Yêu thú dưới đáy biển có một vài loại sống một mình, nhưng phần nhiều là yêu thú quần cư sống thành đàn, mà Tiễn Ngư lại là một loại yêu thú sống theo đàn, số lượng lên đến hàng ngàn, hàng vạn con. Lúc này Long Tiêu Diêu vô ý tiến vào hải vực mà Tiễn Ngư sinh sống, trong khu vực này có vài vạn con Tiễn Ngư, mà số chặn đường hắn hiện giờ chỉ là một bộ phận trong đó mà thôi.
Dưới biển mà gặp được đàn yêu thú thì trừ phi tu vi vượt xa chúng, nếu không cho dù có huyết mạch hay thần thông khắc chế thì cũng rất khó chống đỡ được chủng quần công. Ví dụ như huyết mạch của tộc cá mập có tác dụng khắc chế đa số yêu thú dưới đáy biển, đương nhiên cũng bao gồm Tiễn Ngư, nhưng khi đột nhiên phát hiện ra có đàn Tiễn Ngư thì con Hổ Sa đang đuổi theo Long Tiêu Diêu lập tức quay đầu bỏ chạy.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu cũng không dám coi thường đàn Tiễn Ngư đang chặn đường này, đàn yêu thú này thấp nhất chỉ có cấp năm, cao nhất là cấp bảy, bất cứ con nào cũng sẽ không tạo thành uy hiếp đối với hắn. Nhưng mà số Tiễn Ngư phía trước này lên tới vài ngàn con, hoàn cảnh trong lòng biển này lại không thích hợp cho tu tiên giả nhân loại giao chiến, hắn tuyệt đối không nắm chắc có thể toàn thân trở ra khỏi đàn Tiễn Ngư đang vây quanh này.
Con Tiễn Ngư cấp tám đầu đàn đuổi theo Long Tiêu Diêu này lập tức thống lĩnh tộc đàn, chia ra làm vài đội chặn lấy Long Tiêu Diêu.
Dưới tình huống thi triển thần mục thì Long Tiêu Diêu có thể phát hiện yêu thú thể tích lớn cách vài dặm, thậm chí mười dặm, nhưng đàn Tiễn Ngư số lượng khổng lồ này thì không cần thần mục hắn cũng cảm nhận được dao động cường đại từ cách xa hơn mười dặm.
Đương nhiên Long Tiêu Diêu cũng cảm giác được nguy hiểm, hắn nhanh chóng thay đổi phương hướng di chuyển, hắn cũng không dám thử xem mình có khả năng phá vòng vây của đàn Tiễn Ngư này hay không, hiện tại tránh né mới là lựa chọn tốt nhất cho hắn.
Nhưng Long Tiêu Diêu độn ra không đến ba mươi dặm, liền phát hiện ra một đám Tiễn Ngư nữa ở phía trước. Hắn không may tiến vào lãnh địa của Tiễn Ngư nổi tiếng về số lượng này. Dưới sự chỉ huy của Tiễn Ngư cấp tám, tất cả phiến hải vực này đều được Tiễn Ngư bố trí thập phương mai phục, hiện tại hắn không có cách nào thoát khỏi phiến hải vực này cả.
Long Tiêu Diêu liên tục đổi hướng bốn lần nhưng cuối cùng hắn kết luận rằng: hắn đã bị đàn Tiễn Ngư vây tại phiến hải vực này, căn bản không có cách nào chạy ra ngoài. Tuy hắn biết là mạo hiểm, nhưng giờ đã không còn cách nào khác, chỉ đành lao lên trên mặt biển, trong nháy mắt hắn đã bay lên khỏi mặt nước.
Chân khí Long Tiêu Diêu lúc này đã tiêu hao tám, chín phần, sau khi bay lên mặt biển, hắn cũng không bay cao mà chỉ bay cách mặt biển mười thước, lao nhanh về phía chủ đảo, đồng thời ăn vào một viên Hồi Anh Đan. Tuy những yêu thú Hóa Hình Kỳ dưới biển không có khả năng phi hành, nhưng hắn vẫn cẩn thận, không dám chậm trễ phóng thần thức ra dò xét xung quanh.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, không lâu sau khi Long Tiêu Diêu bay lên khỏi mặt nước, hắn liền phát hiện ra tên Đại trưởng lão Thiên Phú Phái kia. Đại trưởng lão đã bỏ cuộc, không đuổi nữa, hắn đã cách xa mặt biển khoảng hai trăm dặm nhưng vẫn không thoát khỏi phạm vi tìm kiếm của Đại trưởng lão. Tên này rốt cuộc phát hiện ra tung tích của Long Tiêu Diêu, sao có thể để hắn bỏ chạy lần nữa, lúc này liền thi triển thuấn di đuổi về phía hắn.
Cự ly thuấn di xa nhất của tu sĩ Phi Thăng trung kỳ là một trăm dặm, nhưng mà tu sĩ nhân loại thi triển thần thông không gian thuấn di này cần phải tiêu hao khí huyết và tinh nguyên của bản thân, thuấn di càng xa thì càng tiêu hao nhiều khí huyết, tinh nguyên. Nếu không tới mức bất đắc dĩ thì đại tu sĩ cùng tuyệt đối không tùy tiện thi triển thần thông này, dù có thì cũng sẽ không thi triển thuấn di cự ly quá xa như vậy.
Phải biết rằng tu sĩ nếu như hao tổn khí huyết tinh nguyên thì cần phải trải qua thời gian dài tu luyện, hoặc là ăn được thiên tài địa bảo quý hiếm thì mới có thể khôi phục được. Phiền toái nhất chính là, hiện tại thiên địa linh khí tại một giới này đã giảm mạnh, số lượng đại tu sĩ rất thưa thớt cùng là do linh khí này khó có thể đáp ứng được nhu cầu của đại tu sĩ, mỗi lần tiêu hao chân nguyên khi đại chiến thì thường phải cần mấy năm, thậm chí mười mấy năm để tu luyện khôi phục.
Đây cũng là một nguyên nhân khiến cho đại tu sĩ rất ít khi tham gia tranh đấu, mà đại tu sĩ đạt tới Phi Thăng hậu kỳ thì lại càng không dễ dàng ra tay. Nghe nói một kích toàn lực của đại tu sĩ hậu kỳ thì có dẫn động thiên địa linh khí trong phạm vi trăm dặm, thậm chí hút cạn thiên địa linh khí trong trăm dặm này, tạo thành biến đổi lớn trong thiên địa. Mà tổn thất đối với bản thân đại tu sĩ không chỉ có khí huyết, thậm chí còn tổn hại đến cả thọ nguyên.
Đại trưởng lão thi triển thuấn di đương nhiên sẽ không đến mức tổn hại tới thọ nguyên, tuy nhiên, để giảm bớt tiêu hao tinh nguyên, khí huyết, hắn mỗi lần chỉ thuấn di hai, ba mươi dặm. Nhưng mà thuấn di khoảng cách này thì cũng không phải tốc độ của Long Tiêu Diêu có thể so được, khoảng cách giữa hai người nhanh chóng hẹp lại. Không lâu sau, Đại trưởng lão chỉ cách hắn có mười mấy dặm.
Lúc này Long Tiêu Diêu lại trốn vào trong lòng biển, hắn đã bay trên mặt biển được trăm dặm, bỏ xa đàn yêu thú kia rồi, hiện giờ có thể yên tâm chui vào trong lòng biển một lần nữa.
Chân khí bị tiêu hao của Đại trưởng lão vẫn chưa hồi phục xong, trong một giới này căn bản không có đan dược có thể hoàn toàn khôi phục chân khí cho tu sĩ Phi Thăng Kỳ, tuy cũng có đan dược khôi phục dành cho Phi Thăng Kỳ, nhưng năng lượng của chúng lại có vẻ không đủ so với tổng số chân khí khổng lồ của tu sĩ Phi Thăng Kỳ.
Đương nhiên vẫn có vài thiên tài địa bảo trong truyền thuyết có thể khôi phục chân khí cho đại tu sĩ trong nháy mắt, nhưng chúng là vật chỉ có thể gặp mà không thể cầu. Đâu tiên không nói khó có được chúng, dù có được thì cũng không ai nỡ tùy tiện bỏ ra dùng cả, chỉ khi tính mạng chân chính bị uy hiếp thì mới dùng chúng làm thủ đoạn bảo mệnh.
Không lâu sau khi Long Tiêu Diêu trốn vào lòng biển, Đại trưởng lão cùng lao vào trong nước đuổi theo. Đại trưởng lão cho rằng khi nãy Long Tiêu Diêu lao ra mặt biển là do chân khí bị hao hết, hắn không tin Long Tiêu Diêu có thể nhanh chóng khôi phục chân khí được.
Đan phương Hồi Anh Đan thuộc loại hiếm có trong Tu Tiên giới, do đó Hồi Anh Đan cũng rất quý hiếm, đại đa số thời điểm thì dù có linh thạch cũng không có biện pháp mua được.
Đại trưởng lão đuổi sát không bỏ, cuộc rượt đuổi dưới đáy biển lại một lần nữa diễn ra, một lần nữa Long Tiêu Diêu lặn xuống sâu tới mức cực hạn chịu đựng của thân thể, dùng tốc độ cao nhất lao về phía Thiên Tinh Chủ Đảo. Nhưng bất hạnh lại buông xuống, trong quá trình chạy trốn, hắn lại chọn sai đường, gặp phải một đàn yêu thú biển sâu.
Thực ra điều này cũng không thể trách Long Tiêu Diêu, chẳng những hắn mà tất cả tu sĩ nhân loại đều không hiểu rõ về phân bố của yêu thú tại Ngoại Hải, không có khả năng biết được vị trí chính xác. Một bộ phận nguyên nhân là trong Ngoại Hải có một bộ phận yêu thú rất hiếu chiến, chúng chẳng những vô cùng hung mãnh mà còn không chịu hạn chế lãnh thổ, thường xuyên bơi lang thang trong biển, tập kích tất cả các con mồi chúng gặp được.
Long Tiêu Diêu gặp phải một đám yêu thú kiểu đó, chúng là một đàn Giác Sa đang đi săn. Loại yêu thú này chẳng những tốc độ nhanh chóng, khát máu tàn nhẫn, mà còn có lực phòng ngự rất mạnh, là một trong những loài yêu thú hung mãnh nhất tại Ngoại Hải, số lượng đàn Giác Sa này ít hơn nhiều so với đàn Tiễn Ngư, chỉ có không đến năm mươi con, nhưng còn nguy hiểm hơn đàn Tiễn Ngư rất nhiều, chúng đột ngột từ phía trước đánh tới Long Tiêu Diêu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT