Theo âm thanh báo giá truyền ra, tu tiên giả toàn trường lập tức chuyển chú ý tới phía cuối phòng đấu giá. Long Tiêu Diêu cũng cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì tu sĩ ra giá lại không ngồi trong phòng khách quý, mà rất tùy tiện ngồi phía cuối bên phải phòng đấu giá.
Không riêng gì Long Tiêu Diêu, ánh mắt toàn trường đều hướng tới người ra giá này. Người này chỉ có tu vi Nguyên Anh Kỳ, trên người mặc một bộ trang phục kỳ lạ, trên áo có thêu một đồ hình gồm bảy ngôi sao vây xung quanh mật trăng.
Long Tiêu Diêu cũng không nhớ ra đồ hình này là dấu hiệu của môn phái tu tiên lớn nào. Hắn theo tiềm thức cho rằng người này chỉ là một kẻ quấy rối việc đấu giá mà thôi, nên biết rằng giá cả hiện giờ đến cả một số môn phái lớn cũng không thể đưa ra được, một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ lại càng không thể mang theo người nhiều linh thạch như vậy, huống chi dù có đấu giá thành công thì tu sĩ này cũng không có năng lực bảo vệ được thanh Xích Viêm Kiếm này.
Nhưng lập tức Long Tiêu Diêu phát hiện ra phía sau gã thanh niên báo giá này còn có vài tu sĩ khác vẻ mặt hờ hững: hắn căn bản không thể nhìn ra tu vi của bọn họ, thậm chí còn không thể nhận ra dao động linh lực trên người bọn họ. Hắn không khỏi hoảng sợ: linh khí nội liễm, đây chính là đặc điểm của tu sĩ Phi Thăng Kỳ, chỉ là không biết tại sao họ lại không ngồi trong phòng khách quý.
Tu sĩ toàn trường cũng đều nhìn về phía tu sĩ báo giá này, tiếp theo có tiếng kêu giật mình truyền ra: “Tu sĩ hải ngoại!”. Nhưng tu sĩ phát ra âm thanh này lập tức im bật không nói gì nữa, dường như vô cùng cố kỵ những tu sĩ hải ngoại này.
Thanh âm này tuy không lớn nhưng Long Tiêu Diêu vẫn nghe được rõ ràng. Hắn cũng không biết đến tu sĩ hải ngoại, tất nhiên là không kinh ngạc chút nào, nhưng dường như tu sĩ tại đây lại có không ít người biết đến tu sĩ hải ngoại, đều quay đầu lại quan sát, phòng đấu giá cũng yên tĩnh xuống.
Trong gian phòng khách quý trầm mặc một lát, sau đó truyền ra âm thanh báo giá:
- Hai ngàn năm trăm mười vạn.
Nghe được âm thanh này, tên thanh niên vừa ra giá lộ vẻ mặt khinh thường, ngay sau đó báo ra giá mới:
- Hai ngàn sáu trăm vạn.
Trong phòng đấu giá lập tức khẽ truyền ra âm thanh kinh hãi, phòng đấu giá vốn vì có chút cố kỵ đối với tu sĩ hải ngoại mà yên tĩnh, giờ lại xôn xao hẳn lên. Long Tiêu Diêu cũng không kiềm được đánh giá lại tên tu sĩ thanh niên này vài lần, tuy rằng không thể đánh giá tuổi của tu tiên giả qua vẻ ngoài, nhưng hắn lại cảm giác rằng tuổi thật sự của thanh niên này cũng không quá lớn, hẳn là thuộc loại tu tiên giả có thiên phú tu luyện cực cao.
Gian phòng khác quý trở nên im lặng, nữ tu chủ trì liên tục hỏi ba lần nhưng không còn bất cứ ai ra giá nữa, xem ra cái giá hai ngàn sáu trăm vạn linh thạch vẫn khiến cho các môn phái siêu cấp khó có thể chịu đựng được.
Thực ra nguyên nhân quan trọng nhất khiến cho gian phòng khách quý không tiếp tục cạnh tranh vẫn là vì người tranh đoạt Xích Viêm Kiếm là tu sĩ hải ngoại. Những môn phái siêu cấp này tuy đều muốn có được Tiên bảo, nhưng phần lớn là muốn ngăn cản các thế lực siêu cấp khác đoạt được Xích Viêm Kiếm, điều đó có thể ảnh hưởng đến sự cân bằng thế lực trong Tu Tiên giới hiện nay.
Hiện giờ tuy không chiếm được Xích Viêm Kiếm nhưng nó cũng không rơi vào tay đối thủ cạnh tranh, nên bọn họ cũng không cần bất chấp mọi thứ để tiếp tục tranh đoạt làm gì cả. Ngược lại, tu sĩ trong phòng khách quý càng yên tâm: tuy không thể khiến môn phái mình mạnh hơn một bậc, nhưng cũng không bị mất đi lợi ích, điều này vẫn khiến cho các thế lực siêu cấp này hài lòng.
Sau khi hội đấu giá kết thúc, thanh niên mua được Xích Viêm Kiếm hoàn thành giao dịch với trưởng lão phụ trách, sau đó hắn được sáu tu sĩ sắc mặt đờ đẫn vây quanh, chậm rãi rời khỏi đại môn phòng đấu giá mà đi, dường như căn bản không lo lắng có người ra tay giết người đoạt bảo.
Phòng đấu giá có truyền tống trận có thể trực tiếp truyền vào phòng khách quý. Linh thạch mà Long Tiêu Diêu có được do bán đấu giá công pháp, sau khi trừ đi chi phí thủ tục, chi phí mua các loại tài liệu, bí tịch thì số còn lại được một chấp sự Kim Đan Kỳ của phòng đấu giá đưa đến phòng khách quý.
Long Tiêu Diêu thu hồi vật phẩm có được, trực tiếp dùng truyền tống trận của phòng khách quý truyền về nhà trọ. Hắn vẫn chưa vội vã rời đi mà là đóng cửa ở trong nhà trọ, chuyên tâm nghiên cứu trận pháp tâm đắc Thiên Trận Môn mới thu được.
Long Tiêu Diêu làm như vậy đương nhiên nhằm mục đích giữ an toàn, mặc dù không ai biết tình hình cạnh tranh bên trong phòng khách quý, nhưng lúc đến hội đấu giá của phường thị Vương gia thì tu sĩ nào cũng mang theo một lượng lớn linh thạch, rất dễ khiến cho kẻ khác thèm muốn. Hơn nữa, hắn cho rằng tu sĩ hải ngoại đoạt được Xích Viêm Kiếm rất có thể sẽ gây ra phiền toái, hắn cũng không muốn bị vô tình liên lụy đến bản thân.
Vào một ngày ba tháng sau, Long Tiêu Diêu lấy từ trong Vạn Thú Lệnh ra một tấm Vạn Lý Truyền Âm Phù, chỉ nhìn thoáng qua, sắc mặt hắn đại biến. Sau đó, hắn biến hóa thành hình dáng một tu sĩ trung niên Kim Đan sơ kỳ, đi ra khỏi phòng trọ, rời khỏi phường thị Vương gia, bay nhanh về phía Hoa Sơn.
Long Tiêu Diêu đã cho Bạch Như Ngọc một tấm Vạn Lý Truyền Âm Phù để liên lạc khi có việc gấp, vừa rồi là Bạch Như Ngọc phát ra tin tức thông qua Vạn Lý Truyền Âm Phù, thông báo rằng nàng gặp phải phiền toái, cần hắn nhanh chóng tới giúp đỡ.
Thì ra, Thanh Vân Phái đã tra ra hung thủ làm trọng thương Vạn gia là tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính băng. Thanh Vân Phái nghi ngờ đây là do môn phái tu tiên lớn khác ngầm ra tay để khuếch trương thế lực, vì thế mới bí mật điều tra các tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính băng có tu vi Kim Đan Kỳ trở xuống trong các môn phái tu tiên, cuối cùng phát hiện ra Bạch Như Ngọc, cũng đoán rằng hung thủ chính là nàng.
Tuy Ngọc Nữ Cung cũng là môn phái tu tiên lớn nhưng chỉ có hai Thái thượng trưởng lão Phi Thăng sơ kỳ. Mà Thanh Vân Phái tuy không được tính là môn phái siêu cấp, nhưng cũng xếp hạng đầu trong số các môn phái tu tiên lớn, trong phái có năm tên tu sĩ Phi Thăng Kỳ, trong đó còn có hai người đạt tới trung kỳ, thực lực hơn xa so với Ngọc Nữ Cung.
Tuy nhiên, do Bạch Như Ngọc đang bế quan trùng kích kết đan, nên Thanh Vân Phái cũng không thể xác nhận điều này, lại phát hiện ra rằng việc này cũng không liên quan đến Ngọc Nữ Cung, nên vẫn chưa tới mức xé rách da mặt áp bức. Mãi cho tới mấy tháng trước, Bạch Như Ngọc kết đan thành công, Thanh Vân Phái mới phái ra hai vị trưởng lão Nguyên Anh Kỳ đến Ngọc Nữ Cung khởi binh hỏi tội.
Không ngờ, vị Trương trưởng lão phụ trách việc này sau khi gặp mặt Bạch Như Ngọc lại vô cùng chấn động, đưa ra đề nghị rằng chỉ cần Bạch Như Ngọc đồng ý làm đạo hữu song tu với hắn thì Thanh Vân Phái chẳng những sẽ không truy cứu việc này nữa, lại còn có thể kết thành liên minh với Ngọc Nữ Cung, cùng sẽ chia sẻ một chút tài nguyên tu tiên của họ cho Ngọc Nữ Cung.
Gia gia của vị Trương trưởng lão này chính là Thái thượng Đại trưởng lão của Thanh Vân Phái, lời nói tất nhiên có trọng lượng nhất định. Mà lúc này Thái thượng Đại trưởng lão của Ngọc Nữ Cung lại vẫn chậm chạp chưa đột phá tu vi, đã tới gần đại nạn thọ nguyên. Cuối cùng, Ngọc Nữ Cung vì lợi ích của môn phái mà mấy ngày trước đã đáp ứng yêu cầu của vị Trương trưởng lão này.
Đương nhiên Bạch Như Ngọc sống chết cũng không chấp nhận, mà sư phụ của Bạch Như Ngọc dù đã kết anh thành công, nhưng cũng không thể thay đổi được quyết định của Thái thượng trưởng lão. Tuy nhiên, sư phụ nàng lại vô cùng yêu thương nàng, cũng đồng ý vì nàng mà ra mặt kéo dài thời gian.
Thái thượng Đại trưởng lão Ngọc Nữ Cung vì không để lại tai họa ngầm sau này cho môn phái, nên cũng đồng ý cho sư phụ Bạch Như Ngọc một chút thời gian để thuyết phục nàng. Bạch Như Ngọc ở trong phạm vi Hoa Sơn, vẫn còn tinh huyết lệnh bài lưu lại môn phái nên căn bản không có cơ hội bỏ trốn, lúc này nàng mới phát ra tin tức cầu cứu tới Long Tiêu Diêu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT