Tuy rằng Tê Ngưu dựa vào phun nước thoát khỏi khốn cảnh trong dòng cát, nhưng nước mà nó phun ra hoàn toàn do yêu nguyên lực ngưng kết chuyển hóa thành. Khi dòng nước đạt tới mức nâng thân thể khổng lồ của nó lên, nó cũng tiêu hao quá nửa yêu nguyên lực.

Tê Ngưu thoát khỏi dòng cát, lập tức cúi đầu đụng thẳng vào kết giới Cự Thạch Trận trước người Long Tiêu Diêu. Long Tiêu Diêu biết Cự Thạch Trận căn bản không thể ngăn cản được công kích của Tê Ngưu, lập tức lấy ra mười tấm Thạch Tường Phù, dùng mười bức tường đá biến ảo ra phối hợp Cự Thạch Trận hình thành một đạo phòng tuyến kiên cố.

Hiện giờ thạch linh căn của Long Tiêu Diêu chỉ mới miễn cưỡng đạt đến cấp hai, nói thẳng ra hắn vẽ phù lục thuộc tính thạch là khó khăn nhất. Xác xuất thành công khi vẽ Thần phù hạ phẩm các thuộc tính khác đã đạt đến năm phần mười trở lên, nhưng vẽ Thần phù thuộc tính thạch thì xác xuất thành công không đủ hai phần mười, điều này làm cho hắn vẽ được rất ít phù lục thuộc tính thạch.

Lúc này, đối mặt Tê Ngưu thuộc tính thổ mạnh mẽ, uy lực Thần phù thuộc tính thổ bình thường thì phẩm chất quá thấp, chính vì thế khi Long Tiêu Diêu chuẩn bị phù lục, căn bản không lựa chọn thuộc tính ngũ hành bình thường.

Tê Ngưu lao tới trước, trên sừng phóng ra hào quang gợn sóng, hung hăng đánh lên tuyến phòng ngự tường đá. Một tiếng nổ ầm ầm truyền ra, phòng tuyến tường đá cực mạnh bị Tê Ngưu va chạm chỉ một lát đã sụp đổ, ngay cả kết giới Cự Thạch Trận cũng tan vỡ biến mất.

Tê Ngưu vốn thuộc loại yêu thú thuộc tính thủy có lực công kích không mạnh, nhưng cái sừng của nó là một loại dị bảo, uy lực của nó còn trên cả cấp bậc yêu thú. Còn chiếc sừng của con Tê Ngưu cấp tám này, uy lực của nó đã vượt qua cổ bảo hạ phẩm. Mà loại yêu thú cỡ lớn như Tê Ngưu thì lực lượng bản thể cũng mạnh mẽ trên cả yêu thú cùng cấp, thế mới có thể khiến nó đột phá tường đá phòng ngự.

Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không ngốc đến mức cứng đối cứng với Tê Ngưu. Nếu Tê Ngưu không thể bay được, hắn lại thấy thần thông của Tê Ngưu không có công kích sóng âm phạm vi rộng, vì thế hắn lập tức ngự khí bay lên không trung. quyết định dùng phi hành khi dễ con Tê Ngưu cồng kềnh da dày này.

Tê Ngưu phóng chạy đi có thể làm cho mặt đất xảy ra chấn động, nhưng nó chính là yêu thú trên bộ mạnh mẽ, trước khi tiến vào Hóa Hình Kỳ, thân thể cồng kềnh của nó muốn rời khỏi mặt đất một thước cũng không được. Nhìn thấy Long Tiêu Diêu bay lên không trung, Tê Ngưu lập tức há mồm phun ra cột nước thật to về phía hắn.

Long Tiêu Diêu vội triệu hồi Hoàng Lân Thuẫn, lúc này hắn đã cách mặt đất mấy thước, cột nước bắn tới, Hoàng Lân Thuẫn đã chặn ngay phía dưới người hắn đón nhận cột nước. Tuy rằng Hoàng Lân Thuẫn chỉ là Pháp khí thuộc tính thổ, nhưng đạt tới cảnh giới Pháp bảo thượng phẩm. Còn cột nước kia chỉ là yêu kỹ của Tê Ngưu, uy lực không thể so sánh với thần thông truyền thừa, Hoàng Lân Thuẫn lắc lư vài cái đã ngăn cản cột nước dưới chân hắn.

Long Tiêu Diêu tăng độ cao lên mười mấy thước, đồng thời khống chế Tinh Túc Kiếm Trận CÙNG Lôi Điện Kiếm tiếp tục triển khai công kích Tê Ngưu. Tuy rằng Tê Ngưu có lực phòng ngự cực cao, nhưng chỉ cần nó tiêu hao hết yêu nguyên lực, cuối cùng vẫn không thể chống đỡ được Pháp bảo công kích. Lúc này Pháp trận vẫn còn phát huy tác dụng, dưới chân Tê Ngưu vẫn đang là một mảnh cát rời, còn Tê Ngưu cũng vẫn bị sương mù bao quanh.

Tê Ngưu thấy đối thủ trốn lên không trung, nhưng nó lại không cách nào bay lên được, dòng cát dưới chân vẫn không ngừng làm thân thể to lớn của nó chìm xuống, còn Tinh Túc Kiếm Trận cùng Lôi Điện Kiếm vẫn cứ tiếp tục khiến nó tiêu hao yêu nguyên lực chống cự. Yêu nguyên lực của nó đã tiêu hao nghiêm trọng, không có khả năng lại phun ra cột nước thành vũng thoát khỏi dòng cát.

