Chỉ trong thoáng chốc Long Tiêu Diêu đã giải quyết sạch hơn hai mươi con ngô công cấp sáu, cấp bảy đang xuất kích, chỉ có con ngô công cấp tám kia dưới tác dụng của hơi độc, cơ bản không bị khống chế của Tinh Túc Kiếm Trận, cậy vào thân pháp biến ảo kỳ diệu, bổ nhào vào chỗ kết giới Cự Thạch Trận.

Đương nhiên, điều này chủ yếu là Long Tiêu Diêu nhất thời khó có thể tập trung mục tiêu, hắn không muốn chậm trễ thời gian liền tập trung công kích số ngô công cấp thấp. Chỉ cần tiêu diệt đám ngô công này, còn lại một con ngô công cấp tám, uy hiếp đối với hắn cũng bé nhỏ không đáng kể.

Con ngô công cấp tám bổ nhào vào chỗ kết giới Cự Thạch Trận, lập tức há miệng dùng răng nanh nâu đen dài tới hai ba tấc cắn xé kết giới Pháp trận. Răng nanh của ngô công cũng ẩn chứa độc tố, kết giới Pháp trận màu trắng ngà lập tức biến thành màu xám, đồng thời với màu sắc dần dần sậm đi, kết giới cũng bắt đầu lấp lóe không ngừng, linh quang giảm dần.

Lúc này, Long Tiêu Diêu đã giải quyết đám ngô công kia, lập tức khống chế bảy thanh Lôi Điện Kiếm công kích về hướng con ngô công cấp tám. Ngô công đang toàn lực cắn xé kết giới, bị lôi điện của Lôi Điện Kiếm phóng ra đánh trúng, lập tức run rẩy héo rút thành một đoàn, trong nháy mắt bị Lôi Điện Kiếm xuyên qua thân mình. Kim Bối Ngô Công cấp tám cũng như cũ là độc trùng, hiệu quả khắc chế của lôi điện đối với nó vẫn có tác dụng làm cho nó không thể chống đỡ.

Long Tiêu Diêu giết hết ngô công, sau đó thu hồi thi thể ngô công, nhưng hết thảy ngô công còn thừa lại nhìn thấy đều thờ ơ không nhúc nhích, dường như hoàn toàn xem thường hắn, một đám nằm úp sấp ở chỗ cũ, dường như không có ý tiếp tục phát động công kích.

Long Tiêu Diêu im lặng ở tại chỗ đợi một lát, thấy đàn ngô công còn lại căn bản không thèm nhìn hắn, cũng chỉ đành thu hồi Pháp trận, lại chậm rãi đi tới gần đám ngô công.

Nhưng mà, ngay thời điểm Long Tiêu Diêu mới vừa di chuyển tới phía trước chừng hơn hai mươi thước, con Kim Bối Ngô Công to lớn vốn đang lười biếng nằm ở chỗ lối ra kia đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía vị trí của hắn. Tiếp theo, nó phát ra tiếng kêu “ríu ríu”, tất cả ngô công nghe được tiếng kêu, lại đồng thời rất nhanh phóng tới chỗ hắn, mà con ngô công lớn đó cũng không nhanh không chậm đi theo phía sau đội ngũ.

Long Tiêu Diêu thấy thế không khỏi thầm than khổ, đối mặt với đàn ngô công như nước thủy triều cuốn tới, trong lòng hắn cũng có vài phần kiêng kị. Hắn lập tức phát động Cự Thạch Trận, đồng thời lấy ra mấy tấm Lôi Thuẫn Phù tạo thành một phòng tuyến lôi điện phía trước thân mình mấy thước, ngăn cản hướng đi tới của ngô công.

Lúc này ngô công còn thừa có tới tám mươi con, tạo thành một chi đại quân ngô công hùng dũng tiến bước, đồng thời dùng Mê Tung Bộ rất nhanh tới gần

Long Tiêu Diêu. Tuy nhiên, ngô công trời sinh vốn sợ hãi lôi điện, đội ngũ ngô công tới gần mấy thước trước phòng tuyến lôi điện, tốc độ đi tới liền giảm chậm lại.

Long Tiêu Diêu xây dựng phòng tuyến lôi điện chỉ rộng năm, sáu thước, phần lớn ngô công thấy thế, đều lựa chọn sách lược đi vòng qua, ý đồ đi vòng tấn công vào hai bên phòng tuyến, tuy nhiên, cũng có hơn hai mươi con ngô công há miệng phun ra độc tố hình sợi vàng, công kích thẳng vào phòng tuyến.

Kim Bối Ngô Công phun ra kim tuyến tuy là độc tố bản mạng của nó ngưng tụ mà thành, nhưng lúc này chúng nó đối mặt không phải là hỏa diễm, mà là lôi điện có hiệu quả khắc chế đối với độc vật càng tốt hơn. Tuy rằng phòng tuyến lôi điện là do Lôi Thuẫn Phù tạo thành, nhưng Lôi Thuẫn Phù vốn là Long Tiêu Diêu dùng chân khí vẽ ra, hình thành lôi thuẫn cũng dung hợp vào năng lượng thiên phú Thần Lôi của Long tộc và điện lưu của Điện Man, uy lực tự nhiên vượt hơn xa lôi điện bình thường.

Kim tuyến bay vọt tới phòng tuyến lôi điện, không ngừng cùng lôi điện tan rã lẫn nhau. Mặc dù phòng tuyến không ngừng ảm đạm suy yếu, nhưng đám ngô công kia nhất thời cũng khó có thể phá vỡ.

Long Tiêu Diêu cũng không cho rằng một phòng tuyến lôi điện đơn giản như vậy có thể ngăn cản thế công của ngô công, hắn cần chính là giằng co làm chậm bước tiến của địch nhân. Trong nháy mắt tốc độ đi tới của ngô công chậm lại, hắn đã phát động Bạo Vũ Nùng Vụ Trận cùng chính kỳ Ngũ Hành Trận, đồng thời triển khai Tinh Túc Kiếm Trận và Lôi Điện Kiếm công kích cùng một lúc, hai tay điểm ra liên tiếp, phát động từng đạo lôi điện màu tím vàng công kích về phía ngô công.

Đàn Kim Bối Ngô Công này bất ngờ rơi vào trong mưa bụi mù mịt, cũng thoáng xuất hiện bối rối, nhưng mà, sau khi con ngô công lớn kia phát ra hai tiếng rít ngắn ngủi, đám ngô công liền bình tĩnh lại, đồng thời trên thân chúng bắt đầu toát ra sương mù màu vàng.

Long Tiêu Diêu thấy thế vô cùng kinh hãi, con Ngô Công Vương kia lại đã mở ra một ít linh trí, dưới chỉ huy của Ngô Công Vương, đàn ngô công hoàn toàn phối hợp thống nhất giống như một đội quân, khiến cho thực lực của chúng tăng lên trên diện rộng.

Màn mưa bụi trong Pháp trận thoáng cái đã bị sương mù màu vàng xua tan hơn phân nửa, đàn ngô công kia bắt đầu từ tứ phía bao vây đánh úp tới chỗ vị trí Long Tiêu Diêu.

Lúc này Long Tiêu Diêu điều khiển Tinh Túc Kiếm Trận và Lôi Điện Kiếm, trong thời gian ngắn nhất đã giết chết hơn hai mươi con ngô công. Tuy rằng thân hắn bị hãm trong vòng vây của ngô công, lại mất đi năng lực phi hành, nhưng cũng không kinh hoảng chút nào. Hắn vốn còn có thể thi triển Địa Độn Thuật, vạn nhất không địch lại, trốn vào trong lòng đất chạy trốn cũng không thành vấn đề.

Mấy con ngô công chạy trước nhất đã bắt đầu nhào vào kết giới Cự Thạch Trận không ngừng cắn xé, mà đám ngô công công kích phòng tuyến lôi điện, lúc này sau khi trải qua hai đợt phun lên độc tố, rốt cục cũng phá vỡ đạo phòng tuyến kia. Nhưng chúng nó cũng vì tiêu hao rất nhiều độc tố bản mạng, cả một đám đều có vẻ uể oải không phấn chấn.

Lúc này Long Tiêu Diêu biết rõ những con ngô công có vẻ uể oải kia là dễ dàng giết chết nhất, nhưng nhất thời cũng không thể ra tay công kích chúng nó được. Kết giới Cự Thạch Trận bị ngô công cắn xé có vẻ lung lay sắp đổ, hắn chỉ đành phải dùng toàn bộ tinh lực tập trung trên mình mấy con ngô công phía này.

Mấy con ngô công đang cắn xé kết giới Pháp trận đều chồm nửa thân mình lên, toàn bộ lực chú ý đều đặt ở trên kết giới, phòng ngự của bản thân chỉ ỷ lại vào lớp khói độc màu vàng bên ngoài thân. Tinh Túc Kiếm Trận, Lôi Điện Kiếm phối hợp cùng Tử Lôi Quyết liền công kích mãnh liệt vào mấy con ngô công đang phơi mình này, trong nháy mắt, chúng đều chết dưới công kích.

Nhưng mà, càng nhiều ngô công lại điên cuồng phóng lên, nguyên vốn không có linh trí chúng nó dường như không hề sợ hãi uy hiếp của cái chết. Dưới chỉ huy của Ngô Công Vương, cả đám đều tỏ ra dũng cảm tiến tới không sợ chết.

Ngô Công Vương vẫn đi theo phía sau đàn ngô công, khi các ngô công khác rơi vào Pháp trận, nó lại vì đi theo phía sau khoảng cách hơi xa mà may mắn thoát khỏi. Tuy rằng Ngô Công Vương linh trí cũng không cao lắm, nhưng cũng tuyệt không tùy tiện lao vào chỗ nguy hiểm tiến vào Pháp trận, mà từ xa phun ra một luồng sương mù màu vàng công tới kết giới Pháp trận, với ý đồ dùng nọc độc bản mạng của nó công phá Pháp trận.

Ngô Công Vương phun ra sương mù màu vàng bám vào trên kết giới Pháp trận, kết giới lập tức biến thành màu vàng mờ nhạt, đồng thời phát ra tiếng “rào rào”. Kết giới bị ăn mòn nhanh chóng trở nên càng ngày càng yếu ớt.

Long Tiêu Diêu đương nhiên phát hiện hành động của Ngô Công Vương, nhưng hắn cũng bất lực không thể ngăn cản hết thảy, chỉ có thể nắm bắt thời gian bằng tốc độ nhanh nhất tiêu diệt đàn ngô công rơi vào trong Pháp trận. May mà lực phòng ngự của ngô công cũng không mạnh lắm, lại không có mảy may linh trí, dưới công kích liên hợp của Tinh Túc Kiếm Trận, Lôi Điện Kiếm cùng Tử Lôi Quyết, mỗi thời mỗi khắc đều có ngô công bị mất mạng.

Độc tố bản mạng của Ngô Công Vương công hiệu hơn xa đám ngô công bình thường, kết giới Pháp trận sau khi bị sương mù màu vàng của nó bám vào, chỉ chốc lát sau liền bị ăn mòn vỡ nát, Bạo Vũ Nùng Vụ Trận và chính kỳ Ngũ Hành Trận tự nhiên cũng mất đi tác dụng, đàn ngô công còn thừa lập tức đánh về phía Long Tiêu Diêu.

-o0o-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play