Tốc độ phi hành của Hỏa Nha tuyệt đối không chậm hơn Lôi Điện Kiếm, nháy mắt là nó đã lao ra khỏi phạm vi khống chế của kiếm trận, bay lên không trung. Nhưng mà ngay khi nó bay lên mấy thước, lại bị một bức tường vô hình ngăn cản.
Vách chắn kia chính là kết giới chồng lên của Bạo Vũ Nùng Vụ Trận cùng Đại Chính Kỳ Ngũ Hành Trận, hiện giờ trên người Hỏa Nha đã không còn một chút lửa nào, còn lực công kích của nó cũng rất bình thường, cũng hao hết yêu nguyên lực, căn bản không thể xé rách kết giới Pháp trận.
Hỏa Nha thấy vậy liền kinh hoảng, bằng linh trí của nó đương nhiên biết mình đã sa lầy nguy hiểm. Nó không cam lòng lại bay đi hướng khác, kết quả vẫn bị kết giới Pháp trận ngăn cản.
Lúc này, Long Tiêu Diêu khống chế Tinh Túc Kiếm Trận lại đánh về phía Hỏa Nha trên không trung, liền khiến Hỏa Nha rơi vào kiếm trận khống chế. Dưới uy áp mạnh mẽ của kiếm trận, Hỏa Nha mất đi yêu nguyên lực căn bản không thể đột phá phạm vi khống chế của kiếm trận, không khỏi phát ra một tiếng kêu to tuyệt vọng.
Long Tiêu Diêu cũng không chém giết Hỏa Nha, mà khống chế kiếm trận áp chế Hỏa Nha trong phạm vi hai thước. Hỏa Nha không cam lòng bó cánh chịu chết, lại liều mạng vùng vẫy hai cánh muốn lao ra khỏi sự khống chế của kiếm trận. Nhưng mà, tất cả cố gắng của Hỏa Nha đều phí công, kiếm trận khống chế nó chặt chẽ trong không gian chưa đầy nửa thước, nó căn bản không thể thoát được.
Long Tiêu Diêu đợi Hỏa Nha mỏi mệt ngừng giãy giụa, mới nói với Hỏa Nha:
- Hỏa Nha, ta biết ngươi có huyết mạch Tam Túc Kim Ô, chỉ cần ngươi giao ra một giọt tinh huyết Tam Túc Kim Ô, ta sẽ cho ngươi rời đi. Nếu không, ta sẽ giết ngươi.
Long Tiêu Diêu sớm nhìn ra Hỏa Nha có được huyết mạch Tam Túc Kim Ô, nhưng không phải Tam Túc Kim Ô thuần khiết. Bởi vậy, hiệu quả hấp thu hồn phách Hỏa Nha nhất định không bằng hấp thu tinh huyết ẩn chứa Tam Túc Kim Ô của Hỏa Nha.
Hỏa Nha có được linh trí, tự nhiên có thể nghe hiểu ý của Long Tiêu Diêu. Nhưng mà mấy ngàn năm qua nó cũng chỉ ngưng tụ được ba giọt tinh huyết Tam Túc Kim Ô, hơn nữa bằng huyết mạch mà nó có được, ba giọt tinh huyết này đã là cực hạn của nó. Tinh huyết quý giá như thế, làm sao nó chịu dễ bỏ ra được? Bất ngờ giãy giụa muốn thoát khỏi kiếm trận khống chế.
Long Tiêu Diêu thấy thế liền khống chế Lôi Điện Kiếm bay đến trước Hỏa Nha, một đạo lôi điện bắn lên người nó. Chẳng qua Long Tiêu Diêu cũng không muốn giết Hỏa Nha, nắm giữ năng lượng lôi điện vừa đúng, toàn thân Hỏa Nha liền chấn động tê cứng, không có lực lượng chống cự.
Hỏa Nha kêu thảm một tiếng, càng thêm tiều tụy, nó không cam lòng trừng Long Tiêu Diêu. Chỉ là nó đã có được linh trí, khi nó nhìn thấy Long Tiêu Diêu lại muốn khống chế lôi điện đánh tới, nó hiểu được kẻ địch trước mặt nhất định muốn có được tinh huyết Tam Túc Kim Ô. Tuy rằng mất đi một giọt tinh huyết quý giá, nhưng có thể giữ được tính mạng, nó vẫn có thể đánh giá được bên nặng bên nhẹ.
Hỏa Nha bất đắc dĩ nhấc chân phải, vạch một trảo lên trán, một giọt máu đỏ vàng bay ra từ trán nó. Long Tiêu Diêu lập tức khống chế Vạn Thú Lệnh thu lấy giọt máu kia, sau đó hắn thu hồi Pháp trận cùng phi kiếm. Hỏa Nha lập tức giương cánh bay lên trời cao, chớp mắt biến mất bóng ở xa xa.
Long Tiêu Diêu bố trí lại Pháp trận, liền bắt đầu tu luyện khôi phục dưới Pháp trận bảo vệ. Sau đó, hắn bắt đầu hấp thu giọt tinh huyết vừa thu được trong Vạn Thú Lệnh.
