Đương nhiên Long Tiêu Diêu không sợ hãi hai tên tu sĩ Trúc Cơ cao cấp này, tuy nhiên, hắn cũng không thể tùy tiện động thủ trong phạm vi thế lực của tu tiên đại phái, làm vậy sẽ khiến hắn phải cố kỵ nhiều, chỉ phát huy được không đến bốn thành thực lực. Hơn nữa, cho dù hắn dùng chỉ dùng công kích thuộc tính hỏa nhưng nếu bị tu tiên giả cấp cao của môn phái khác phát hiện ra một mình hắn chiến thắng hai tên tu sĩ Trúc Cơ cao cấp, chỉ sợ sẽ dẫn đến phiền toái.
Nên biết rằng, mỗi đại phái trong Tu Tiên giới đều hy vọng môn phái mình trở nên siêu quần, xuất chúng, có thế thì mới chiếm được càng nhiều tài nguyên tu tiên. Nếu họ phát hiện được một đệ tử thiên tài thì chỉ có duy nhất một thái độ: hoặc là để ta sử dụng, hoặc là vĩnh viễn biến mất trên đời.
Bí mật trên người Long Tiêu Diêu rất nhiều, chắc chắn không thể gia nhập môn phái hay gia tộc nào cả, nên tất nhiên hắn sẽ không để cho tu sĩ cấp cao khác của tu tiên đại phái phát hiện ra thực lực của hắn.
May mà hai tên này cũng không muốn động thủ trong phạm vi Bàn Nhược Tự. Tuy đối tượng cướp bóc của chúng là khách hàng tới bí thị chứ không phải là khách hàng của phường thị Bàn Nhược Tự, nhưng bí thị lại mở ngay bên cạnh phường thị, khách hàng chủ yếu từ phường thị đi tới, ai dám bảo phường thị và bí thị hoàn toàn không có quan hệ gì? Bọn chúng cũng không dám trêu chọc vào Bàn Nhược Tự nổi tiếng này.
Cứ thế, một trước hai sau, ba người liền bay về phía Hắc Thổ Sâm Lâm. Long Tiêu Diêu giả vờ như không phát hiện ra hai người đang theo dõi phía sau, mãi cho tới khi bay được mấy trăm dặm, hắn mới hạ xuống một ngọn núi nhỏ hẻo lánh, đứng yên chờ hai tên kia đuổi theo.
Hai tên này chỉ cách Long Tiêu Diêu có vài dậm, một lát sau liền cùng nhau bay đến, dừng lại trước người hắn mấy thước. Hiện tại trong mắt hắn, hai tên tu sĩ Trúc Cơ cao cấp này chỉ là hai tên hề nhảy nhót, hắn cũng không thèm lấy ra trận bàn, để đối phó với hai tên này thì hắn chẳng cần dùng trận pháp tương trợ làm gì.
Long Tiêu Diêu lạnh lẽo nhìn hai người, chúng vẫn còn đang vô cùng đắc ý nhìn lại hắn, một tên vẫn còn tự cho là đúng, nói:
- Tiểu tử, ngươi muốn tự mình ngoan ngoãn giao túi trữ vật ra đây, hay là muốn ta phải động thủ giết ngươi?
Long Tiêu Diêu căn bản khinh thường giao chiến cùng hai người này, hắn chỉ muốn đánh nhanh thắng nhanh, tránh bị tu tiên giả khác nhìn thấy, dẫn đến phiền toái. Thất Tinh Kiếm tạo thành kiếm trận lao tới tấn công một tên tu sĩ, còn Phảng Hỏa Long Đinh và Minh Lôi Quyết thì cùng tấn công tu sĩ khác, đồng thời hắn còn phát động thần thông Huyễn Vựng về phía hai tên này.
Long Tiêu Diêu muốn một kích tất sát, bởi vậy vừa bắt đầu hắn liền dùng toàn lực. Hiện tại, không nói hắn đột nhiên phát động công kích, cho dù đối phương có chuẩn bị đi nữa hắn cũng chỉ cần một kích là đã giết chết được hai tên tu sĩ Trúc Cơ cao cấp này.
Hai tên này cũng tính là hạnh phúc, bị giết trong nháy mắt khi đang mê man, không phải chịu thống khổ và sợ hãi gì. Long Tiêu Diêu vội vàng dọn dẹp chiến trường, lập tức bay về phía Hắc Thổ Sâm Lâm.
Long Tiêu Diêu cũng không biết hai tên kia là đệ tử nội môn của tu tiên đại phái Hắc Thổ Tông, trong đó trưởng bối của một tên là Chương chấp sự, có tu vi Kim Đan Kỳ cao cấp. Khi hai người chết đi, vị Chương chấp sự này lập tức phát hiện ra, căn cứ theo cảm ứng bay về phía địa điểm mà hai tên đó chết.
Tuy Long Tiêu Diêu đã dọn dẹp chiến trường sạch sẽ nhưng tu tiên giả bậc cao lại có thể dùng liên hệ về huyết mạch, dựa vào khí tức tản mát ra khi tử vong, dễ dàng tìm được vị trí cụ thể nơi hai người kia chết.
Tuy Chương chấp sự không nhìn thấy dấu vết gì tại hiện trường, nhưng hắn cũng đưa ra kết luận là, kẻ hạ thủ hẳn là có tu vi Kim Đan Kỳ. Tại chiến trường không hề có dấu hiện ác đấu nào, chứng minh rằng đối phương rất thoải mái đắc thủ, tất nhiên thực lực phải tuyệt đối cao hơn hai người; mà trong Tu Tiên giới thì tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trừ khi vạn bất đắc dĩ, còn lại sẽ không tùy tiện ra tay đối với tu sĩ Trúc Cơ Kỳ, đây là thông lệ trong Tu Tiên giới, nếu không sẽ bị tu tiên giả bậc cao liên thủ trừng phạt.
Chương chấp sự tuy không thể điều động toàn bộ lực lượng môn phái nhưng hắn cũng có đệ tử Trúc Cơ Kỳ của riêng mình, vì thế sau khi sai mấy người này đi điều tra, cuối cùng hắn cũng biết được là hai người này đi tham gia đấu giá tại bí thị, rời đi trước khi kết thúc, sau đó không lâu liền ngã xuống. Mà điều tra thêm một bước nữa thì đoán được rằng chúng đuổi theo tên tu sĩ trung niên Trúc Cơ sơ cấp mua được Trấn Ma Ngọc Bài.
Long Tiêu Diêu cũng không biết những việc này, hắn đã giao linh thạch, đổi lấy lệnh bài, rồi lại tiến vào trong Hắc Thổ Sâm Lâm, về tới sơn động bí mật. Hắn lại liên tục bố trí mấy cái trận pháp, có Đại Dẫn Linh Trận cùng công hiệu với Tụ Linh Trận nhưng hiệu quả lớn hơn nhiều, có thể hội tụ linh khí trong vòng vài trăm thước; có Trở Linh Trận, có thể ngăn cách linh khí trong phạm vi ba mươi thước tiết ra ngoài; sau đó lại bố trí Thổ Mộc Trận và ba cái trận pháp phòng ngự.
Sau đó, Long Tiêu Diêu bắt đầu luyện chế Ngưng Đan. Sau khi lãng phí hai phần dược thảo thì hắn cũng lần lượt luyện chế được hai viên Ngưng Đan. Chủ yếu do dược thảo hắn chọn để luyện chế Ngưng Đan có số năm tuổi kém nhau quá lớn, trong đó Tụ Ngưng Thảo chỉ có khoảng hai ngàn năm, Thất Diệp Thảo có gần ba ngàn năm, còn những dược thảo khác trong Vạn Thú Lệnh lại có tới gần vạn năm.
Trong việc luyện đan thì số năm dược thảo càng cao thì linh lực ẩn chứa càng mạnh, độ khó khi luyện chế cũng càng lớn. Mà số năm của các dược thảo chênh lệch càng lớn thì do linh lực ẩn chứa và chênh lệch về tính linh động càng cao, dẫn đến độ khó khi dung hợp và thành đan tất nhiên sẽ càng lớn hơn nữa.
Để luyện chế loại đan dược này, trong quá trình dung hợp nước thuốc và ngưng kết đan dược, cần dùng thần thức cường đại để nén ép, ngăn cản các thành phần bên trong nước thuốc chuyển động. Tuy việc đối kháng với linh lực trong dược thảo mấy ngàn năm đòi hỏi yêu cầu đối với thần thức rất nghiêm ngặt, nhưng thần thức của Long Tiêu Diêu đã có thể so với của tu sĩ Kim Đan Kỳ cao cấp, việc này cũng không có gì là khó.
Long Tiêu Diêu sở dĩ thất bại hai lần chủ yếu là do trong quá trình ngưng kết nước thuốc, cần căn cứ vào trình độ ngưng kết mà điều chỉnh áp lực của thần thức. Hắn chỉ cần có chút sai lầm thì nếu không phải là thần thức ép vụn đan dược đang thành hình thì cùng là thần thức ép không chặt, khiến linh lực trong nước thuốc xung đột, làm cho đan dược vỡ tan hoặc là mất cân đối thành phần bên trong.
Long Tiêu Diêu luyện chế được hai viên Ngưng Đan, một lớn một nhỏ. Viên lớn thì không khác viên đan dược bình thường là mấy, hắn dự định để cho chính mình dùng. Viên nhỏ thì còn không bằng một phần ba viên đan dược bình thường, hắn dự định để lại cho Bạch Như Ngọc sau này khi Kết Đan dùng. Đương nhiên không phải là hắn keo kiệt, mà chủ yếu là do số năm dược thảo mà hắn dùng quá cao, linh lực trong đan dược quá mức mãnh liệt, tu tiên giả bình thường khó có thể chịu được.
Sau đó, Long Tiêu Diêu lại luyện chế một viên Tĩnh Tâm Đan, còn Trấn Ma Lệnh Bài đã sớm bị hắn nhỏ máu luyện hóa, đeo ở trước ngực. Chuẩn bị sẵn sàng xong, hắn nghỉ ngơi ba ngày, đem trạng thái bản thân điều chỉnh tới mức tốt nhất, lúc này mới ăn Ngưng Đan, bắt đầu Kết Đan.
Ngưng Đan mà Long Tiêu Diêu luyện chế thuộc lại đan dược cực phẩm, sau khi tiến vào bụng, một cỗ linh lực mạnh mẽ lập tức từ trong Ngưng Đan lao ra, nháy mắt tràn ngập thân thể hắn.
Long Tiêu Diêu cũng biết được rằng Ngưng Đan mà hắn luyện chế dùng nguyên liệu quá lâu năm, linh lực quá mức dư thừa, nếu luyện chế Ngưng Đan nhỏ hơn một chút thì khi hấp thu sẽ an toàn thêm một phần. Khát vọng tăng cường thực lực khiến hắn không tiếc mạo hiểm luyện chế ra viên Ngưng Đan to bằng viên đan dược bình thường, nhưng khi dùng thì lại khiến hắn lâm vào cảnh sắp bị linh khí nổ tung người.
-o0o-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT