Sở trường của loài hồ ly chính là biến hóa thành hình người, cũng là loài thích biến thành hình người nhất. Sau khi biến hóa thành hình người, Cửu Vĩ Thiên Hồ chẳng những có thể thi triển các loại thiên phú huyễn hóa, cũng không hề ảnh hưởng nhiều tới việc vận dụng chiếc đuôi dài, còn có thể điều khiển pháp khí. Chỉ là sau khi biến thành hình người, uy lực cái đuôi của nó sẽ yếu đi vài thành so với hồ hình.

Long Tiêu Diêu đợi cho Tiểu Hồ hoàn toàn khôi phục mới bắt đầu tính toán đi tới Vạn Thanh Môn báo thù. Bạch Như Ngọc và Kim Long dù không bị thương trí mạng nhưng tên đại tu sĩ cấp năm kia sử dụng Ngọc Như Ý cũng khiến Bạch Như Ngọc tổn thất một phần thọ nguyên. Điều này khiến cho Long Tiêu Diêu không thể dễ dàng buông tha cho đối phương.

Vì để gia tăng năng lực tự bảo vệ cho Bạch Như Ngọc, Long Tiêu Diêu sau khi nghiên cứu một phen đã giao khối ngọc phù có thể phát ra kết giới phòng ngự màu bạc bằng phù văn cho Bạch Như Ngọc. Phù lục thượng cổ tuy cách biệt một trời một vực với Pháp phù hiện tại nhưng cũng giống như phù lục hiện tại, không yêu cầu thuộc tính người phát động, chỉ là kích phát và khống chế khó khăn hơn mà thôi.

Khi thấy đã chuẩn bị thỏa đáng mọi chuyện, Long Tiêu Diêu liền cùng Bạch Như Ngọc xuất phát, đi tới Vạn Thanh Môn. Sau lần đại chiến đó, Vạn Thanh Môn tổn thất mất hai gã đại tu sĩ, tên Thái thượng Đại trưởng lão sau khi trở về tuy rằng đoạt xá thân thể một tu sĩ Nguyên Anh cao giai nhưng thực lực cũng đã ngã xuống Nguyên Anh Kỳ. Do đó, thực lực của Vạn Thanh Môn đã giảm đi cực nhiều.

Tuy rằng Vạn Thanh Môn dùng trăm phương ngàn kế giấu diếm nhưng một gã đại tu sĩ chạy trốn khác lại biết được một hai, cuối cùng cũng bị các môn phái khác biết được chân tướng. Vì thế, các môn phái khác bắt đầu âm thầm cướp đoạt tài nguyên của Vạn Thanh Môn. May mắn là Vạn Thanh Môn còn có hai gã đại tu sĩ nữa, vốn chiếm cứ lãnh địa toàn Thập Vạn Đại Sơn nhưng hiện tại chỉ còn giữ được một nửa mà chưa hoàn toàn bị đuổi đi.

Tuy rằng tu vi tên Thái thượng Đại trưởng lão giảm mạnh, nhưng Nguyên Anh của hắn vẫn duy trì được thực lực Phi Thăng Kỳ, lần nữa tu luyện sẽ lại gia tăng tu vi, không hề xuất hiện bình cảnh hay thiên kiếp, đạo cảnh cũng không biến mất, tốc độ khôi phục cực nhanh. Trải qua hơn ba mươi năm tu luyện, hắn cũng đã đạt tới tu vi Phi Thăng Kỳ cấp hai.

Tuy nhiên, vì tu vi giảm xuống, lại làm mất đi rất nhiều của cải của môn phái, dù chưa bị trọng phạt nhưng mất đi thực quyền, luôn phải bế quan tu luyện.

Tên Thái thượng Đại trưởng lão này tu luyện công pháp thuộc tính mộc, ở trong phạm vi Thập Vạn Đại Sơn lại khá dồi dào linh khí thuộc tính mộc. Tuy nhiên, vì lo sợ Long Tiêu Diêu trả thù cho nên tạm trở lại bản phái. Dù vậy qua mười năm mà không có động tĩnh gì, hắn lại quay về Thập Vạn Đại Sơn tu luyện.

Vạn Thanh Môn vì bảo vệ tài nguyên Thập Vạn Đại Sơn cho nên hiện tại hiện tại để một gã đại tu sĩ lại bảo vệ bản phái, một tên đại tu sĩ cấp hai khác và tên Thái thượng Đại trưởng lão kia lại đóng quân ở trên Thập Vạn Đại Sơn.

Long Tiêu Diêu đi vào phụ cận nơi đóng quân của Vạn Thanh Môn, trước dùng thần thức tra xét một phen. Vạn Thanh Môn không hổ là đại phái tu tiên, nơi này có mấy ngàn đệ tử đóng quân, trong đó có tới hơn hai mươi gã Nguyên Anh Kỳ, còn có hơn mười gian mật thất có pháp trận bảo hộ cho nên hắn không thể nhìn ra tình huống bên trong.

Bởi vì có Bạch Như Ngọc đi theo cho nên Long Tiêu Diêu cũng không có hành động gì thiếu suy nghĩ mà bay tới phường thị bên ngoài Thập Vạn Đại Sơn. Lần này, hắn và Bạch Như Ngọc cũng không cố ý che dấu tu vi nhưng mà đa phần người ở nơi này đều là tu sĩ bậc thấp cho nên không ai thấy được sâu cạn của bọn họ. Hắn đến phường thị, trực tiếp tìm một gã lái buôn, hỏi rõ về tình hình Vạn Thanh Môn.

Tên lái buôn kia tuy không thể biết được tin tức chính xác về Vạn Thanh Môn nhưng Vạn Thanh Môn chiếm giữ Thập Vạn Đại Sơn mấy trăm năm là một trong những người quản lý phường thị này cho nên hắn cũng biết đại khái một ít tình hình.

Sau đó, Long Tiêu Diêu lại đi dạo một vòng, vớ được ba khối tài liệu đỉnh cấp và mua hai gốc dược thảo. Đây chính là hai loại tài liệu phụ trợ luyện chế đan dược Phi Thăng Kỳ, cũng đạt tới ngàn năm, thuộc loại dược thảo quý hiếm ở phường thị này. Dù đối với hắn mà nói thì tuổi của chúng vẫn không đủ, nhưng may dược thảo chưa bị làm hỏng có thể gieo trồng được cho nên hắn mới mua lấy.

Từ khi Long Tiêu Diêu thu Ma Hải Linh Thủy vào trong Vạn Thú Lệnh, linh khí trong không gian Vạn Thú Lệnh cũng được gia tăng, thực vật sinh trưởng bên trong càng thêm tươi tốt. Hắn cố ý để dòng linh thủy này thấm tới cái cây màu vàng mọc lên từ hạt giống màu vàng hắn thu được ở Tây Thổ Đại Lục. Kết quả tuy không khiến nó tăng trưởng nhanh chóng nhưng vẫn dần phát triển mạnh hơn. Hiện tại, qua ba trăm năm, cái cây này chỉ lớn bằng một cổ tay, cũng cao bằng một thân người.

Long Tiêu Diêu vẫn không biết được cái cây này là gì, hắn còn cố ý đi tới phường thị Vương gia để tìm đọc bách khoa toàn thư về thực vật ở Giới tu tiên nhưng cũng không tìm ra được chút manh mối nào. Tuy nhiên, dù cái cây này sinh trưởng rất chậm chạp nhưng không khiến hắn thất vọng chút nào do cái cây nhỏ này đã tản mát ra khí tức thiên uy. Hơn nữa, thực vật sinh trưởng càng lâu thì càng quý giá, từ đó có thể thấy được giá trị của nó.

Long Tiêu Diêu từ trong miệng tên lái buôn thì biết được toàn bộ Vạn Thanh Môn hiện chỉ có ba bốn gã đại tu sĩ, hơn nữa cũng không có ai đạt tới Phi Thăng Kỳ trung giai. Sau khi nghe được tình hình này, hắn tự nhiên đã không hề cố kỵ gì nữa, cùng Bạch Như Ngọc trực tiếp bay tới Vạn Thanh Môn.

Giới tu tiên hiện đại có một nhận thức chung là đại tu sĩ không được tùy ý xuống tay với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở xuống. Hơn nữa, vì đại tu sĩ ra tay thì lực phá hoại rất lớn, rất dễ khiến những tu sĩ bậc thấp bị ảnh hưởng. Do đó, bình thường đại tu sĩ của các môn phái giao đấu thì luôn tìm kiếm những nơi vắng vẻ để tiến hành, không thể tùy ý xuất thủ được.

Tuy nhiên, Long Tiêu Diêu cũng không để ý tới những điều này. Hắn hiện đi tới báo thù, nếu lần trước đối phương đã dùng chiêu lấy đông hiếp yếu thì hắn cũng không ngại đại khai sát giới đối với Vạn Thanh Môn. Thậm chí hắn còn vài phần nắm chắc diệt sát toàn bộ Vạn Thanh Môn. Hắn mặc kệ mọi quy định, có không ít cừu địch từng không để ý tới quy củ, đạo nghĩa ra tay với hắn. Hiện hắn có thực lực, lại không sợ đối phương trả thù thì có gì mà không dám làm.

Long Tiêu Diêu hiện đã càng lúc càng hiểu rõ ở Giới tu tiên này, thực lực vi tôn! Làm gì có chuyện đại tu sĩ không được xuống tay với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở xuống?! hắn từng không chỉ một lần bị đại tu sĩ đuổi giết. Còn khi hắn là Kim Đan Kỳ, từng bị không ít tu sĩ Phi Thăng Kỳ dòm ngó, thậm chí truy nã. Có thể nói, ngoại trừ thực lực ra thì không có quy củ gì có thể bảo vệ hắn. Hắn tất nhiên CŨNG không tuân thủ những quy định khốn kiếp đó.

Hai người Long Tiêu Diêu bay tới trên không nơi dừng chân của Vạn Thanh Môn. Tu sĩ bậc cao của Vạn Thanh Môn đã sớm phát hiện bọn họ, cũng nhìn ra tu vi Phi Thăng Kỳ. Một gã tu sĩ Nguyên Anh trung giai liền bay tới trước mặt hai người, cung kính thi lễ nói:

- Không biết hai vị tiền bối tới, không tiếp đón từ xa được. Mong hai vị thứ tội, không biết vãn bối có thể giúp được gì hai vị tiền bối?

Long Tiêu Diêu vừa dùng thần thức giám thị nhất cử nhất động của Vạn Thanh Môn, sưu tầm khí tức tên Thái thượng Đại trưởng lão vừa lạnh lùng nói:

- Chúng ta hôm nay tới là muốn tính sổ món nợ cũ với nguyên Thái thượng Đại trưởng lão của quý môn, bảo hắn ra gặp ta!

---o0o---

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play