"Là người phụ nữ của tôi? Là mẹ con tôi đồng thời là người chung bàn thờ với tôi? "
Khiết Nhi đôi mắt bất ngờ nhìn Hắn.Chủ tịch sói già kia lại đang tấu hài gì nhất thời cô đoán không ra.
Triết Diệp hoá đá.Không nói lên lời.
Mọi người được phen trấn động.Chẳng phải Tử Lãnh nổi tiếng không muốn lấy vợ,lại xem phụ nữ như cỏ rác,hôm nay tuyên bố người chung bàn thờ,nhất thời họ cũng không tiêu hóa được.
Ả tức đến đỏ mặt.Ban đầu Ả còn tưởng vị chủ tịch trong truyền thuyết kia là một ông già ngoài 50.Nhưng lại không ngờ là một cực phẩm.Lòng ghen tị của Ả càng dâng cao,Ả có gì không bằng con ngốc này,đáng ra năm ấy chính tay Ả phải giết chết con ngốc này.
"Anh có nhầm không con ngốc này là vợ anh ư?"
Cô cười nhếch môi. Trả lời:
"Vị phu nhân này xin giữ lòng tự trọng "
Hắn nói tiếp lời:
"Vậy vị tiểu thư đây xông ra đây ăn nói sằng bậy hẳn là bị điên? "
Mọi người hồi phục lại trạng thái,thấy hắn đang chỉa về Ả,họ cũng hùa theo,có ngu mới không hùa,vừa lòng Tử Lãnh họ có tất cả.
"Vị phu nhân này thật kì lạ lại dám chỉ tay vào Tử phu nhân thật không biết trời cao là gì "
"Thật không biết xấu hổ "
"Ăn mặc cũng không đến nổi nào mà nhân cách thì tầm thường "
"..."
Ả giận tím tái mặt mày.Lấy tay lay tay anh.Ý muốn anh thay ả lấy lại mặt mũi.
Lúc này Triết Diệp mới hoàn hồn.Nghe thấy mọi người đang nhạo báng thì vô cùng mất mặt.Anh đưa tay kéo Ả lùi lại.Cất giọng:
"Xin lỗi ngài.Là tôi không biết dạy vợ.Đã mạo phạm mong ngài và vị tiểu thư đây rộng lòng bỏ qua "
Ả trợn mắt nhìn anh.Không nghĩ đến anh lại cúi đầu xin lỗi.
Hắn không phản ứng gì nhìn anh trả lời:
"Xin lỗi? Cũng xem cô gái của tôi có hay không là đồng ý? "
Triết Diệp nhìn Khiết Nhi.Nhất thời giật mình ánh mắt phẳng lặng kia chính là lần đầu anh nhìn thấy. Mất vài giây anh mới cất giọng:
"Tiểu thư có thể bỏ qua cho vợ tôi không? "
Cô cười nhẹ trả lời:
"Không sao xem như tôi gặp người điên "
Sau đó quay ra nhìn hắn cười ngọt ngào nói:
"Lãnh chúng ta vào trong "
"Được "
Hắn và cô một mạch đi vào trung tâm của bữa tiệc.Để lại Ả ánh mắt đầy rực lữa cùng khuôn mặt tối sầm lại của Triết Diệp.
Mọi người cũng dần tán đi.Lúc này Ả hằn học nói:
"Diệp anh bị làm sao vậy.Người ta ức hiếp em như vậy mà anh lại xin lỗi.Còn xin lỗi con ngốc đấy nữa "
Anh gắt lên nói:
"Em có thôi đi không.Làm ơn giữ cho anh chút thể diện,ở đây toàn đối tác trên thương trường,em thôi bốc đồng đi "
Ả câm nín không nói gì nữa.Từ khi bữa tiệc bắt đầu đôi mắt ả chưa bao giờ hết ghen tị.Tại sao một con ngốc lại được mọi người ca tụng Ả có gì là không bằng nó? Lại nhìn sang anh thấy anh ánh mắt say mê nhìn cô,trong lòng Ả càng căm phẫn.
[...]
Cô nhỏ giọng bên tai hắn nói:
"Chủ tịch tôi đi vệ sinh một lát "
Hắn gật nhẹ đầu tiếp tục nhấp rượu.
Tại bàn của Ả.Đôi mắt Ả sáng lên nhìn anh Ả nói:
"Diệp em đi vệ sinh một lát "
"Ừ em đi đi "
---------------
TẠI PHÒNG VỆ SINH
Cô nhìn mình trong gương chỉnh chu lại tóc.Thì Ả từ bên ngoài lên tiếng châm chọc:
"Một con ngốc cũng biết làm đẹp? "
Cô xem như gió thoảng qua tai tiếp tục son môi.
Ả tức giận vì bị xem như không khí quát lên:
"Tao nói mày bị điếc à,hay mày bị câm "
Cô vẫn soi gương không buồn trả lời.
Ả tức giận vung tay ra định đánh cô.Thì nhanh như chớp cô đã túm chặt tay Ả.
"Muốn đánh tôi vị phu nhân đây là chó dại thích đi cắn người? "
"Mày còn dám chửi tao giỏi lắm,bao năm qua giả chết mày cũng giỏi lắm "
Cô tăng thêm lực bóp mạnh tay Ả lạnh tanh trả lời:
"Tôi mà chết thì cô nghĩ mình có thể sống? "
"Mày buông tay tao ra.Không đừng trách tao ác "
Cô vung một tay còn lại tát thẳng vào mặt Ả.
BỐP
"Mày....mày... Dám đánh tao...mày...mày "
"Cái tát này giúp phu nhân đây tỉnh khỏi cơn chó dại "
BỐP lại một cái tát nữa dáng lên mặt Ả.
"Cái tát này là sự trừng phạt khi phu nhân quát vào mặt tôi "
Ả choáng váng không nói lên lời.
BỐP cái tát thứ 3 dáng lên mặt Ả.
"Cái tát này để Á Nhạ tiểu thư lần sau gặp tôi nhớ giữ lòng tự trọng "
Nói xong cô thả tay ra. Ả mất thang bằng ngã xuống.
Ả lấy tay run rẩy chỉ vào mặt cô nói:
"Tao sẽ không tha cho mày.Mày phải trả giá vì hôm nay đã dám đánh tao "
Cô đi lại gần Ả,cúi người đưa tay bóp chặt cổ Ả:
"Từ giây phút này tôi sẽ khiến các người.Từng người,từng người một sống không bằng chết "
Cô dừng lại nhưng sức ở tay thì không hề giảm,khiến mặt Ả vì thiếu không khí mà đỏ bừng lên.
"Khiết Nhi à? Đã chết từ lâu.Hiện tại tôi chính là tử thần đến đòi mạng những kẻ nghiệt súc là hai người "
Cô càng bóp mạnh cổ Ả.Môi nhếch lên một nụ cười qũy dị.
Ứ ừ hết chương 14
Tối nay ra hơi bị sớm đấy 😂
Bình chọn sao cho tớ đi cầu 200 sao má khó:(
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT