Long Tiêu Diêu cảm nhận được trên trường kiếm của tu sĩ kia phát ra kiếm khí, không khỏi cũng hơi sửng sốt: kiếm khí, chính là hắn tiến vào tu vi Kim Đan Kỳ cũng không thể phát ra. Có lẽ là kỹ năng đặc biệt của Võ tu, kiếm khí rõ ràng có thể tăng mạnh uy lực của trường kiếm, hẳn cũng có thể tăng cường uy lực của phi kiếm, hắn không khỏi có vài phần hướng tới đối với thần thông kiếm khí.

Long Tiêu Diêu đương nhiên sẽ không sợ hãi tu sĩ kia, hắn bằng vào thân thể cũng có thể chống đỡ một kích của cấp Thần khí, tuy rằng kiếm khí của Võ tu có tác dụng tăng mạnh với trường kiếm, nhưng tiếc rằng trường kiếm đó chỉ là Pháp khí thượng phẩm, đối với hắn cũng không có uy hiếp gì. Tuy nhiên, hắn cũng không muốn để người khác nhìn thấy hắn chỉ bằng vào thân thể có thể chống đỡ trường kiếm của Võ tu.

Võ tu kia cầm trường kiếm trong tay chém bổ xuống đầu Long Tiêu Diêu, kiếm khí theo trường kiếm ở giữa không trung giống như vạch một cái khe nứt trong không khí, hơn nữa, một kiếm của Võ tu này chẳng những uy lực không tầm thường, tốc độ cũng cực kỳ mau lẹ.

Long Tiêu Diêu đối với một kiếm của Võ tu đón đầu đánh xuống, vốn cũng không sợ hãi gì. Nhưng khi một kiếm bổ xuống, hắn mới phát hiện chuyện cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng của mình: Võ tu đánh xuống một kiếm chẳng những tốc độ mau lẹ, thanh thế cường đại, hơn nữa, công kích mạnh nhưng lại có thể bắn ra chung quanh trường kiếm phạm vi gần nửa thước, chẳng khác nào tăng thêm phạm vi công kích.

Long Tiêu Diêu đối với uy lực một kiếm của Võ tu không khỏi thầm cảm thấy kỳ lạ và vô cùng bội phục, hắn tự nhớ lại ở thời điểm Luyện Khí Kỳ cấp bảy tuyệt đối không có lực công kích cường đại như thế.

Kỳ thật, Long Tiêu Diêu sở dĩ lấy làm lạ, chủ yếu là hắn không biết về Võ tu. Võ tu là từ võ nhập đạo, vốn chính là xuất thân võ giả đỉnh phong thế tục, kế thừa lực công kích của thế tục, cộng thêm thần thông kiếm khí đặc biệt của Võ tu, mặc dù uy lực không cường đại bằng kiếm hồn của Kiếm tu, nhưng có thể từ Luyện Khí Kỳ đã phát huy uy lực như thế, hơn nữa cũng thuộc loại kỹ năng tự trưởng thành, theo tu vi của bản thân tăng lên, uy lực của kiếm khí cũng sẽ dần dần tăng cao.

Nhưng Võ tu cũng có nhược điểm của họ, do vì dùng chân khí hậu thiên của thế tục tinh luyện tăng lên thành chân khí tiên thiên, nên cơ sở thấp, có thể chân chính đạt tới Nguyên Anh Kỳ so với người tu tiên tu luyện các loại hình khác đều ít hơn rất nhiều. Có thể đi vào Phi Thăng Kỳ lại gần như không thấy xuất hiện. Hơn nữa, Võ tu dùng pháp khí khống chế là việc chính, rất ít nắm giữ Pháp kỹ, thần thông, phương thức tác chiến thì đơn điệu. Sau khi tiến vào Kim Đan Kỳ, liền lộ ra tổng hợp thực lực lại có vẻ yếu hơn một ít.

Long Tiêu Diêu gặp phải một kiếm của Võ tu kia bổ xuống, lập tức thân hình nhích về bên trái hai thước. Võ tu kia nhìn như toàn lực bổ xuống, nhưng ngay lúc Long Tiêu Diêu né tránh qua một bên, trường kiếm của Võ tu không ngờ lại biến bổ thành chém, ngược lại chém ngang vào phần eo của Long Tiêu Diêu.

Long Tiêu Diêu thấy đại kiếm chém tới, lập tức thân hình như mũi tên bắn ngược về phía sau hơn một thước. Đại kiếm của Võ tu phát ra kiếm khí có gần một thước, tuy rằng bất kể là bản thể đại kiếm hay là kiếm khí, đều không đủ để tạo thành thương tổn với hắn, nhưng hắn vẫn quyết định không dựa vào lực phòng ngự cường hãn của thân thể để thủ thắng, mà là thuần túy dựa vào kỹ xảo tác chiến.

Năng lực ứng biến của Võ tu kia cũng cực nhanh, bản thân lại là người tu tiên, thanh đại kiếm bay múa lên xuống, chiêu sau mau hơn chiêu trước, giống như bão tố công tới hướng Long Tiêu Diêu.

Với bản lĩnh công kích của Võ tu kia, không phải bất cứ Vũ giả nào cũng có thể tránh né chống đỡ. Chẳng qua Long Tiêu Diêu lại không phải là võ giả bình thường, tuy rằng hắn vẫn chưa vận dụng chân khí, nhưng hắn dùng thể chất cường hãn phối hợp với thần thông Ngư Hành Bách Biến, né tránh nhưng cũng không thành vấn đề, thân hình hắn lay động, thành thạo điêu luyện né tránh dưới làn kiếm bổ dọc chém ngang của đại kiếm.

Long Tiêu Diêu vẫn chưa lấy ra trường kiếm của Bạch cục chủ chống đỡ, hắn vừa không thể rót vào chân khí tăng mạnh, dưới đại kiếm của Võ tu rót vào chân khí lại là Pháp khí thượng phẩm, trường kiếm tất nhiên sẽ bị chém gãy không thể nghi ngờ. Tuy rằng loại Pháp khí trung phẩm này đối với hắn mà nói không đáng giá một đồng, nhưng đối với Bạch cục chủ lại là đồ gia truyền, hắn cũng không muốn tùy tiện làm hư hỏng trường kiếm của Bạch cục chủ.

Thời gian trôi qua chừng một chén trà nhỏ, chiến cuộc vẫn là Võ tu công kích, Long Tiêu Diêu né tránh, dường như Võ tu chiếm hết thượng phong. Nhưng Long Tiêu Diêu chỉ là dựa vào thể lực thi triển Ngư Hành Bách Biến, tiêu hao chút thể lực đó đối với hắn không đáng kể chút nào. Nhưng Võ tu này vì để duy trì kiếm khí, lại phải không ngừng tiêu hao chân khí, hắn chỉ là Võ tu Luyện Khí Kỳ cấp bảy, chân khí dần dần khô kiệt, động tác càng ngày càng chậm chạp.

Long Tiêu Diêu cũng không có sốt ruột phản kích, có một phần nguyên nhân chính là để thuần thục Ngư Hành Bách Biến. Hiện giờ, động tác của Võ tu kia càng lúc càng chậm, đối với hắn đã không còn hiệu quả luyện tập gì nữa. Vì thế, hắn CŨNG không tiếp tục trì hoãn, rút ra trường kiếm của Bạch cục chủ, sau khi né tránh một kiếm bổ xéo tới của Võ tu, trường kiếm nhanh chóng đâm ra.

Long Tiêu Diêu cũng không dùng võ công gì của thế tục, hắn đâm ra một kiếm chính là đơn giản một nhát đâm thẳng ra, nhưng hắn dùng Ngư Hành Bách Biến làm hậu thuẫn, tốc độ của một kiếm này lại vượt qua tưởng tượng của mọi người. Thậm chí có thể sánh ngang với lúc hắn thi triển Pháp kỹ lôi hệ. Võ tu kia đã bị tiêu hao chân khí nghiêm trọng, đương nhiên bất lực không kịp tránh né, lập tức bị trường kiếm đâm xuyên qua thân thể, chết ngay tại đương trường.

Mọi người đi theo Võ tu tới kia, nguyên vốn nhìn thấy Võ tu từ đầu đến cuối không ngừng công kích, Long Tiêu Diêu ở trong công kích của hắn, giống như chiếc thuyền nhỏ lắc lư trong sóng giÓ, như cánh bèo trôi trên dòng nước chảy xiết, mắt thấy bất cứ lúc nào cũng có thể táng mạng dưới đại kiếm. Ai ngờ đột nhiên dị biến nổi lên, rồi người ngã xuống chết đi lại là người tu tiên Võ tu kia. Sau phút bàng hoàng sửng sốt, mọi người lập tức lập tức bỏ chạy tứ tán, trong khoảnh khắc chỉ còn lại có thi thể Võ tu kia đơn độc nằm trong đại viện tiêu cục.

Long Tiêu Diêu thừa dịp không có người nào chú ý, giả ý cúi người nhặt lên đại kiếm của Võ tu, lại lặng lẽ thu lấy túi trữ vật của Võ tu. Đương nhiên không phải hắn tham linh thạch, bảo vật gì của Võ tu, mà định nhìn thử xem trong túi trữ vật có ghi chép phương pháp điều khiển kiếm khí hay không, loại phương thức ngự kiếm này rõ ràng có thể tăng cao lực công kích của phi kiếm.

Bạch cục chủ đã cùng Thiếu chủ đi đến, nhìn thi thể Võ tu trước mắt vẫn còn không thể tin được hết thảy chuyện này là sự thật. Long Tiêu Diêu cầm trường kiếm tính cả đại kiếm của Võ tu giao hết cho Bạch cục chủ. Bạch cục chủ nhún nhường hồi lâu cuối cùng mới nhận lấy. Đồng thời lập tức kêu gọi người nhà bày tiệc rượu.

Trong bữa tiệc Bạch cục chủ đưa ra đề nghị muốn cho Thiếu chủ bái hắn làm sư phụ, Long Tiêu Diêu đương nhiên chỉ có thể uyển chuyển từ chối, hắn chỉ nói mình cần đi du lịch, hy vọng có thể ở thời điểm thích hợp đi theo phiêu đội đi về phía nam đến lưu vực Hoàng Hà.

Cha con Bạch cục chủ tuy rằng vô cùng thất vọng, nhưng Long Tiêu Diêu diệt trừ đại địch cho bọn họ, hơn nữa hiển lộ võ công cũng không phải bọn họ có gan trêu chọc, tự nhiên vẫn là đầy miệng đáp ứng.

Sau khi Long Tiêu Diêu ăn xong được mời vào một gian phòng khách quý nghỉ lại trong tiêu cục. Vừa vào phòng hắn lập tức lấy ra túi trữ vật của Võ tu. Trong đó chỉ có hai mươi mấy khối linh thạch cấp thấp, hai kiện pháp khí, một cái ngọc giản, cùng với rất nhiều vàng bạc của thế tục.

Long Tiêu Diêu vội vàng đọc nội dung của ngọc giản, không lâu sau, hắn thất vọng buông ngọc giản xuống. Trong đó là công pháp Hoàng giai cao cấp Luyện Khí Kỳ của Võ tu, mặc dù trong đó cũng có một ít nội dung vận dụng kiếm khí, nhưng chỉ là kỹ năng sơ cấp, là dùng chân khí bản thân kích phát ra đặc tính của loại pháp khí kiếm, đồng thời dùng chân khí dung hợp cùng pháp khí có thể phát ra kiếm khí.

Long Tiêu Diêu ở lại tiêu cục hai mươi mấy ngày sau, Phi Hổ Tiêu Cục nhận được một nhiệm vụ áp giải dược thảo đến phía nam, hắn lập tức đi theo phiêu đội cùng nhau xuất phát đi phương Nam.

-o0o-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play