SAu nhiều năm xa quê hương, giờ đây Băng Đồng đã chở lại. Không còn tìm thấy ở cô sự cô đơn, lạnh lùng, khép kín ngày xưa. Người ta chỉ thấy ở cô một cô gái 23 tuổi, niềm hạnh phúc tràn chề tình yêu cuộc sống, thực chất bên trong tâm hồn cô vẫn như một đứa trẻ, ngây thơ. Tất cả lớp vỏ bọc 4 năm trước đã bị lột bỏ hoàn toàn. Còn đâu một cô gái u buồn, bất cần ngày xưa?

Băng Đồng cùng Hiếu Thiên đang trên máy bay về nước. Đêm hôm qua vì quá hồi hộp được chở về nên cô không ngủ được, giờ lên máy bay là lăn ra ngủ liền. Đầu khẽ dựa vào vai anh tìm chỗ dựa thoải mái để chợp mắt. Anh mỉm cười vòng tay ôm vai cô.

- Thật là... Em vẫn còn trẻ con lắm! Vợ ngốc!

Cô mơ màng nghe anh nói cái gì mà vợ với vợ , mặc dù không thích anh gọi như vậy nhưng vì còn ngái ngủ , dở giấc nên cô đành để ngoài tai , tiếp tục ngủ.

Dụi dụi đầu vào vai anh tìm chỗ dựa thoải mái nhất ngủ tiếp. Anh nhìn hành động của cô mà vô thức không nhịn được nở một nụ cười.

=>Bắc Kinh
3h p.m.......

Máy bay hạ cánh , anh khẽ lay gọi cô dậy... Cô giống con mèo lười khẽ dụi mắt nhìn anh.

- Em có định xuống không ? Hay ngồi đây bay chuyến nữa trở về Anh nhé! - Anh nhìn cô lắc đầu cười.

- Ưm ... Đến rồi sao ? - Cô ngái ngủ đứng dậy , bước từng bước xuống máy bay.

Anh đi đằng sau , còn phải đẩy theo nhiều vali lớn của cả hai.

" Reng..... Ring... Rang"

Điện thoại trong túi áo anh reo ầm lên , anh lấy ra nhìn xem ai gọi và ấn nút nghe.

- Alo!

- Ê! Thằng quỷ cậu đang ở đâu ?- Là giọng của Thái Lăngasys năm không gặp nó vẫn như xưa , vẫn cái cách xưng hô đó.

- Đang ở sân bay!

- " Vợ chồng tao đợi mày ở ngoài ! Nhanh lên!" - Cúp máy cái rụp , chả cần nghe anh nói câu nào.

~~~~~~~~~~~~

Vừa vào đến đại sảng sân bay , Băng Đoingf đã nhảy chân sáo khi nhìn thấy vợ chồng Thái Lăng.

- Chị Cẩm Tú ! Ui... Em nhớ chị quá à! -Cô ôm chầm lấy cổ Cẩm Tú.

Thái Lăng nhanh nhẹ đứng sau bảo vệ à xã đại nhân của mình.

- Ê... Băng Đồng, em có cần phải xô mạnh như vậy không ? Bà xã của anh mà làm sao thì...- Anh gõ đầu cô mắng yêu. Đúng là Băng Đồng trước mắt anh giờ đáy đã thay đổi hoàn toàn rồi. Công nhận cái thằng bạn lạnh lùng của anh lại làm tan chảy trái tim băng giá của cô thì là quá siêu.

- Em vui quá ! - Cô cười típ cả mắt , buông Cẩm Tú ra !

Trong khi cô và Hếu Thiên đang đi du học thì Thái Lăng và Cẩm Tú cũng bắt đầu hênh hò , họ yêu nhau và làn đám cưới một năm sau đó. Cô và anh không về dự được vì còn bận cho việc bảo vệ luận án , nhưng anh đã gửi một món quà vô cùng lớn chúc mừng họ. Hiện tại Thái Lăng và Cẩm Tú đã sắp có với nhau hai mặt con , đứa đầu học mẫu giáo 3 tuổi , còn đứa thứ hai thì vẫn đang trong bụng mẹ , sắp sinh. Xem ra bọn họ sống rất hạnh phúc a.

- Về thôi ! Tớ còn phải tạt qua trường mầm non đón tiểu Dạ! - Thái Lăng giục , đỡ bà xã của mình ra bãi đậu xe. Cẩm Tú sắp sinh đến nơi rồi mà không chịu nghe lời anh ở nhà tĩnh dưỡng , cứ nhất quyết đòi theo anh đến đón Băng Đồng và Hiếu Thiên.

- Oh! Em mong được gặp tiểu Dạ quá à! Chắc thằng bé dễ thương lắm đây...- Cô cười tươi khi nghe thấy tên tiểu Dạ.

- Nó mang em lắm đấy ! - Cẩm Tú cũng cười theo.

- Bà xã ! Cẩn thận chút ! - Thái Lăng đỡ cô ngồi vào xe, gài dây an toàn , rồi mới quay ra giúp Hiếu Thiên mang hành lí vào cốp xe.

- Sao nãy giờ im vậy ?- Thái Lăng hất tay anh , nói nhỏ.

- Nhìn vợ chồng mày tao thấy buồn ! - Anh bỏ đi , kéo cửa bước vào xe , ngồi ghế sau cùng cô.

- Cái thằng này ! - Thái Lăng lắc đầu rồi cũng mở cửa ngồi vào ghế trước lái xe.

Những năm qua , tuy hai người rất hạnh phúc nhưng mỗi khi anh đề cập đến kết hôn là cô lại giận dỗi , ngay cả cách xưng hô cũng bị cô chỉnh lại ở việc gọi anh cưng em. Cô thực sự chưa muốn kết hôn.

@@..,..........@@

Sau khi đón tiểu Dạ từ mẫu giáo trở về , cô đùa với nó hoài , có lẽ cô và thằng bé này rất hợp nhau.

- Tiểu Dạ ! Con ra đây chú Thiên bồng cái nào ! - Hiếu Thiên thích thú khi nhìn thằng bé cười típ mắt , ròn tan với Băng Đồng.

- Thằng quỷ này dễ thương quá à ! - Baeng Đồng đưa tay bẹo má nó thốt nên.

- Vậy hai người cũng mau chóng kết hôn đi à ! Rồi sinh lấy vài đứa cho vui - Cẩm Tú đặt chén trà , rồi ngồi xuống cạnh Thái Lăng.

- Hihi ! Còn lái mới kết hôn ! - Cô đưa mắt liếc nhìn anh.

- Oh... Thằng bé này , lớn lên làm con rể chú nhé ! - Hiéu Thiên cười búng búng nhẹ má bầu bĩnh của nó.

- Da....chú ....ạ ! - Nó mải nghịch mái tóc của anh , cười típ mắt nói bằng cái giọng ngọng líu lưỡi.

Nó làm mọi người cười không ngớt vì sự ngộ nghĩnh đáng yêu của mình.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sau bữa cơm vui vẻ cùng gia đình Thái Lăng , cô cùng Hiweus Thiên lên xe của mình về biệt thự nhà anh. Đường xá vẫn không có gì thay đổi , chỉ có điều đã có những dãy nhà cao ốc thi nhau mọc nên ngày một nhiều.

Cô mệt mỏi ngủ gật luôn trên xe , khi về đến nhà anh đánh thức thế nào cũng không chịu dậy ,anh chỉ còn một cách bế cô vào nhà.

Đám người giúp việc đứng thành hai hàng định cúi đầu chào thì bị anh nhẹ giọng cho qua , để vô không thức giấc.

- Thiếu gia đã ăn gì chưa ? Để tôi cho người làm ...- Quản gia Ngô cung khính nói nhỏ vào tai anh.

