiếp tới tuyến phòng ngự. Tuy nhiên, lốc xoáy của Thu Bảo Hồ Lô sau khi được tên đại tu sĩ kia thi pháp, đột nhiên mạnh lên, vẫn làm cho tuyến phòng ngự của Long Tiêu Diêu lung lay không ngừng.

Uy lực Chu Thiên Kiếm Trận của Long Tiêu Diêu dần được tăng cường, tuyến phòng ngự mà ba người bố trí đã có vẻ tràn ngập nguy cơ, nhưng mà ba người họ vẫn tiếp tục đau khổ chống đỡ, nhất thời sẽ không bị đánh bại hoàn toàn. Tuy hiện giờ thực lực của hắn tăng mạnh, nhưng vừa rồi phải duy trì tuyến phòng ngự, nên tiêu hao không ít chân khí, lại phải điều khiển Đẩu Chuyển Tinh Di kiếm thế trong thời gian dài như vậy, khiến cho chân khí của hắn đã tiêu hao tới gần bảy thành.

Long Tiêu Diêu cũng không muốn trì hoãn nữa, tránh đêm dài lắm mộng, phát sinh biến cố, lập tức khống chế kiếm thế, biến thành Tinh Thần Nghịch Chuyển kiếm trận. Tinh Thần Nghịch Chuyển kiếm trận có tất cả chín thế, hắn cũng chưa thể nắm giữ tất cả, hiện tại chỉ miễn cưỡng thi triển ra ba thế đầu tiên mà thôi.

Nhưng Tinh Thần Nghịch Chuyển có uy lực vượt xa Đẩu Chuyển Tinh Di, tuy hiện tại Long Tiêu Diêu chỉ có thể phát ra bốn đến năm thành uy lực của nó, nhưng cũng mạnh hơn thế công khi này khoảng ba thành. Phòng tuyến của ba người này vốn đã lung lay sắp đổ, dưới uy lực tăng mạnh của Chu Thiên Kiếm Trận, lập tức vỡ nát toàn bộ.

Ba người này trợn mắt há mồm, đặc biệt là tên đại tu sĩ cấp năm, Cửu Dương Đỉnh của hắn chính là Tiên bảo kế thừa của môn phái, từng luận bàn với đại tu sĩ khác, hắn luôn tin tưởng vào phòng ngự của nó. Hiện giờ lại bị kiếm trận khổng lồ đánh bay, ngoài việc không cam lòng, hắn cũng không có các thủ đoạn bảo mệnh khác nữa, chỉ có thể thử thi triển thần thông thuấn di bỏ chạy. Nhưng hiện tại, dưới khống chế của kiếm trận, không gian đã hoàn toàn bị khóa kín, sao hắn có thể thoát khỏi một kiếp này được, hắn và hai tên đại tu sĩ còn lại đều bị Chu Thiên Kiếm giết chết.

Sau khi dọn dẹp chiến trường, Long Tiêu Diêu lập tức tìm một địa điểm yên lặng để tu luyện khôi phục. Tuy hắn chỉ thi triển một thế trong Tinh Thần Nghịch Chuyển, nhưng chân khí vốn đã tiêu hao nghiêm trọng lập tức không còn lại gì, nếu lúc này mà gặp được viện quân của ba phái thì sẽ rất phiền toái.

Hiện giờ Long Tiêu Diêu đã là đại tu sĩ cấp bốn, hắn dùng đan dược phụ trợ, mất khoảng một ngày thì khôi phục lại chân khí bị tiêu hao. Sở dĩ hắn không muốn mạo hiểm công kích nơi đóng quân của Hắc Thổ Tông là vì lo lắng bị vây công, chân khí tiêu hao quá lớn, mà đại tu sĩ thì lại không có đan dược nhanh chóng khôi phục chân khí, tới lúc đó hắn sẽ lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm.

Sau khi Long Tiêu Diêu tu luyện khôi phục chân khí, hắn liền chạy tới nơi ở của Thanh Mộc Tông, kết quả phát hiện ra đã không còn tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở lên nữa, chỉ còn lại các tu sĩ từ Kim Đan Kỳ trở xuống vẫn ngây thơ không biết gì, vẫn tuần tra, tu luyện như bình thường. Hắn lại bay tới Bách Trận Môn, kết quả là đại trận hộ phái của Bách Trận Môn cũng đã được phát động.

---o0o---

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play