Bản thân Long Tiêu Diêu có ngũ hành thuộc tính hoàn chỉnh, đương nhiên cũng sẽ có được ngũ hành độn thuật. Thụ Độn của Mi Hầu thậm chí còn không bằng Mộc Độn Thuật. Bởi vậy, hắn chỉ dung nhập thú hồn Hầu Vương vào một huyệt vị bình thường mà thôi.
Sau khi hoàn thành hấp thu thú hồn Hầu Vương, toàn thân Long Tiêu Diêu gần như liệt đi. Đối với quyết định hấp thu thú hồn lần này, hắn vẫn có chút tự trách mình. Bản thân hắn đã rất khinh thường năng lượng thú hồn Hầu Vương. Nếu không phải hắn có thần thông tự lành, có thể chữa trị hao tổn kinh mạch, trọng yếu hơn là có A Di Đà Phật Châu ở thời khắc mấu chốt tương trợ thì hậu quả thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Long Tiêu Diêu còn tự trách bản thân vì ý thức khinh địch sinh ra trong quá trình hấp thu thú hồn, mới khiến cho thú hồn Hầu Vương phá vỡ kinh mạch chạy ra. Hầu Vương mặc dù chỉ là yêu thú nhưng không ngờ cũng giả heo ăn thịt hổ, khiến hắn chút nữa đã thiệt thòi nhiều. Hắn âm thầm hạ quyết tâm về sau sẽ không khinh thường bất cứ đối thủ nào nữa.
Long Tiêu Diêu chỉ trong ba ngày ngắn ngủi đã liên tiếp phạm nhiều sai lầm, từ việc bị tên tán tu giả dùng cổ châu dụ mình ra khỏi phường thị, đên việc đánh giá thực lực của chính mình khi hấp thu thú hồn. Tuy nhiên, ưu điểm lớn nhất của hắn chính là giỏi về tổng kết. Có lẽ sau sai lầm hôm nay sẽ giáo huấn cho hắn một ít kinh nghiệm, tương lai có thể khiến hắn tránh thoát những sai lầm trí mạng.
Tuy nhiên, CŨNG vì ở thời khắc mấu chốt. A Di Đã Phật Châu cứu hắn, khiến hắn càng quyết tâm dù gặp bao nhiêu phiêu lưu cũng phải giữ chắc viên cổ châu này trong tay mình! Tuy rằng tăng lên thực lực bản thân là căn bản nhưng bảo vật có khi sẽ sẽ dẫn tới tác dụng có tính quyết định!
Long Tiêu Diêu đương nhiên biết với thực lực hiện tại, hắn căn bản không thể có năng lực giành thắng lợi nếu giao chiến với tu sĩ Nguyên Anh trung cấp. Lúc này, hắn lấy ra ba cái bình đựng tinh huyết bản mạng của ba yêu thú đặt trong mật động Đại Vu Thần. Hắn quyết định sẽ hấp thu trước thời hạn ba loại tinh huyết bản mạng này, gia tăng thực lực bản thân.
Ba loại yêu thú này đều là hồng hoang kỳ thú, lại đều là tinh huyết bản mạng. Long Tiêu Diêu đương nhiên muốn dung nhập chúng vào trong chủ huyệt. Hấp thu tinh huyết bản mạng CŨNG không có gì là phiêu lưu, hơn nữa trong tương lai khi gặp tâm ma cũng sẽ không có nguy cơ bị phản phệ.
Long Tiêu Diêu thu nhập tinh huyết Tam Mục Linh Viên vào trong huyệt Thái Dương. Thần thông thiên phú thần kỳ nhất của Tam Mục Linh Viên chính là trên trán nó sinh ra con mắt thứ ba, có thể phóng ra hào quang màu vàng, có hiệu quả công kích. Hơn nữa, nó CŨNG có hiệu quả khắc chế đặc biệt với yêu tà quỷ hồn, ảo giác và không gian.
Sau khi Long Tiêu Diêu hấp thu tinh huyết của Tam Mục Linh Viên thì cũng kế thừa thiên phú thần mục của Tam Mục Linh Viên. Thi triển ra thần thông này có thể khiến giữa trán xuất hiện một con mắt Thiên Nhãn. Kim quang do Thiên Nhãn bắn ra có thể tiến hành công kích.
u Minh Hắc Báo thuộc loại yêu thú rất quỷ dị, có được thiên phú không gian đặc biệt, có thể ẩn nặc hoặc xuyên qua một không gian khác, khiến địch nhân không phát hiện ra sự tồn tại của nó, sở trường về đánh lén. Vì vậy mà ở thời kỳ thượng cổ, mọi người hình dung loại yêu thú này là âm hồn địa ngục.
Long Tiêu Diêu thu nhập tinh huyết bản mạng của u Minh Hắc Báo vào trong huyệt Cự Khuyết, kết quả khiến hắn vô cùng kinh ngạc, hắn cũng kế thừa được thần thông không gian của u Minh Hắc Báo, có thể ẩn nặc trong một không gian khác hoặc xuyên qua.
Tuy nhiên, thực lực hiện tại của Long Tiêu Diêu rất thấp, thời gian ẩn nặc cũng chỉ rất ngắn mà khoảng cách không gian xuyên qua CŨNG không tới ba thước. Tuy nhiên, hắn CŨNG không thất vọng chút nào. Hắn tin tưởng theo tu vi bản thân gia tăng, hiệu quả của loại thần thông không gian này cũng có thể gia tăng trên diện rộng.