- Khỏi! Tôi ăn rồi ! - Anh nói nhỏ , chân vẫn cước bộ hướng phòng mình đi tới.

-...- Quản gia Ngô không nói gì nữa , lặng lẽ bước xuống nhà mọi người giải tán , ai làm việc lấy.

Anh đặt cô cuống giường êm ái của phòng mình , nhẹ nhàng kéo chăn đắp cho cô , anh lấy một bộ đồ đi tắm.

Nước ấm làm anh dễ chịu hơn hẳn , anh thư thái nhắm nhi một ly rượi vang đỏ của Pháp.

Mặc quần áo và nhẹ nhàng lẻn giường nàng ôm cô ngủ , dự mệt mỏi sau một ngày đi đường khiến cho giắc ngủ đến với anh càng nhanh.

Chuyện ngủ chung cũng không có gì lạ , anh và cô lấy nhau là chuyện một sớm , một chiều nhưng ngủ chung không có mang ý nghĩa mờ ám , anh chân trọng quyết định của cô , cái gì cô không muốn anh nhất quyết không làm.

@@.........@@

Những ánh nắng đầu tiên chả ngày mới đánh thức cô tỉnh giấc , khẽ chớp mắt vài cái , thích ứng với thứ ánh sáng trong phòng, cô mở mắt nhìn , anh vẫn còn ngủ say , cô nhẹ gỡ tay anh ra và bước cuống giường đi tắm cho tỉnh táo.

- Dạy sớm vậy vợ ! - Anh kéo cô lại.

Cô bị giật , lại bị ôm , bực mình vì anh gọi mình là vợ sến không chịu được. Đưa tay bịt mũi anh cho anh phải khó thở mà tỉnh luôn.

- Ưm...ưm...ặc....sặc......- Em định mưu sát chồng à !

- Đáng đời anh ! Ai cho anh gọi em là vợ này vợ nọ, ai cho phép anh là chồng của em ! - Cô bừa nói vừa đứng dậy , đi đến tủ quần áo lấy đồ đi tắm.

- Này....em dã man quá đi !Sống chung , ngủ chung , yêu nhau không là vợ chồng thì là cái gì ?

- Là anh em ! Hihi ! - Cô nháy mắt rồi bước vô nhà tắm , đóng cửa lại.

Trong mấy năm đi du học , anh và cô yêu nhau là sự thật nhưng anh luôn phải làm vai anh trai cô , kiêm luôn bải mẫu , đôi khi còn bị cô chọc cho tức không chịu được. Biết bao giờ anh mới thoát khỏi cái nạn này ? Haizzz!!!

@@......................@@

Ba anh đã già rồi , ông lại bị bệnh tim nên sức khỏe có phần giảm sút. Anh vừa về đã phải ngay lập tức tiếp quản , lo giải quyết việc của tập đoàn. Cô cũng không muốn ăn không ngồi rồi nên cũng trở thành trợ lí riêng cho anh , cô thích công việc trợ lí hơn vì không chắc mình có thể đủ kinh nghiệm để đứng vào hàng ghế ban lãnh đạo.

Ô tô của anh vừa đỗ lại trước của công ty Trần thì , có bảo vệ chạy đến mở cửa cho cô và anh xuống. Đứng trước cửa công ty cô nhìn lên toàn diện nơi đây , bây giờ so với trước lại càng nguy nga , tráng lệ hơn, cơ cấu Hạ tầng có phần đổi mới.

- Vào thôi! - Anh đặt tay vào eo cô dẫn cô vào trong đại sảnh công ty.

Hai hàng nhân viên và các giám đốc bộ phận đều cúi đầu chào khi thấy cô và anh bước vào , còn có vô số các nhà báo , phóng viên tới ghi hình.

- Hoan nghênh chủ tịch đến thăm !

Anh vẫy tay kêu mọi người khỏi đa lễ....

- Chào mọi người tôi - Trần Đinh Hiếu Thiên - từ hôm nay tôi sẽ chính thức nhận chức chủ tịch tập đoàn này lên hàng đầu thế giới về mọi mặt. Mong mọi người đoàn kết cùng làm việc...- Anh tự tin khẳng định trước đám phóng viên báo trí và mọi người có mặt ở đây.

Mọi người trong công ty đều vỗ tay rầm rầm , chào mừng anh trở lại , từ 5 năm trước đã khiến mọi người nể sợ tài năng của mình , đến giờ vẫn còn lưu lại niềm tin trong họ.

Ngay sáng hôm sau tin tức này đều được lên trang bìa của các tờ báo , đây là vấn đề nóng hổi nhất trong thời gian này.

Cô ngồi trên sofa phòng khách uống trà cầm tờ báo mới ra. Anh không biết bận việc gì mà đi từ sớm.

- Tiểu thư xin dừng bước ! Tiểu thư để tôi vào trong thông báo ...... tiểu thư....- Tiếng người giúp việc vang lên ở bên ngoài.

Chỉ nghe qua mà cô đã nắm bắt được tình hình bên ngoài , mới sáng sớm đã có người đến tìm anh sao ?

- Hiếu Thiên .... Hiếu Thiên ! Em về rồi ! - Giọng nói lanh lảnh vang lên.

Cô mỉm cười có chút bất ngờ a , đây là lần đầu tiên có một cô gái dám gọi thẳng tên anh ngoài cô a....người này có lẽ không tầm thường như cô nghĩ.

Đang tuy nghĩ , phân tích , đánh giá giá người bên ngoài thì cánh cửa bật mở , người bên ngoài bước vào , đứng trước mặt cô là một cô gái kiều diễn , khuôn mặt xinh đẹp , thân hình vô cùng quyến rũ , cô gái mặc một chiếc cáy màu trắng hai dây liền thân , chân váy ngắn hai tầng xếp li ; cổ buộc một chiếc khăn thắt nơ tinh xảo.

Đứng sau lưng cô gái là chị giúp việc , đang cúi đầu sợ sệt....

-Tiểu thư ! Tôi đã ngăn cản nhưng ...

- Không sao ! Giúp em mang nước mời khách ! - Cô mỉm cười Bình thản.

- Dạ ! - chị giúp việc quay đi.

Cô gái kia vẫn không khỏi sững sờ , ngạc nhiên vì thấy cô.

- Mời ngồi !

- Cô là ai ? Sao lại ở trong nhà này !?- Cô gái đó nhìn cô có chút khinh miệt.

- Tôi là ai cô không cần biết ! Nhưng đến tìm Hiếu Thiên thì tôi sẽ tiếp...- Băng Đồng nở một nụ cười hiền.

- Cô là cái quái hì mà giám ở đây ? - Cô gái đó tức giận khi Thái độ này của cô.

- Quản gia Ngô ! - Băng Đồng lẻn tiếng gọi to.

Từ bên ngoài quản gia Ngô bước vào , cúi đầu trước cô.

- Dạ ! Tiểu thư có gì sai bảo ?

- Ngô bá bá ! - Cô gái kia vui mừng ôm chần lấy ông.

- Ô....- Ông còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị ôm nên có chút ngạc nhiên- Tiểu thư Thái Na?

- Là cháu....lâu quá không gặp bác ...

- Cô về lúc nào sao không báo cho mọi người một tiếng ?

- Cháu muốn gây ngạc nhiên cho anh Hiếu Thiên ! Anh ấy đâu rồi ạ !? - Cô gái đó buông tay khỏi cổ ông.

- Thiếu gia!!!- Ông nhìn sang cô ái ngại.

- Để tôi thông báo cho anh ấy! - Cô nói rồi đứng dậy về phòng thông báo anh một tiếng.

Để lại đằng sau một ánh nhìn ái ngại và một ánh mắt tức tối, như muốn nói :" Cô muốn nói :" Cô muốn làm chủ nhân ở đáy à? ".

Quản gia Ngô còn lạ gì con người Thái Na nữa , từ nhỉ xíu đã bám siết lấy anh , làm nũng , tuy nó nhỏ tuổi nhưng lại có tính hiếu thắng rất lớn , bất kể đứa con gái nào mà động vào anh , hay có ý định gì với a là nó đều phá hết.

@@..............@@

Anh nghe tin tức này từ quản gia , ngay lập tức về nhà xem sao. Xe vừa đỗ lại trước cửa anh đã mở cửa lao ra ngoài , những người làm trong nhà đều nhìn anh cúi đầu chào một tiếng : " Thiếu gia!"

- Anh Hiếu Thiên !!!!!!!!! - Một bóng người lao từ trong nhà ra, chưa để anh định thần đã ôm chần lấy thắt lưng anh. - Em nhớ anh quá !

- Ơ....Thái Na ! Em sao lại ở đây? - Anh gỡ cánh tay cô ra , sửa lại áo và nghiêm trang hỏi. - Không phải em đang ở Mỹ sao ?

- Em nhớ anh ! Anh không nhớ em hả ? - Thái Na cười tươi sau đó lại sị mặt xuống tỏ vẻ hờn dỗi Phụng phịu.

- Được rồi ! Em về đây hai Bác biết chứ ? - Anh chau mày nhìn tiểu quỷ đứng trước mặt này.

- Biết ! Vài thánh nữa giải quyết xong việc ở bên ấy , papa và mama em chuyển về đây ở hẳn! Thời gian này em sẽ ở đây với anh ! Hihi.....- Thái Na cười xem xét thái độ của anh.

- Néu em ngoan anh sẽ cho em ở lại ! - Anh suy nghĩ chút rồi cũng gật đầu chấp nhận.

- Yea ! Yêu anh nhất ! - Thái Na cười toe toét ôm chầm lấy cổ anh , hôn chụt một cái vào môi anh.

Tất cả những hành động đó đều được thu vào tầm mắt một người - không ai khác chính là Băng Đồng , cô đứng trên tầng hai nhìn xuống , trái tim khẽ nhói đau khi thấy người con gái khác cùng anh nói cười lại còn làm cái hành động thân thiết kia , bảo sao cô không đau lòng. Giữa hai người bọn họ ruốt cuộc có mối quan hệ gì ?

@@............@@@

@@@@

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play