Tuy rằng Tê Ngưu không có linh trí quá cao, nhưng cũng biết phương pháp duy nhất có thể làm nó thoát khỏi khốn cảnh này là tiêu diệt đối thủ phía trước. Tê Ngưu không chút do dự phát động công kích mạnh nhất, chỉ thấy mũi sừng của nó đột nhiên bắn ra một đạo ánh sáng chói mắt, như một bó gợn sóng bắn về phía Long Tiêu Diêu trên không trung.

Chùm tia sáng gợn sóng này chỉ to bằng cổ tay, còn xa mới sánh được với cột nước, nhưng Long Tiêu Diêu rõ ràng cảm giác được bó gợn sóng kia gây ra uy hiếp với hắn hơn xa cột nước vừa rồi, gấp rút rót chân khí vào Hoàng Lân Thuẫn gia tăng phòng ngự.

Long Tiêu Diêu đã cảm giác đúng, công kích ánh sáng của Tê Ngưu chính là thần thông truyền thừa Tê Giác Quang, dùng cái sừng mạnh nhất làm vật dẫn, chuyển hóa yêu nguyên lực thành chùm tia sáng gợn sóng tiến hành công kích. Tuy rằng nhìn bề ngoài chùm tia sáng này rất nhỏ, nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong lại cao gấp mười lần cột nước vừa rồi, cho dù Tê Ngưu cấp tám cực mạnh thì nhiều nhất cũng chỉ thi triển được ba lượt.

Chùm tia sáng nháy mắt đánh lên Hoàng Lân Thuẫn, Hoàng Lân Thuẫn lắc lư một trận, mặt ngoài lá chắn như bị gợn sóng bao trùm. Hoàng Lân Thuẫn rút nhỏ hơn phân nửa, bay lui ra gần một thước.

Tuy nhiên Hoàng Lân Thuẫn cuối cùng là Pháp bảo thượng phẩm, còn ánh sáng từ sừng của Tê Ngưu dù thuộc thần thông truyền thừa, nhưng vẫn là yêu nguyên lực ngưng kết thành, không có thực thể duy trì, uy lực chân thật còn không bằng dùng sừng toàn lực va đụng.

Hoàng Lân Thuẫn ngăn cản bó ánh sáng Tê Ngưu công kích, Tê Ngưu vì hao tổn yêu nguyên lực quá lớn, không còn sức thi triển lại nữa, chỉ miễn cưỡng phun ra hai cột nước lên Long Tiêu Diêu trên không trung, đều bị Hoàng Lân Thuần dễ dàng chắn dưới chân hắn.

Tê Ngưu không tiếp tục công kích, chỉ là giãy giụa chống chọi dòng cát dưới chân. Giao chiến tiếp theo liền biến thành Long Tiêu Diêu trăm phương ngàn kế đột phá phòng ngự của bản thể Tê Ngưu. Thời gian nguội hai chén trà nhỏ trôi qua. Tê Ngưu hoàn toàn hao hết yêu nguyên lực, cuối cùng hắn mới chém giết được Tê Ngưu.

Chỉ là thần thông của Tê Ngưu cần dùng sừng làm vật dẫn mới có thể phát huy uy lực, Long Tiêu Diêu đương nhiên chỉ có thể hấp thu thú hồn vào huyệt đạo bình thường. Sau đó, hắn không tiếp tục ở lại không gian này, trực tiếp tiến vào cửa ra hình giếng nước kia.

Long Tiêu Diêu cảm thấy một trận mê muội rất nhẹ, liền xuất hiện trong một mảnh sương mù dày đặc. Hắn dùng Thần Mục dễ dàng thấy được ký hiệu mình lưu trên mặt đất, vì thế hắn lựa chọn quả cầu ánh sáng màu xanh bên phải, ghi ký hiệu trên mặt đất liền trực tiếp đi về phía quả cầu ánh sáng kia.

Long Tiêu Diêu tiến vào quả cầu ánh sáng, sau một trận mê muội, hắn phát hiện mình đã ở trên một mảnh núi hoang. Nơi này gần như không nhìn thấy thực vật gì, chỉ có một mảnh hoang vắng.

Long Tiêu Diêu nghi hoặc nhìn mảnh không gian hoang vắng này, sau đó ngự kiếm bay lên cao tìm tòi tới trước. Hắn không bay quá xa, liền cảm giác được khí tức bảo vật rất nhỏ. Đáp xuống đất, hắn lại phát hiện ba khối Phong Lăng Thạch, tài liệu đỉnh cấp thuộc tính Phong có thể luyện chế ra cổ bảo.

Lúc này Long Tiêu Diêu hiểu được không gian hiện giờ là linh cảnh tài liệu, chỉ là hắn còn không phát hiện tung tích yêu thú nào. Chẳng qua hắn vẫn cảm thấy rất bình thường, cũng như tiên cảnh dược thảo mà hắn vừa rời đi, tuy rằng yêu thú trong đó rất mạnh, số lượng lại cực ít, xem ra có thể đi vào khu vực trung tâm Phiêu Miễu Viên vẫn chủ yếu dựa vào cơ duyên.

Người thường có thể đi vào khu vực trung tâm, xác suất tuyệt đối sẽ không vượt quá một phần trăm. Hơn nữa, cho dù tiến vào mảnh không gian này, cũng không có mấy người tu tiên có thể nhận ra những tài liệu đỉnh cấp đó. Chẳng qua đối với hắn có được năng lực giám bảo thì không có gì khó khăn, nhưng yêu thú thưa thót lại làm cho hắn hơi thất vọng.

-o0o-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play