Đây là một loại thiên phú thần thông của loài hổ sau khi tiến vào cấp bảy: Hổ Khiếu, dùng yêu nguyên lực ngưng tụ thành sóng âm tiến hành công kích. Hổ Khiếu của mãnh hổ cấp bảy có uy lực vượt xa tu sĩ Nguyên Anh Kỳ công kích Pháp kỹ.

May mắn thần thức của Long Tiêu Diêu mạnh mẽ đã theo kịp tu sĩ Nguyên Anh bậc thấp, chỉ là cảm giác đầu đau như bị kim châm, lập tức khôi phục bình thường. Đây cũng là nguyên nhân tu sĩ Kim Đan Kỳ bình thường không dám xâm nhập Thập Vạn Đại Sơn. Bản thân Hổ Khiếu đã thuộc thần thông sóng âm quần công, nếu người tu tiên Kim Đan Kỳ bình thường gặp phải con mãnh hổ này, dù là có nhân số đông thì sợ là đều rơi vào hôn mê, đối mặt với con mãnh hổ hung tàn này, có thể tưởng tượng được kết cục.

Ban Lan Mãnh Hổ phát ra tiếng gầm thét, lập tức đánh tới Long Tiêu Diêu. Long Tiêu Diêu lập tức gọi ra Dục Hỏa Tráo bảo hộ mình bên trong; Tay phải bấm quyết, phát ra Nộ Lôi Quyết; đồng thời, Lôi Điện Kiếm bay ra đâm thẳng vào con Mãnh Hổ đang đánh tới; Sau đó, liên tục bấm quyết truyền chân khí vào Tinh Tú Kiếm ở xa, khống chế Tinh Tú Kiếm lại tạo thành kiếm trận đâm vào mãnh hổ.

Ban Lan Mãnh Hổ thấy một đạo lôi điện màu vàng bắn về phía mình, lúc này vung trảo đánh tới lôi điện. Pháp kỹ lôi điện thuộc loại công kích năng lượng, hổ trảo đánh lên lôi điện, lập tức bị lôi điện bao bọc hổ trảo. Nhưng trên hổ trảo chợt lóe hào quang sặc sỡ, làm cho lôi điện nháy mắt tan rã. Chỉ là, hào quang trên hổ trảo cũng tiêu tán mất.

Lôi Điện Kiếm cũng đâm đến trước mặt con hổ, bảy thanh phi kiếm được Bắc Đẩu Kiếm Trận tăng phúc, uy lực liền tăng mạnh, đồng thời còn phát động công kích lôi điện kèm theo, bảy thanh phi kiếm đều phát ra lôi điện to bằng ngón cái, bắn thẳng đến con mãnh hổ.

Ban Lan Hổ cảm giác được uy lực mạnh mẽ của Lôi Điện Kiếm, không dám sơ xuất, há mồm lại phát ra một trận Hổ Khiếu. Bảy thanh Lôi Điện Kiếm phát ra lôi điện lúc này hóa thành vô số đốm sáng tiêu tán giữa không trung, còn bảy thanh phi kiếm cũng rung lên, tốc độ phi hành giảm mạnh. Ban Lan Hổ vung trảo, nháy mắt đánh bay bảy thanh phi kiếm.

Trong tiếng Hổ Khiếu, ngọn lửa bám trên Dục Hỏa Tráo gần như bị dập tắt hoàn toàn, còn bản thân Long Tiêu Diêu đã có chuẩn bị, dùng thần thức bảo vệ hai tai cùng thức hải, Hổ Khiếu cũng không tạo ảnh hưởng gì tới hắn.

Long Tiêu Diêu kinh hãi, vội toàn lực rót chân khí vào Dục Hỏa Tráo, tiếp đó lại gọi ra Hậu Thổ Tráo bảo hộ mình. Đồng thời liên tục bấm quyết, bù đắp chân khí cho Lôi Điện Kiếm, khôi phục năng lượng phi kiếm bị tiêu hao. Sau đó, vẫn lấy Bắc Đẩu Kiếm Trận đâm thẳng đến Ban Lan Hổ.

Ban Lan Hổ phát ra Hổ Khiếu lần hai, lại đánh về phía Long Tiêu Diêu, nhưng hắn có thể cảm giác được tốc độ con hổ này đã giảm xuống. Yêu thú thăng cấp cấp bảy có được thiên phú thần thông, tuy rằng đều có chỗ thần kỳ riêng, nhưng cũng tiêu hao yêu nguyên lực rất lớn. Bởi vì Hổ Khiếu dùng sóng âm vô hình vô chất công kích Pháp khí cùng địch nhân hữu hình, có thể tưởng tượng phải tiêu hao năng lượng cỡ nào.

Tuy rằng Ban Lan Hổ đạt tới cấp bảy, nhưng toàn lực thi triển Hổ Khiếu hai lần liên tục, yêu nguyên lực cũng đã tiêu hao quá nửa, tự nhiên nó cũng hành động chậm chạp đi.

Ngay khi con Mãnh Hổ đánh về phía Long Tiêu Diêu. Tinh Tú Kiếm đã tổ hợp thành kiếm trận, giáng từ không trung xuống Mãnh Hổ bên dưới. Ban Lan Hổ bị uy áp của kiếm trận, hành động lập tức trở nên chậm chạp, còn Tinh Tú Kiếm phát ra kiếm khí đã bắn từ không trung xuống mãnh hổ.

Lúc này tuy Ban Lan Hổ đã tiêu hao yêu nguyên lực nghiêm trọng, nhưng đối mặt với kiếm trận sắc bén công kích, lại không muốn dùng yêu đan rời thể, chỉ có thể ngẩng đầu lại thi triển Hổ Khiếu.

Thế công của Tinh Túc Kiếm Trận lập tức hỏng mất trong tiếng gầm thét của Ban Lan Hổ, ngay cả Lôi Điện Kiếm cùng Dục Hỏa Tráo, Hậu Thổ Tráo cũng bị ảnh hưởng. Còn kết giới Chính Kỳ Ngũ Hành Trận cũng không còn sức chống đỡ, trong tiếng Hổ Khiếu CŨNG tan vỡ hoàn toàn.

Tuy nhiên, Ban Lan Hổ phát ra lần Hổ Khiếu công kích này cũng trở nên uể oải, nó đã có được linh trí cấp thấp, tự nhiên cân nhắc ra khó có thể nhanh chóng đánh tan vòng phòng ngự của Long Tiêu Diêu, vậy nên quay đầu bỏ chạy, định thoát khỏi chiến trường.

Long Tiêu Diêu làm sao có thể để cho nó bỏ chạy, lúc này Lôi Điện Kiếm đâm thẳng đến con hổ. Bởi vì Lôi Điện Kiếm có được thuộc tính lôi, tốc độ phi hành nhanh hơn mấy phần so với phi kiếm cùng phẩm chất. Tuy rằng con mãnh hổ hành động nhanh nhẹn, nhưng làm sao có thể so với tốc độ phi hành của Pháp bảo? Ban Lan Hổ còn chưa chạy được xa đã bị Lôi Điện Kiếm đuổi kịp.

Yêu thú thuộc tính kim vốn công mạnh thủ yếu, bảy thanh Lôi Điện Kiếm bị Long Tiêu Diêu khống chế, nháy mắt đâm vào vùng bụng dưới eo lưng yếu ớt nhất trên cơ thể mãnh hổ, con mãnh hổ lập tức té xuống bỏ mạng.

Kỳ thật trận chiến này từ khi bắt đầu đến kết thúc cũng không quá thời gian nguội chén trà nhỏ, nhưng Long Tiêu Diêu thừa nhận ba lượt Hổ Khiếu của con Ban Lan Hổ, cảm giác đầu nặng trịch, còn có chút chết lặng đau đớn. Hắn vội vàng thu hồi máu hổ cùng tài liệu yêu thú, liền lập tức bố trí Pháp trận tiến hành tu luyện khôi phục.

Có lần từng trải này, Long Tiêu Diêu biết thực lực của mình còn rất có hạn, không dám tiếp tục đi sâu tới trước, hạn chế phạm vi dò tìm trong vạn dặm, cũng không gặp nguy hiểm quá lớn.

Thời gian trôi qua thật nhanh, hai năm sau, Long Tiêu Diêu đã tiến vào Kim Đan bậc thấp hậu kỳ. Còn Phệ Linh Trùng từ cuối năm trước đã thăng cấp. Phệ Linh Trùng phá kén đi ra, hắn lập tức gấp gáp bay đi mật động dưới lòng đất kia.

Long Tiêu Diêu lại đi đến chỗ kết giới mật động dưới đất, gọi ra Phệ Linh Trùng, chỉ huy nó cắn nuốt kết giới kia. Quả nhiên như hắn dự liệu, sau khi Phệ Linh Trùng thăng cấp, năng lực cắn nuốt tăng mạnh trên diện rộng. Năng lực chữa trị của bản thân Pháp trận đã không còn đủ bù lại tổn thất của kết giới, bị ba mươi sáu con Phệ Linh Trùng điên cuồng cắn xé, kết giới dần dần suy yếu.

Chờ chừng nửa giờ, rốt cuộc kết giới Pháp trận bị Phệ Linh Trùng cắn ra một cái lỗ to bằng đồng tiền, tiếp theo kết giới sáng tối một chút, một khu kết giới đường kính một trượng biến mất, nhưng những bộ phận kết giới khác vẫn còn nguyên vẹn.

Long Tiêu Diêu biết loại Pháp trận cao cấp phạm vi lớn này đều dùng một đám kết giới đơn lẻ tạo thành. Lấy loại Pháp trận này tiến hành phòng ngự, dù cho chỗ nào đó bị đánh tan, cũng sẽ không ảnh hưởng đến những chỗ khác, như vậy có thể giảm tổn thất Pháp trận đến mức thấp nhất, rất thích hợp cho chiến đấu tấn công phòng thủ quy mô lớn.

Nếu kết giới bị phá giải một trận lẻ, Long Tiêu Diêu tiến vào cũng sẽ không gặp trở ngại, hắn đương nhiên sẽ không ngốc mà đi gỡ bỏ toàn bộ kết giới, mà thu hồi Phệ Linh Trùng lập tức đi qua chỗ kết giới bị phá vào bên trong.

Sau khi Long Tiêu Diêu xuyên qua kết giới, liền tiến vào một chỗ đại sảnh rất lớn. Đại sảnh có đường kính trăm thước, cao gần mười trượng, toàn bộ đại sảnh đều xây dựng bằng tài liệu thuộc tính thạch trung cấp.

Long Tiêu Diêu đánh giá đại sảnh này một phen, ở giữa đại sảnh là tế đàn ngọc thạch có đường kính mấy chục thước, chính diện tế đàn có ba pho tượng cao đến năm sáu trượng.

Pho tượng chính giữa là một con khỉ có ba mắt, chỗ pho tượng có chữ triện viết Tam Mục Linh Viên; Pho tượng phía bên phải là một con báo toàn thân lóe ra hào quang u lam, đó là u Minh Hắc Báo; Pho tượng bên trái là một con mãng xà, trên bệ ghi Thôn Thiên Mãng.

-o0o-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play