Hấp thu tinh huyết yêu thú vì không có chống cự nên rất dễ dàng, nhưng mà năng lượng Thái Dương Thần Hỏa ẩn chứa trong tinh huyết Tam Túc Kim Ô, khí tức cực nóng từ tinh huyết thông qua kinh mạch đã làm cho kinh mạch của hắn vốn cực kỳ cứng cỏi cũng bị tổn thương tan vỡ. May mắn thần thông tự lành của hắn lập tức tự chủ phát động, nhanh chóng chữa trị các kinh mạch.
Long Tiêu Diêu khống chế giọt tinh huyết kia vận chuyển một chu thiên trong kinh mạch, thu tinh huyết vào chủ huyệt: huyệt Quan Nguyên dưới ba tấc. Không phụ kỳ vọng, khi hắn hấp thu xong giọt tinh huyết Tam Túc Kim Ô này, hắn thừa kế Thái Dương Thần Hỏa. Bởi vì chân khí của hắn vốn là chân khí hỗn độn, có thể thoải mái chuyển hóa các loại thuộc tính, thi triển Thái Dương Thần Hỏa cũng nhẹ nhàng tự nhiên.
Phẩm chất Thái Dương Thần Hỏa vượt xa Nhị Muội Chân hỏa của Long Tiêu Diêu, làm cho hắn hài lòng là ngọn lửa này có nhiệt độ siêu cao. Nên biết loại Thái Dương Thần Hỏa này có phẩm chất siêu cấp, chẳng những có tác dụng trọng yếu trong khi giao chiến, hơn nữa còn có tác dụng không thể đánh giá hết trong khi luyện đan, luyện khí.
Nhất là phương diện luyện khí, trước kia Long Tiêu Diêu luyện chế Pháp khí có phẩm chất cao nhất cũng chỉ là Pháp bảo cấp thấp, nguyên nhân chủ yếu là Nhị Muội Chân hỏa của hắn không đủ để tinh luyện tài liệu đẳng cấp cao hơn. Cho dù miễn cưỡng tinh luyện, cũng không thể cam đoan phẩm chất tinh luyện. Có được Thái Dương Thần Hỏa này, hắn có thể luyện khí, luyện đan vượt đẳng cấp.
Long Tiêu Diêu hấp thu xong tinh huyết, âm thầm may mắn mình không giết Hỏa Nha hấp thu thú hồn. Nếu kinh mạch đã bị khí tức cực nóng tổn thương, đồng thời còn phải chống đỡ thú hồn chống cự, khó khăn quá lớn không thể tưởng được. Huống chi khí tức cực nóng này còn có thể làm tan rã chân khí của hắn, thậm chí tổn thương tới thần thức, nếu muốn khống chế thú hồn thì lại càng cực kỳ khó khăn.
Long Tiêu Diêu tốn hai ngày chế tạo bổ sung phù lục thuộc tính băng, liền tiếp tục tìm kiếm di dời dược thảo quý giá ở mảnh thảo nguyên này. Chỉ là yêu thú trên mảnh không gian này thật ít đến đáng thương, hắn chỉ gặp một con báo săn cấp tám cùng một con rắn mối cấp tám, đương nhiên thú hồn của hai con yêu thú này đều bị hắn hấp thu, tồn trữ trong huyệt vị bình thường.
Ngày thứ mười năm từ khi Long Tiêu Diêu tiến vào mảnh không gian này, hắn đang bay giữa không trung liền phát hiện trên mặt đất phía trước có một cái giếng nước, chỉ là trong giếng không có nước, còn miệng giếng lại thêm một tầng kết giới xanh nhạt. Hắn từ ghi chép Phiêu Miễu Viên biết được, đó là cửa ra khỏi không gian.
Long Tiêu Diêu đã rà soát không gian này một lượt, di dời rất nhiều dược thảo quý giá, nhưng yêu thú nơi này quá ít, không phù hợp với nhu cầu của hắn, hắn quyết định lập tức rời khỏi không gian này.
Nhưng mà ở cạnh miệng giếng lại có một con Tê Ngưu (tê giác) yêu thú cấp tám chiếm giữ, muốn đi qua cửa ra không gian này, nhất định phải diệt con Tê Ngưu này. Chẳng qua điều này không khó với Long Tiêu Diêu, vốn hắn tiến vào Phiêu Miễu Viên là vì thu thú hồn, cho dù con Tê Ngưu kia không chặn đường, hắn cũng tuyệt đối không bỏ qua cho con Tê Ngưu trước mắt.
Chỉ là yêu thú có hình thể càng lớn, thông thường cũng càng khó đối phó. Tuy rằng Long Tiêu Diêu không rõ con Tê Ngưu trước mắt, nhưng nhìn thấy thân thể cực kỳ to lớn của nó, hắn cũng không dám có chút ý khinh địch.
Long Tiêu Diêu chuẩn bị Pháp trận thỏa đáng, mới đáp xuống cách con Tê Ngưu mười thước. Nhưng mà con Tê Ngưu chỉ lười biếng liếc hắn một cái, liền không để ý tới hắn nữa, vẫn nhàn nhã phơi nắng, bộ dạng như đang ngủ lim dim.
Long Tiêu Diêu thấy thế, lập tức gọi ra Lôi Điện Kiếm đâm về phía Tê Ngưu. Ngay khi Lôi Điện Kiếm bay ra, con Tê Ngưu liền mở mắt, thân thể cồng kềnh nhanh nhẹn vọt tới trước, dùng cái sừng trên đầu đánh vào phi kiếm.
-o0o-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT