Edit: Ring.

Cho nên Bùi Vũ Khâm chỉ thoáng có vẻ trốn tránh mà chuyển mắt, giả vờ thong dong nói “Đương nhiên không có ai phản đối. Cho dù có, ta cũng sẽ không thỏa hiệp, vẫn lầm vậy thôi. Huống chi không phải Yên nhi cũng muốn thành thân nhanh một chút sao?”

Giang Mộ Yên nở nụ cười, thì ra nói tới nói lui, Vũ Khâm vẫn là bởi vì một câu cảm khái trong lúc vô ý của nàng hôm qua nên mới lao sư động chúng muốn đổi hôn kỳ như vậy.

“Vũ Khâm, chàng nha! Ta đúng là rất muốn sớm thành thân với chàng, bất quá giờ hôn kỳ cũng đã định rồi, đột nhiên chàng lại nói muốn dời lên, Thanh Thư sao có thể làm kịp?”

“Làm sao có thể không kịp, đơn giản chỉ là dùng nhiều người hơn thôi, Bùi gia chúng ta có thể thiếu cái gì chứ tuyệt đối không thiếu bạc!”

Lúc Bùi Vũ Khâm nói đến đây liền nhịn không được hướng ánh mắt trách cứ về phía Thanh Thư. Mà Thanh Thư vừa bắt gặp ánh mắt của lão gia nhà mình thì liền ủy khuất cúi đầu.

Cũng thật sự không thể trách hắn a. Chuyện lớn như lão gia thành thân, toàn bộ Đông Vân quốc này ai chẳng biết? Chỉ là lão gia và tiểu thư cả ngày không bước ra khỏi cửa nên mới không rõ ràng tình hình sôi trào bên ngoài thôi. Bây giờ hôn kỳ đã định, làm sao có thể nói sửa là sửa chứ?

Giang Mộ Yên buồn cười thu vào mắt toàn bộ màn đấu mắt của chủ tớ bọn họ, không nhịn được mà cảm thấy có chút sủng nịch với sự tùy hứng cùng tính trẻ con hiếm thấy của Bùi Vũ Khâm.

“Vũ Khâm, ta biết nhà chúng ta không thiếu bạc, nhưng mà không phải hai mươi tám mới là ngày hoàng đạo tốt nhất sao? Ngày đó thành thân rất tốt, cũng chỉ mười ngày mà thôi, không cần dời đâu!

Dù sao chàng xem tường vách này nọ trong sân chúng ta còn chưa sơn lại nữa, càng đừng nói đến mấy người bạn cùng một số tân khách quan trọng sẽ không kịp tề tựu trong vòng ba ngày. Không phải chàng muốn các bằng hữu, các mối làm ăn phải tốn công đi không một chuyến chứ?”

“Nhưng mà –”

Lúc Bùi Vũ Khâm phân phó cho Thanh Thư, tâm tình thật rất kích động, giờ nghe Giang Mộ Yên nói vậy mới ngẫm lại, cũng biết mệnh lệnh thay đổi này quả thật không được lý trí.

Nhưng mà ý niệm muốn thành thân sớm lại một lần nữa nổi lên trong đầu hắn, thể nào cũng không thể dập tắt. Hắn vẫn muốn cử hành hôn lễ sớm, bởi vậy tuy biết là không nên nhưng hắn vẫn không muốn chấp nhận.

Giang Mộ Yên thấy bộ dáng bất an của Bùi Vũ Khâm thì không khỏi nắm chặt lấy tay hắn “Vũ Khâm, chàng đang bất an điều gì sao?”

Bùi Vũ Khâm lắc đầu, không nói gì. Nhưng biểu tình ủy khuất kia lại giống y như lần nói sai mấy hôm trước khiến nàng không vui. Mà Giang Mộ Yên chính là không thể miễn dịch mỗi khi hắn lộ ra biểu tình như vậy.

Vừa mềm lòng một chút, nàng liền lên tiếng “Như vầy đi, Thanh Thư, ngươi cứ trang trí phòng chúng ta đang ở thành tân phòng trước, mặt khác mũ phượng, khăn quàng vai cũng nhanh làm tốt trong vòng ba ngày đi. Hôm mười tám đó ta sẽ thành thân với Vũ Khâm!”

“Tiểu thư –”

Thanh Thư chấn động, vội vàng thất thanh hô lớn. Thế nào mà ngay cả tiểu thư cũng bị lão gia lây tùy hứng luôn rồi?

Nếu kịp chuẩn bị để hôn sự được cử hành vào ngày mười tám thì hắn đâu cần đến đây cầu tiểu thư nói để lão gia thu hồi mệnh lệnh làm gì?

Mà trong mắt Bùi Vũ Khâm lại lộ ra tia sáng vui sướng, hắn nhìn về phía Giang Mộ Yên “Yên nhi, nàng cũng đồng ý dời hôn kỳ của chúng ta lên trước sao?”

“Thanh Thư, ngươi đừng vội, nghe ta nói đã! Đúng là ta sẽ thành thân với Vũ Khâm vào ngày mười tám, bất quá tin tức này chỉ giới hạn cho người trong nhà biết thôi. Cho nên, ngươi chỉ cần đơn giản trang trí lại tân phòng, sau đó căng lụa đỏ chung quanh trong phủ là được. Chúng ta bái đường một cái, kết thành phu thê trước mặt mọi người trong nhà và liệt tổ liệt tông là được!”

“Yên nhi, sao được chứ? Vậy rất ủy khuất cho nàng!”

Bùi Vũ Khâm vừa nghe đã hiểu được ý của Giang Mộ Yên, lập tức phản đối.

Thanh Thư cũng hiểu ý của Mộ Yên tiểu thư, trong mắt nhất thời toát lên vẻ cảm kích cùng khâm phục.

“Vũ Khâm, có thể gả cho chàng, ta đã không cảm thấy ủy khuất rồi. Huống chi ta cũng vừa nói qua, tình yêu giữa chúng ta chỉ cần trái tim của chúng ta chứng kiến là được rồi. Hôn lễ long trọng cũng chỉ để cho người khác xem thôi. Nếu như vậy, chúng ta chính thức kết thành phu thê trước mặt mọi người trong Bùi gia vào ngày mười tám có gì không tốt đâu.

Tuy sẽ không thể long trọng, náo nhiệt như ngày hai mươi tám nhưng hôm đó mới thật sự là ngày kỷ niệm của chúng ta. Ta cũng hy vọng có thể cùng chàng hưởng thụ một đêm đẹp không ai quấy rầy. Nếu không, đợi đến ngày hai mươi tám, tân lang là chàng khẳng định là tám chín phần mười sẽ say mèm rồi được người nâng về phòng. Chẳng lẽ chàng muốn ta hôm đó trong tình trạng vừa mệt vừa đói còn phải cùng một tên say bí tỉ, chỉ vì đó là ngày thành thân của chúng ta sao?”

Giang Mộ Yên cố ý làm ra vẻ dí dỏm, khiến Thanh Thư cũng nhịn không được nở nụ cười, càng đừng nói đến Bùi Vũ Khâm vốn yêu nàng không thôi.

“Cho nên, chàng xem, đề nghị này thật ra rất tốt. Ngày mười tám chúng ta kết thành phu thê, ngày hai mươi tám lại bái đường một lần nữa. Chuyện này thật sự rất thú vị a! Chàng đã thấy ai có thể bái đường hai lần với cùng một người chưa? Không có đúng không?

Tin chắc chúng ta liên tục bái đường hai lần, trên trời sẽ càng phù hộ cho tình yêu cùng hôn nhân của chúng ta vĩnh viễn dài lâu. Dù sao chúng ta cũng đã hứa hẹn đến bạc đầu hai lần a, như vậy không tốt sao?”

“Yên nhi, nàng đã nói vậy rồi, ta sao còn cự tuyệt được nữa chứ? Yên nhi, nàng thật sự đúng là khắc tinh cuộc đời này của ta a!”

Bùi Vũ Khâm cảm khái một tiếng, sau đó quay lại nói với Thanh Thư “Lời Yên nhi nói, Thanh Thư lúc này ngươi có thể làm được rồi chứ? Liền an bày theo ý của Yên nhi đi. Tuy chỉ là hôn lễ đơn giản, mở tiệc chiêu đãi người trong nhà thôi nhưng Thanh Thư, ngươi cũng không thể qua loa, nhất định phải bố trí long trọng cho ta. Đi đi!”

“Lão gia, tiểu thư yên tâm. Thanh Thư nhất định sẽ làm cho hôn lễ hoàn hảo hết mức.”

Thanh Thư âm thầm thở phào một hơi. Chỉ cần không phải mở tiệc lớn, thông báo đổi hôn kỳ với toàn bộ khách mời là được rồi. Giờ dù khẳng định sẽ bận tối mặt mấy hôm nhưng hắn vẫn cam đoan có thể làm kịp!

Bởi vậy Thanh Thư lập tức vỗ ngực cam đoan.

“Thanh Thư, vậy làm phiền!”

“Tiểu thư ngài đừng khách khí. Qua mấy hôm nữa, Thanh Thư sẽ chính thức sửa miệng gọi ngài là phu nhân rồi. Thanh Thư cũng rất chờ mong ngài có thể trở thành chủ mẫu Bùi gia. Nếu vậy, lão gia sẽ trở thành người hạnh phúc nhất, Bùi gia cũng sẽ là Bùi gia sung túc nhất! Thanh Thư cáo lui!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play