Điện thoại đang đặt trên bàn lúc này vang lên, Ninh Vi Lan thấy là Dịch Chỉ Ngôn, liền nhận, ai ngờ vừa nhận liền bảo muốn gọi video để xem mặt cô, nghĩ đến Dịch Chỉ Ngôn đã biết được tin tức. Ninh Vi Lan bất đắc dĩ đồng ý.
Khuôn mặt Dịch Chỉ Ngôn rất nhanh xuất hiện trên màn hình, cô cố ý nghiêng mặt che che "Đã tốt hơn rất nhiều, đừng lo lắng."
"Tôi nhìn xem." