Sáng con không chịu ăn, ba bận đọc báo cáo nghiệm thu nên chẳng rời mắt ra "chiếu tướng" con như mọi khi được. Lúc nghe con kêu ré lên thì dì Ngọc đã hất bay cái tô cơm của con xuống đất rồi. Ba công nhận là dì con hành động như vậy trước một đứa con nít là không đúng nhưng con cũng đừng ỷ việc dì con không hiểu tiếng Nhật mà mắng người ta là con lợn chứ?
Ba phạt con đứng góc nhà mười phút. Hôm nay ngoan đến lạ, lủi thủi ra góc nhà đứng mà không bĩu môi kêu ca. Ba đã nghi nghi rồi nhưng phải đọc nốt cái báo cáo nên phải rời mắt khỏi con. Đến giờ bà giúp việc đưa con đi lớp, thấy con tươi cười khác thường thì ba than thầm trong bụng, lại phá hoại gì đây? Nếu không làm gì có chuyện vừa bị phạt xong mà cười toe toét thế kia.
Ba giục vội bác giúp việc đưa con đi thật mau, chiến tranh mà nổ ra thì ba khỏi đi làm. Quả nhiên chỉ mấy phút sau đến lượt dì Ngọc kêu ré lên.
Trời ạ, hai người không thể sống chung với nhau được à?
Nếu không sống chung được thì cũng đừng làm gì phá hoại tài sản chứ.
Hộp màu nước con đổ lên cái váy lụa trắng, và cả cái váy lụa trắng của dì con ấy, tất cả bọn chúng đều được mua từ tiền rút trong ví của ba đó.
Thiệt không biết tối nay về phải xử phạt con gái thế nào đây.
Con gái nói yêu ba, thương ba nhất, vợ nói yêu anh thương anh nhất mà sao cứ thi nhau hành hạ thể xác và cái ví tiền của tôi thế này?
Kết luận: Đừng tin những gì phụ nữ nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT