Sau khi Long Tiêu Diêu chậm rãi thu công rời khỏi trạng thái tu luyện, liền phát hiện ra một con yêu thú cổ quái từ trong mặt đất chui ra. Thân hình nó trông giống như một con thằn lằn lớn nhưng trên thân thể lại không có vảy, toàn thân dài hơn một trượng, đỏ thẫm, phát ra ánh sáng chói mắt. Đây chính là một con yêu thú cấp tám.
Sau khi quái vật này trồi lên mặt nước, nó liền đi về phía nham thạch mà Long Tiêu Diêu đang ở. Do hắn đang trốn trong trận pháp, nên yêu thú bình thường cũng không phát hiện ra. Nhưng trùng hợp chính là, hiện hắn lại đang ở bãi nham thạch, đúng chỗ mà con yêu thú này dừng chân sau khi lên bờ.
Long Tiêu Diêu dùng thần thức quét qua con quái vật này, từ trong Vạn Thú Lệnh truyền ra một đạo tin tức: cổ kỳ nhông, thuộc loài thượng cổ, yêu thú hai thuộc tính thủy và hỏa, thân thể có thể tự lành.
Long Tiêu Diêu tuy không biết con yêu thú này có thần thông gì, nhưng thủy hỏa bất dung, vậy mà con kỳ nhông này lại là yêu thú hai thuộc tính thủy và hỏa, chắc chắn nó có thần thông độc đáo nào đó.
Lúc này Long Tiêu Diêu cũng không biết mấy tu sĩ bên ngoài có tiếp tục tìm kiếm hắn hay không. Do đó khi đối phó với con kỳ nhông này, điều đầu tiên là không được gây ra động tĩnh quá lớn, phải ra sức đánh nhanh thắng nhanh.
Long Tiêu Diêu lấy ra trận bàn, chuẩn bị sẵn sàng, chờ con kỳ nhông này đến gần liền lập tức phát động Vũ Vụ Mê Trận. Con kỳ nhông này lập tức lao vào trong một mảnh mưa mù, hoàn toàn không thể phân biệt rõ phương hướng; tiếp theo hắn lại phát động Ngũ Hành Trận, vung trận kỳ phát động công kích thuộc tính thủy, từng đạo thủy tiễn hiện ra, bắn nhanh về phía yêu thú; đồng thời, Tinh Túc Kiếm Trận từ trên không hạ xuống, kiếm khí lăng lệ lao xuống đánh vào thân thể kỳ nhông; cùng lúc, tay phải hắn bấm quyết thi triển Nộ Lôi Quyết, một đạo lôi điện hiện ra, bổ về phía kỳ nhông.
Kỳ nhông lọt vào trong Vũ Vụ Mê Trận, lập tức hoảng loạn. Kỳ nhông thuộc loại yêu thú lưỡng thể thời thượng cổ, không có linh trí, hiển nhiên nó không có khả năng hiểu được điều gì đang xảy ra. Kỳ nhông liền há mồm phun ra một ngọn lửa lớn, bắn vào trong mưa mù dày đặc bên người, tạo thành một cái thông đạo, lao vào trên kết giới trận pháp phòng ngự của Long Tiêu Diêu.
Ngọn lửa của con kỳ nhông sau khi làm tan rã mưa mù và thủy tiễn, lao vào kết giới của trận pháp liên hợp thì khiến cho kết giới hơi vặn vẹo, nhưng lập tức khôi phục lại. Tuy nhiên, ảo trận lại bị ngọn lửa này công kích, khiến cho nó mất hiệu quả, con kỳ nhông này lập tức phát hiện ra Long Tiêu Diêu ở trước mặt.
Lúc này, Tinh Túc Kiếm Trận đã bao phủ khắp nơi, đâm vào thân thể kỳ nhông. Kỳ nhông tuy không có lân giáp bảo vệ, nhưng da nó lại cực kỳ mềm dẻo và co giãn, dưới yêu nguyên lực hộ thể, ánh sáng đỏ thẫm bên ngoài con kỳ nhông cùng kiếm khí triệt tiêu lẫn nhau, kiếm khí chỉ có thể đánh tan ánh sáng hộ thể của kỳ nhông, những kiếm khí còn lại cũng không thể gây ra thương tổn gì đối với thân thể kỳ nhông.
Lúc này, Nộ Lôi Quyết cũng đánh vào đầu con kỳ nhông, toàn thân nó lập tức run lên, ánh sáng đỏ thẫm trên thân vốn đã tán loạn liền hoàn toàn tiêu tán. Mà thủy tiễn của Ngũ Hành Trận cũng không ngừng bắn vào trên người kỳ nhông, tuy không thể làm tổn thương thân thể nó, nhưng cũng khiến nó cảm thấy đau đớn một chút.
BỊ kiếm trận bao phủ nên hành động của kỳ nhông cũng bị trì hoàn rất nhiều, nó lại há mồm, tiếp tục phun ra một ngọn lửa vào trên kết giới trận pháp trước người Long Tiêu Diêu; tiếp theo, nó vận mình, dùng cái đuôi thô to, dài cỡ hai thước đánh về phía kết giới trận pháp bên ngoài thân thể Long Tiêu Diêu.
Lúc này, trong phạm vi bao phủ của Ngũ Hành Trận có vô số đạo thủy tiễn bay đầy trời. Ngọn lửa của kỳ nhông khi tới được kết giới trận pháp đã bị tan rã hơn phân nửa năng lượng, chỉ khiến kết giới này có chút vặn vẹo, chưa gây ra phiền toái gì cho trận pháp.
Nhưng cái đuôi to lớn của kỳ nhông đã đánh lên kết giới trận pháp, lúc này ánh sáng đỏ trên người nó cực kỳ đậm, cái đuôi lại bám thêm một chút lửa. Cái đuôi dài này đánh vào kết giới trận pháp, lập tức đánh nát kết giới này.
Long Tiêu Diêu lập tức lấy ra Hậu Thổ Tráo, bảo hộ quanh người, tiếp theo lại bấm quyết thi triển ra Nộ Lôi Quyết; đồng thời, hắn khống chế Tinh Túc Kiếm Trận đâm về phía đuôi kỳ nhông.
Long Tiêu Diêu phát hiện rằng công kích mạnh nhất của kỳ nhông là ở đuôi của nó. Thân thể nó thì vô cùng co giãn, có thể làm tan rã lực công kích, đó chính là thủ đoạn phòng ngự của nó; còn cái đuôi cứng rắn chính là thủ đoạn công kích. Nhưng tại vị trí gốc đuôi, nối giữa đuôi và thân thể, là nơi hai loại phương thức phòng ngự và tấn công đổi chỗ cho nhau, hắn đã phát hiện ra ánh sáng ở bộ phận này đã nhạt đi rất nhiều.
Lôi điện màu vàng nhạt của Long Tiêu Diêu đầu tiên đánh vào vùng thắt lưng của kỳ nhông, vì lôi điện không phải là công kích vật lý nên đương nhiên cũng không thể bị suy yếu. Cho dù kỳ nhông là yêu thú cấp tám, nhưng dưới công kích của Nộ Lôi Quyết đã dung hợp thì nó vẫn run lên, ánh sáng màu đỏ trên người lập tức tán đi.
Đúng lúc này, Tinh Túc Kiếm cũng nhau đâm vào gốc đuôi của kỳ nhông. Không ngoài dự đoán của Long Tiêu Diêu, khi phi kiếm đâm vào gốc đuôi của nó thì không gặp phải lực phòng ngự, khác hẳn với khi đâm vào cái đuôi của nó, cái đuôi này lập tức đã bị hai mươi tám thanh Tinh Túc Kiếm chặt đứt tận gốc.
Kỳ nhông gầm lên giận dữ, toàn thân run rẩy, xoay người đối mặt với Long Tiêu Diêu, nhưng lại không lập tức công kích. Trên người kỳ nhông lập tức phát ra khí tức sinh mệnh thuộc tính thủy, tiếp theo đó, từ chỗ cái đuôi bị chặt đứt dần dần mọc ra một cái đuôi mới, từ từ lớn lên.
Long Tiêu Diêu lúc này mới hiểu rõ ý nghĩa của câu thân thể tự lành. Hắn không đợi cho kỳ nhông hoàn toàn chữa khỏi, không cho nó cơ hội giao chiến công bằng, lập tức điều khiển Tinh Túc Kiếm Trận đánh về phía kỳ nhông. Tay phải hắn đồng thời thi triển ra Nộ Lôi Quyết, cùng lúc đó, Lôi Điện Kiếm cũng lao ra, bắn về phía đầu kỳ nhông.
Kỳ nhông tự chữa thương cần có yêu nguyên lực thuộc tính thủy duy trì, mà khi nó chữa thương thì cần phải huy động lượng lớn yêu nguyên lực, khiến cho lực phòng ngự của nó giảm xuống rất nhiều.
Điều này cũng do linh trí của kỳ nhông rất thấp, khi bị thương nặng thì chỉ nghĩ đến chữa thương, căn bản không nghĩ đến rằng mình vẫn đang ở trong tình trạng nguy hiểm.
Lôi điện vàng nhạt của Nộ Lôi Quyết đánh vào trên người kỳ nhông, lập tức khiến yêu nguyên lực của nó tán loạn. Trên Lôi Điện Kiếm hiện ra ánh điện màu vàng nhạt, trong nháy mắt khi tiếp cận kỳ nhông, lôi điện đã bổ vào đầu nó, khiến cho yêu nguyên lực của nó tán loạn, lâm vào trạng thái mê muội, lập tức bị Lôi Điện Kiếm đâm thủng.
Long Tiêu Diêu thấy đã giải quyết được kỳ nhông, lập tức lấy ra Vạn Thú Lệnh, hấp thu hồn phách của kỳ nhông, sau đó thu hồi tài liệu trên người nó, định tiếp tục tu luyện để khôi phục chân khí bị hao tổn.
Tuy Long Tiêu Diêu cùng kỳ nhông giao chiến trong lòng núi, nhưng lúc cuối cùng kỳ nhông thi triển ra thuật tự lành, khí tức sinh mệnh mạnh mẽ như vậy vẫn có một tia theo dòng nước lộ ra bên ngoài
Một tên tu sĩ Vu tộc đang bay trên không trung tìm kiếm Long Tiêu Diêu, cách nơi này không đến trăm dặm, tuy tia khí tức này cực kỳ nhỏ, nhưng làm sao có thể thoát khỏi tu sĩ Phi Thăng Kỳ đang toàn lực dò xét, tu sĩ này lập tức bay đến trên không trung gần vị trí Long Tiêu Diêu.
-o0o-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT