Dĩ Thuần khựng lại,đáng lẽ sẽ không khóc nhưng lại khóc.Lâu lắm rồi mới có một ai đó nói với Dĩ Thuần là đừng khóc,lâu lắm rồi mới có ai đó ôm Dĩ Thuần và nói đừng khóc.Mắt Dĩ Thuần cay,cay lắm từ nơi khóe mắt đã không thể ngăn cản giọt nước mắt kia.
Khiết Nhi siết chặt vòng tay,Cô hiểu chứ hiểu cảm giác đau lòng khi người mình yêu vô tình chứ,Triết Diệp người đàn ông Cô từng yêu,à không từng cho là cả thế giới,trong lúc anh ta lên giường với người phụ nữ khác thì cô vẫn nghĩ anh ta đang kiếm tiền nuôi mình.Anh ta đánh cô thì cô lại nghĩ vì công việc có nhiều khó khăn cho nên anh mới như vậy.Anh ta nói Cô chết đi thì anh ta sẽ bố thí cho Cô một ngày yêu cô vẫn cho rằng chết đi mà được anh ta yêu thì cô sẳn sàng,ngu ngốc à không cô cho rằng từ ngữ này không thể diễn tả đúng,phải nói là cô không có não,não tàn,đầu óc bã đạu.Ừ nhưng mà ngu vài lần dần dần mới khôn được,dù qúa khứ công nhận là Cô ngu hơi nhiều lần nhưng mà là đâu phải tại cô,có trách thì trách tạo hóa đi,cô mà khôn thì khi ấy đã một súng bắn chết đôi cẩu nam nữ Triết Diệp cùng Á Nhạ sau đó tự tử luôn rồi.Như vậy chết có hội xem còn bố láo được không.
Riêng bốn người còn lại mắt mở to hết cở. Rồi ai có thể giải thích cho họ biết đây là cái tình huống gì không đây?
Cho đến khi Kay la lên:
"Ối hai bà hoàng của Tôi ơi,khóc khi nào không khóc,trang điểm xinh đẹp như thế này lại khóc,có muốn khóc lóc gì thì tí dẫn nhau về nhà mà khóc,làm người cũng phải biết thương công sức lao động của người khác với chứ."
Dĩ Thuần giật mình bối rối tay vội gạt nước mắt.
Khiết Nhi quay ra bĩu môi nhìn Kay nói: " chú già chú có biết lịch sự là gì không? Mẹ cháu đang khóc chú la làng cái gì? "
Dĩ Thuần cười,đưa bàn tay lồng vào bàn tay Khiết Nhi,ừ Dĩ Thuần đã hiểu mình cần làm gì rồi.
"Thôi con ngoan chúng ta đi,không cần ở đây đôi co với chú già này! "
"Vâng.Đi thôi mẹ! "
Hai cô gái xinh đẹp dắt tay nhau đi rồi cái cách mà họ trở mặt là như nhau nha? Ban nãy thì khóc lóc,bây giờ thì tươi cười đã vậy còn vô cùng thân mật,quan hệ của hai người họ từ bao giờ lại tốt như vậy?
Hắn lúc này mới hồi lại tinh thần đứng bật dậy nói:
"Ơ vợ! em theo gái bỏ anh đấy à?"
Vũ Nhiễm chỉ sợ bản thân chưa đủ mặt dày. Cho nên liền bật dậy theo, nắm tay hắn lại dùng chất giọng buồn nôn nói:
"Ơ Lãnh! Cậu theo gái bỏ Tớ đấy à? "
Lúc này Kay liền gào lên: " Mấy người các cậu cút hết ngay cho Tôi. "
Bốn Người đàn ông đồng thanh nhìn Kay nói: " Ơ căng đen đét nhờ! "
Dĩ Thuần cùng Khiết Nhi bật cười.Hai người tiếp tục bước đi.Họ thật không muốn xem mấy gả điên kia diễn trò.
Kay lấy tay xoa trán chấp tay cầu xin: " Các bố làm ơn biến đi dùm con.Các anh đẹp trai làm ơn biến đi dùm em.Em sắp nổi điên vì chiều lòng mấy thằng các anh rồi! "
Tử Lãnh chỉnh trang phục phán: " Thái độ phục vụ kém sang,lần sau sang hơn thì anh trả tiền. "
Sau đó cũng thong dong đi thẳng.
Vũ Nhiễm cũng rất biết kích động dân tình: " Dạo này kinh tế khó khăn chú cho anh thiếu lần sau anh trả! "
Nối bước Tử Lãnh tiêu soái rời đi.
Còn lại trợ lí lee và Triết Diệp cả hai cũng không có lòng tự trọng là mấy:" Ghi nợ nhé! "
Theo sau hai người kia cũng bày ra bộ dạng đẹp trai nai tơ rời đi.
Bây giờ chỉ còn Kay vò đầu bứt tai gào lên: " Quân khốn nạn. "
- ------------------------
Vấn đề bây giờ là? Kẻ có vợ lại phải ngồi cùng ba tên đực trên một chuyến xe trong lòng vô cùng bực bội.
Chẳng là khi ra đến xe thì cả hai cô gái đã cùng nhau lên xe và tất nhiên đi luôn và không thèm đợi bọn họ.
Này bọn họ đợi hai nàng 3 tiếng đồng hồ và cái kết họ ra muộn 3 phút liền đi mất hút.Vợ với chả con. Lại thêm cái điệu huýt sáo đầy trêu ngươi của Vũ Nhiễm hắn vô cùng gai mắt hầm hừ nói:
"lee dừng xe lại? "
"Làm gì thưa chủ tịch? "
"Ném Vũ Nhiễm xuống xe cho Tôi. "
Vũ Nhiễm la làng: - Cũng không phải tớ cướp vợ của cậu.Cậu là nổi điên với tớ vì điều gì? "
Triết Diệp im lặng ngồi. Môi hơi cong như đang nhịn cười. Anh tất nhiên hiểu mình căn bản không thể hòa nhập với họ.Phải chăng đi cùng xe là do Dĩ Thuần đã lấy xe của anh đưa Khiết Nhi đi cho nên Tử Lãnh mới miễn cưởng đưa anh cùng đi.
Hắn vẫn bực bội tâm trạng không vui vì vợ mình theo gái ngay trước mặt mình.Có thằng đàn ông nào mà vui cho được? Lại còn ôm ôm ấp ấp.Ai cho ôm? Ôm thế lỡ bị thương thì sao? Ôm thế lỡ người ngoài dị nghị thì sao? Dù là ôm cũng không được,con gái với con gái lại càng không được,giống cái lại càng nguy hiểm,hắn vừa tưởng tượng ra viễn cảnh Khiết Nhi ôm hôn Dĩ Thuần khi trong xe chỉ có hai người liền máu sôi lên não.Các tế bào căng cứng,cục súc quát:
" Lee Tôi cho cậu 5 phút để đuổi theo hai cô gái kia.Cậu mà chạy không lại Dĩ Thuần thì hôm sau đừng đi làm.Qua Nam Cực mà công tác hừ! "
Vũ Nhiễm vỗ tay bôm bốp rống lên hát:
" Vì anh ghen...ghen....ghen mà.... Vì anh yêu....yêu....yêu thôi mà...ú e ú e"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT