Sau đó, Long Tiêu Diêu linh cơ máy động, dùng đám cỏ dại sinh trưởng vạn năm trong Vạn Thú Lệnh mà không phải để luyện đan thử nuôi Phệ Linh Trùng con.

Đám cỏ dại kia bởi vì hằng năm sinh trưởng trong không gian Vạn Thú Lệnh linh khí dư thừa, đã ẩn chứa linh khí nồng đậm. Long Tiêu Diêu thử sử dụng loại rác rưởi này lại mang đến ngạc nhiên vui mừng, đám Phệ Linh Trùng con kia thật sự có thể cắn nuốt cỏ dại.

Nhưng khiến Long Tiêu Diêu buồn bực chính là đám Phệ Linh Trùng con này vẫn còn cần gặm linh thạch. Chúng nó dường như phải gặm nhấm vật phẩm cứng rắn để mài răng, nếu không sẽ tuyệt thực giống như bị bệnh kén ăn. Tuy nhiên, như vậy đã có thể giảm bớt tiêu hao linh thạch trên diện rộng khiến hắn được an ủi chút ít.

Trải qua thời gian này, đại lượng thi thể vốn cất giữ trong Vạn Thú Lệnh đã gần hết, tuy rằng Kim Xà cùng Tiểu Hồ đều có thể hấp thu linh khí trong Vạn Thú Lệnh để sinh tồn nhưng tốc độ trưởng thành sẽ bởi vậy mà giảm xuống rất lớn.

Vì thế, Long Tiêu Diêu quyết định chấm dứt bế quan khổ tu. Hắn tuyệt đối không muốn đồng bọn huyết khế bị chút ủy khuất nào, huống chi hắn có thể đi lên con đường tu tiên hoàn toàn là bởi vì Kim Xà.

Long Tiêu Diêu ra khỏi sơn động bế quan, vẫn giữ lại ảo trận che giấu cửa động không cho người ngoài phát hiện, còn hắn thì ngự kiếm trực tiếp bay về phía Hoa Sơn. Tuy nhiên, hắn vẫn biến ảo thành người trung niên Trúc Cơ sơ kỳ như trước. Chung quy là Đan Đỉnh Môn có thể vẫn còn tìm kiếm hắn, mà Vạn gia Lĩnh Nam cũng có thể sưu tìm hắn ở đó.

Long Tiêu Diêu đi Hoa Sơn đương nhiên là vì thăm hỏi Bạch Như Ngọc. Trong năm năm ẩn tu, hắn nhiều lần xúc động muốn đi thăm Bạch Như Ngọc nhưng lại lo lắng sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh tu luyện của Bạch Như Ngọc.

Nhất là Long Tiêu Diêu không biết Bạch Như Ngọc đã Trúc Cơ hay chưa. Vì có thể chịu đựng được linh lực tràn trề trong Trúc Cơ Đan cực phẩm, Ngọc Nữ Cung tất nhiên sẽ để Bạch Như Ngọc áp chế Trúc Cơ, nâng cao thực lực. Nếu như hắn đi khiến nàng phân tâm, sẽ làm lỡ cảnh giới tu luyện của nàng, thậm chí có thể gây ra Trúc Cơ tâm ma của nàng. Điều đó khiến cho Long Tiêu Diêu cố nén xúc động tìm nàng.

Hiện giờ thời gian năm năm trôi qua, nếu không có gì bất ngờ xảy ra hẳn là Bạch Như Ngọc đã Trúc Cơ thành công. Long Tiêu Diêu tự nhiên là muốn đi gặp vị hồng nhan này. Trên đường không có gì xảy ra, không bao lâu hắn liền bay đến dưới chân Ngọc Nữ Phong Hoa Sơn. Sau khi Long Tiêu Diêu nói ra mục đích với đệ tử Luyện Khí Kỳ thủ vệ, người đó lập tức cung kính trả lời khiến hắn chờ một lát, hắn lập tức đi thông báo Bạch sư thúc.

Long Tiêu Diêu nghe vậy trên mặt lộ nụ cười.” Sư thúc”, xem ra Bạch Như Ngọc đã Trúc Cơ thành công. Đệ tử thủ sơn phát ra truyền âm phù không bao lâu, một thân hình tuyệt trần mắt sáng răng trắng, áo trắng như tuyết từ trên đỉnh núi ngự khí bay tới - chính là Bạch Như Ngọc mà trong lòng Long Tiêu Diêu không thể dứt bỏ.

Bạch Như Ngọc lần trước đã biết Long Tiêu Diêu có thể biến hóa tướng mạo, sau khi hạ xuống hơi chút chần chờ, khi nghe thấy Long Tiêu Diêu thâm tình kêu ra hai chữ “Như Ngọc” lập tức đi tới trước mặt hắn, vẻ mặt hơi u oán nói:

- Tiêu Diêu ca, sao thời gian dài như vậy huynh mới đến gặp ta?

Long Tiêu Diêu bởi vì bên cạnh có đệ tử Ngọc Nữ Cung trông coi sơn môn, cùng Bạch Như Ngọc ngự khí bay lên, bay về phía một ngọn núi nhỏ, Dừng ở trên đỉnh. Long Tiêu Diêu tiện tay lấy trận bàn ra, bố trí một ảo trận lớn ngăn cách thần thức thăm dò ở bên ngoài rồi mới cùng Bạch Như Ngọc mặt đối mặt đứng ở một chỗ, thâm tình nhìn giai nhân, thò tay cầm bàn tay ngọc mềm mại trắng nõn.

Gương mặt Bạch Như Ngọc hơi ửng hồng, nhưng không có rụt tay về mà cầm chặt tay Long Tiêu Diêu, thâm tình nhìn lại. Thật lâu sau, hai người mới thanh tỉnh lại từ trong trạng thái ngây ngốc nhìn nhau, sau khi cười lớn, sóng vai ngồi xuống, kể lại những chuyện trải qua.

Chuyện của Bạch Như Ngọc rất đơn giản. Sư phụ nàng một mực để nàng bế quan tu luyện, nén ép, nâng cao chân khí. Sau khi đạt tới trạng thái Luyện Khí Kỳ cấp chín đỉnh, nàng lại dùng chừng ba năm tu luyện tăng thực lực, lúc này mới dùng Trúc Cơ Đan cực phẩm xung kích Trúc Cơ.

Tuy rằng Bạch Như Ngọc đã dùng ba năm để nâng cao thực lực nhưng dược lực dư thừa của Trúc Cơ Đan cực phẩm vẫn khiến nàng thống khổ vạn phần khi Trúc Cơ, thậm chí suýt thì gặp nguy hiểm nổ tung kinh mạch. May mắn Bổ Linh Đan vốn dùng trước kia cũng có tác dụng cải tạo thể chất, mở rộng và tăng mạnh kinh mạch, cho nên mới khiến nàng hữu kinh vô hiểm hoàn thành Trúc Cơ.

Bạch Như Ngọc Trúc Cơ thành công đã là chuyện của ba năm trước. Sau đó, sư phụ nàng truyền thụ cho nàng công pháp Địa giai đỉnh cấp Huyền Băng Quyết - công pháp cao cấp nhất của Ngọc Nữ Cung.

Bạch Như Ngọc ở trong môn phái rất được coi trọng, đan dược thượng phẩm cho tới giờ chưa từng thiếu. Mà nàng bởi vì tu luyện Huyền Băng Quyết, tính cách dường như hơi lạnh lùng, vẫn một mình bế quan khổ tu ở Thánh Thủy Điện. Tuy nhiên, bởi nàng là đệ tử có tiền đồ nhất của Ngọc Nữ Cung, những người khác thật ra cũng không dám làm khó dễ nàng.

Long Tiêu Diêu cũng thuật lại chuyện của mình một cách đơn giản, đương nhiên không nói tới nguy hiểm đã gặp, chỉ nói mình đã học được luyện đan, hơn nữa đã kết thành Kim Đan.

Bạch Như Ngọc nghe xong, cặp mắt trừng lớn, cái miệng nhỏ nhắn đều kinh ngạc không ngậm lại được. Quả thật, ở Tu Tiên giới hiện nay đạt tới Kim Đan Kỳ nhanh nhất CŨNG cần tu luyện mấy chục, hơn trăm năm.

Đương nhiên, không ai có thể giống như Long Tiêu Diêu thông qua hấp thu hồn phách yêu thú, nhanh chóng tăng tu vi. Tuy rằng Vạn Thú Tiên Kinh mà hắn tu luyện có thể hấp thu tất cả công pháp Thiên giai các thuộc tính, nhưng nếu không phải vì hấp thu thú hồn, năng lượng tinh huyết khiến hắn tiết kiệm được đại lượng thời gian, nếu muốn đạt tới cảnh giới Kết Đan chỉ sợ ít nhất là chuyện của mười năm sau.

Có ảo trận bảo hộ, Long Tiêu Diêu gọi Kim Xà cùng Tiểu Hồ ra. Quả nhiên Bạch Như Ngọc nhìn thấy Tiểu Hồ tuyết trắng đáng yêu cùng cái đuôi to quỷ dị của nó lập tức yêu thích không thôi, ôm Tiểu Hồ xong rồi không chịu buông tay ra.

Tiểu Hồ đối với Bạch Như Ngọc cũng rất thân thiện, cặp mắt đen lúng liếng đảo tròn, lúc thì trống rỗng xuất hiện hai cái đuôi, lúc thì lại biến mình thành một con mèo nhỏ hoặc tảng đá, không ngừng khoe khoang thần thông biến ảo của mình, khiến cho Bạch Như Ngọc ngoài giật mình ra thì đều cười khanh khách liên tục.

Kim Xà dường như hơi ghen tị, dùng thân thể nhỏ bé vàng rực quấn trên cánh tay Bạch Như Ngọc, không ngừng phát ra tiếng kêu “phì phì” đối với Bạch Như Ngọc, dường như kháng nghị Bạch Như Ngọc không quan tâm đến nó khiến cho Bạch Như Ngọc vội vàng đưa tay vuốt ve, Kim Xà mới im lặng nằm trên cánh tay nàng, vươn đầu lưỡi đỏ thẫm vô cùng thân thiết liếm tay nàng, khiến cho Bạch Như Ngọc buồn cười không thôi.

Hai người vừa chơi với hai linh sủng vừa nói chuyện phiếm, vô tình sắc trời tối dần. Biết sắp phải chia tay, hai người đều không khỏi có chút ảm đạm. Ngay khi Long Tiêu Diêu muốn nói gì đó tạm biệt đột nhiên cảm giác được kết giới ảo trận truyền tới một dao động.

Long Tiêu Diêu tâm niệm khẽ động, lập tức thu Kim Xà cùng Tiểu Hồ vào trong Vạn Thú Lệnh. Hắn đã có kinh nghiệm, kết giới ảo trận dao động là có người tu tiên bậc cao đang dùng thần thức thăm dò, hơn nữa có thể phát hiện được ảo trận thì đối phương hẳn là tu sĩ Phi Thăng Kỳ.

-o0o-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play