Thần thông cường đại nhất của Thôn Thiên Mãng là có thể nuốt tất cả mọi thứ! Bình thường nó chỉ dài không tới một thước nhưng khi phát động thần thông cắn nuốt này thì hình thế nó có thể tăng vọt lên tới hơn trăm trượng, tự nhiên có thể nuốt vào rất nhiều vật phẩm, có thể trực tiếp nuốt luôn đối thủ vào trong bụng.
Long Tiêu Diêu đương nhiên CŨNG không muốn kế thừa thần thông kinh dị này nhưng nếu Thôn Thiên Mãng có được uy danh hồng hoang hung thú nhưng hắn không cho rằng thần thông của Thôn Thiên Mãng sẽ là vô ích. Hắn thu nhập tinh huyết bản mạng Thôn Thiên Mãng vào trong huyệt Nhũ Trung.
Long Tiêu Diêu cũng kế thừa thần thông Biến Hình từ tinh huyết bản mạng của Thôn Thiên Mãng, khiến thân thể hắn có thể cao lên, lùn xuống, gầy béo tùy ý. Đương nhiên, CŨNG có thể vặn vẹo tùy ý như mãng xà nhưng hiện tại hắn vẫn chưa thể nhìn ra thần thông này có chỗ nào ích lợi.
Trước sau Long Tiêu Diêu hấp thu tới ba loại tinh huyết bản mạng của hồng hoang kỳ thú, tu vi CŨNG đồng thời tăng vọt. Năng lượng ẩn chứa trong tinh huyết bản mạng của yêu thú cấp mười cũng không giống nhau. Ví dụ như chủng tộc yếu kém như tộc trưởng Kim Lý, tuy cũng là cấp mười nhưng năng lượng ẩn chứa trong tinh huyết bản mạng căn bản không thể sánh bằng được hồng hoang kỳ thú được.
Long Tiêu Diêu vốn có tu vi Kim Đan trung cấp bậc trung, sau khi hấp thu tinh huyết bản mạng Hầu Vương thì tu vi đã đạt tới Kim Đan cao cấp.
Tuy rằng thực lực tiến nhanh nhưng Long Tiêu Diêu cũng không ngây thơ cho rằng mình đã có năng lực liều mạng với tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Hắn trước tu tập Pháp kỹ Kim Đan cao cấp, lại luyện tập thiên phú thần thông vừa mới kế thừa từ tinh huyết yêu thú. Sau đó, hắn lại tu tập pháp trận Kim Đan cao cấp, luyện chế trận bàn, trận kỳ Kim Đan cao cấp. Trong đó, khiến hắn cảm thấy hứng thú nhất chính là Bạo Vũ Nùng Vụ Trận, bản tăng cường của Vũ Vụ Mê Trận.
Long Tiêu Diêu hoàn thành công tác chuẩn bị, bắt đầu tính toán làm cách gì để đối phó với tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ kia. Với thực lực hiện tại của hắn, nếu theo đuổi một cuộc chiến công bằng với hắn thì tuyệt đối chỉ là tên thất phu lỗ mãng, kết quả chỉ nghĩ CŨNG biết.
Long Tiêu Diêu nhíu mày trầm tư hồi lâu, đột nhiên nhoẻn miệng cười. Sau đó hắn liền tế ra phi kiếm, mở rộng dòng chảy của nước từ trong sườn núi. Núi có thể nhỏ nước ra thì đều là núi đá, vốn chỉ có động khẩu lớn bằng cái bát nhưng giờ đã hình thành một dòng suối từ thượng lưu chảy xuống.
Vách núi chỉ dày hơn mười thước, Long Tiêu Diêu đã mở rộng động khẩu thành một thông đạo đủ cho một người chui qua, lập tức nước trong ngọn núi nhanh chóng chảy ra ngoài.
Sau đó, trên vách núi, hắn bố trí một phòng ngự trận và một pháp trận có thể ngăn cản thần thức tra xét, CŨNG để Tiểu Hồ mang theo hộp ngọc chứa viên cổ châu đứng bên trong pháp trận này. Còn hắn bố trí ở miệng nước chảy ra một đại ảo trận và một pháp trận phòng ngự, chờ tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ kia tiến vào sẽ tiến hành đánh lén.
Theo nước từ trong này chảy ra, dần dần không thể hoàn toàn ngập cả động khẩu để nước chảy ra, khí tức dương châu cũng theo đó mà tiết lộ ra bên ngoài.
Khi Long Tiêu Diêu trốn trong lòng đất, tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ kia đang lo lắng cho cảm ứng của âm châu trong tay. Liên tiếp mười mấy ngày, âm châu không có phản ứng gì. Hắn biết rằng không có người tu tiên nào có thể tiếp tục tránh né liên tục trong lòng đất mấy ngày, tự nhiên đoán được Long Tiêu Diêu hẳn là ẩn nấp trong một huyệt động nào đó.
Dưỡng Hồn Châu chính là truyền thừa chí bảo của gia tộc tên này, hơn nữa có hiệu quả tẩm bổ hồn phách, cũng khiến hắn có được không ít lợi ích. Hiện tại hắn không bắt được Long Tiêu Diêu, cũng không biết tung tích của dương châu, không trộm được gà còn mất nắm thóc khiến hắn không thể không nôn nóng.
-o0o-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT