Long Tiêu Diêu đi tới ven bờ ma tuyền, lập tức cảm thấy ma khí tinh thuần ập tới. Hắn có Nam Minh Ly Hỏa và Thái Dương Thần Hỏa hộ thể, tất nhiên là không sợ ma khí xâm nhập. Tuy nhiên ma khí ở cửa ma tuyền nồng đậm vô cùng, khoảng cách mà thần thức của hắn tra xét được giảm tới vài trăm thước. Mà ma khí bên trong ma tuyền lại càng đậm hơn, hắn chỉ có thể tra xét được vị trí phía dưới suối vài chục thước.
Long Tiêu Diêu dễ dàng tìm được ma thạch ở cửa ma tuyền. Ma thạch là một vật thể ngăm đen tỏa sáng, cẩn thận xem xét lại thấy bề ngoài của nó bị bao phủ bởi ma khí tinh thuần ngưng kết thành ma dịch.
Long Tiêu Diêu dùng kim quang từ thần thông thần nhãn quan sát cẩn thận, phát hiện ra dưới ma khí dạng lỏng có phù văn mơ hồ dày đặc, chẳng qua nó ở phía dưới lớp chất lỏng, nếu không phải hắn có mắt thần thì căn bản không thể nhìn thấy được. Hắn lập tức hiểu ra mỗi tảng đá này là một Pháp trận, vì thế liền cẩn thận quan sát phù văn trên ma thạch.
Long Tiêu Diêu vẫn đang nghiên cứu tâm đắc về trận pháp từ Thiên Trận Môn, hiện giờ trình độ Pháp trận đã tăng lên rất nhiều. Nhưng hắn càng quan sát tỉ mỉ lại càng phát hiện ra Pháp trận trên ma thạch lại là Pháp trận thượng cổ. Hắn chỉ có thể nhận ra nó là do vài Pháp trận tổ hợp lại, nhưng công hiệu cụ thể và vị trí trận nhãn thì hắn lại không thể nào xác định được, tất nhiên chỉ còn cách dùng sức mạnh để bài trừ.
Chủ yếu đó là bởi vì Pháp trận vô cùng bác đại tinh thâm, mà công pháp của giới tu tiên thượng cổ, thậm chí đan phương hay trận pháp đã bị thất truyền không ít. Tâm đắc về Pháp trận của Thiên Trận Môn hiện giờ khá toàn diện đối với giới tu tiên hiện giờ, cũng có một bộ phận Pháp trận thượng cổ.
Đương nhiên điểm mấu chốt nhất vẫn là bởi Pháp trận Thiên Trận Môn nghiên cứu thuộc loại Pháp trận dùng linh khí vận hành. Mà Pháp trận khắc trên ma thạch lại là Pháp trận dùng ma khí để vận chuyển, hoặc có thể nói là thượng cổ ma trận. Cho nên Long Tiêu Diêu căn bản không có khả năng hiểu được ảo diệu trong đó.
Long Tiêu Diêu từ chỗ Thái thượng trưởng lão của liên minh biết ma thạch sau khi bị đánh nát cũng có thể tự hấp thu ma khí để chữa trị, vốn có hơi khó hiểu nhưng giờ đã hoàn toàn hiểu rõ rồi. Tất nhiên là Pháp trận trên ma thạch này có hiệu quả tự chữa trị, nếu không thể phá Pháp trận trên ma thạch thì dù hắn có đánh nát ma thạch cũng vẫn chẳng có tác dụng gì.
Long Tiêu Diêu quyết định thử dùng hỏa diễm có tác dụng khắc chế ma tà một lần. Bàn tay phải của hắn xuất hiện một ngọn lửa cao nửa thước. Nam Minh Ly Hỏa màu trắng xuất hiện trong bàn tay hắn, Thái Dương Thần Hỏa màu đỏ thẫm cũng hiện ra. Hai ngọn lửa trên tay hắn bắt đầu thiêu đốt ma thạch.
Tầng ma dịch bao phủ trên ma thạch chỉ dầy khoảng nửa thước, dưới sự đốt của hỏa diễm lập tức vang lên tiếng lèo xèo. Ma dịch giống như mỡ tan chảy trên bếp lò, chẳng toát ra nổi ngay cả một chút sương khói. Chỉ một lát sau ma dịch trên ma thạch đã xuất hiện một lỗ hổng lớn như hai bàn tay, lộ ra hình dáng vốn có của ma thạch.
Đồ án khắc trên ma thạch giống như có ảo thuật bảo hộ, giờ đã không còn tầng ma dịch, dùng mắt thường vẫn không thể nhìn rõ được nó. Tuy nhiên dưới mắt thần của Long Tiêu Diêu, những đồ văn kia đã rõ ràng mười phần. Hiệu quả của ma thạch chính là thu hút ma khí. Sau khi ma thạch lộ ra thì lập tức có một lượng lớn ma khí hội tụ về phía ma thạch.
Long Tiêu Diêu dùng hỏa diễm thiêu đốt ma dịch trên ma thạch. Thái Dương Thần Hỏa có hiệu quả khắc chế ma dịch nhưng hiệu quả so với Nam Minh Ly Hỏa dường như còn mạnh hơn một chút, không biết là do phẩm chất của hỏa diễm hay là bởi vì Thái Dương Thần Hỏa là thần thông thừa kế do hấp thu tinh huyết của Tam Túc Kim Ô kết hợp chặt chẽ với bản thân hắn nên có thể phát huy được hết uy lực.
Long Tiêu Diêu sau khi loại bỏ hoàn toàn tầng ma dịch trên ma thạch liền quan sát cẩn thận một phen nhưng vẫn không thể phân biệt rõ chủng loại của Pháp trận. Rơi vào đường cùng, hắn phải sử dụng hai loại hỏa diễm thử thiêu đốt ma thạch.
Dưới sự thiêu đốt của hỏa diễm, hắc quang lập tức tán loạn rồi biến mất. Nhưng Long Tiêu Diêu dùng hỏa diễm đốt tiếp mà ma thạch lại dường như không có biến hóa gì, chỉ thình thoảng có khói đen tỏa ra. Nhưng những luồng khói đen này vừa xuất hiện liền lập tức bị hỏa diễm đốt cháy hoàn toàn.
Long Tiêu Diêu cũng không nóng nảy, liên tục dùng hỏa diễm thiêu đốt ma thạch nửa canh giờ. Đồ văn trên ma thạch mới dần dần rõ ràng hơn. Khả năng hấp dẫn ma khí của ma thạch càng ngày càng yếu đi. Lại qua thời gian nửa chén trà nhỏ nữa, phù văn đã hiện ra hoàn toàn, cho dù dùng mắt thường cũng có thể nhìn rõ. Nhưng bất kể hắn đốt tới mức nào thì ma thạch cũng không còn có phản ứng gì nữa.
Long Tiêu Diêu dùng Hỏa Long Đinh đánh về phía ma thạch, khiến trên bề mặt nó lập tức xuất hiện vết thương lớn như chén trà. Nhưng ma khí lập tức bị ma thạch hấp dẫn, tụ về phía vết thương trên ma thạch, rõ ràng đang tự động hồi phục.
Long Tiêu Diêu thu hồi bàn tay phải, hỏa diễm trong lòng bàn tay trái thay đổi, biến thành hỏa diễm dung hợp giữa Nam Minh Ly Hỏa và Thái Dương Thần Hỏa. Hắn tiếp tục không nhanh không chậm dùng hỏa diễm thiêu đốt ma thạch.
Nửa canh giờ trôi qua, vị trí ma thạch dưới bàn tay của Long Tiêu Diêu đã biến đổi màu sắc một chút nhưng vẫn không có biến hóa nào khác lạ. Long Tiêu Diêu rơi vào đường cùng, gọi ra Hỏa Long Đinh đánh vào vị trí mà màu sắc ma thạch biến đổi.
Hỏa Long Đinh dài ba tấc bị bao bọc trong ngọn lửa dung hợp cực nóng, chẳng những bản thân có lực công kích rất mạnh hơn nữa lại có hỏa diễm khắc chế ma khí, chính là do Long Tiêu Diêu chuyên môn chế tạo để phá hủy ma thạch.
Hỏa Long Đinh đánh lên trên ma thạch, lập tức khiến bề mặt nó xuất hiện một lỗ thủng sâu cỡ nửa thước, quanh đó cũng có rất nhiều vết rạn lan ra. Ma khí phun ra từ ma tuyền lập tức giảm đi rất nhiều. Nhưng ma thạch lại vẫn từ từ hấp thu ma khí từ ma tuyền phun ra như trước.
Lúc này chân khí của Long Tiêu Diêu đã tiêu hao hơn phân nửa. Hắn đang ở trong hiểm địa, không dám sơ suất chút nào, đầu tiên trốn vào lòng đất, sau đó gọi Cổ bảo Phi Nham ra sáng lập một động phủ, phục đan tu luyện khôi phục trong lòng đất. Sau ba canh giờ chân khí của hắn mới hoàn toàn khôi phục, liền độn ra khỏi mặt đất để trở lại bờ ma tuyền.
Trải qua thời gian này, ma thạch đã hấp thu không ít ma khí, bên ngoài ma thạch không ngờ đã bao phủ một tầng ma khí nồng đậm. VỊ trí bị cháy trên ma thạch kia lúc này cũng đã hơi sẫm hơn một chút.
Long Tiêu Diêu thấy ma thạch lại có thể tự động khôi phục như trước thì vội dùng hỏa diễm dung hợp tiếp tục thiêu đốt. Nửa canh giờ sau, trên ma thạch mới xuất hiện một vị trí bị biến sắc cỡ một bàn tay. Hắn lại gọi ra Hỏa Long Đinh đánh thủng nơi đó.
Sau đó Long Tiêu Diêu cứ lặp đi lặp lại thiêu đốt rồi đánh thủng ma thạch, tu luyện khôi phục, lại thiêu đốt, đánh thủng, rồi lặp lại. Hắn tổng cộng đã đánh thủng cả trăm chỗ ma thạch xong, ma khí từ ma tuyền chỉ còn tỏa ra những sợi mỏng như tơ, ma thạch cũng chỉ còn chút tác dụng hấp dẫn ma khí rất nhỏ. Nhưng chỉ cần ma thạch vẫn có thể hấp thu ma khí thì tất nhiên sớm muộn gì nó cũng có thể tự chữa trị.
Dưới sự quan sát cẩn thận bằng mắt thần của Long Tiêu Diêu, hắn phát hiện ra trên ma thạch còn có hơn hai mươi vị trí vẫn tỏa ra chút hào quang, vì thế hắn liền phá hủy hai mươi nơi này.
Ngay vào lúc Long Tiêu Diêu đánh tan vị trí phát ra hào quang cuối cùng trên ma thạch, ma thạch phát ra một tiếng nổ răng rắc, sau đó ma thạch ở cửa ma tuyền bắn văng khắp nơi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT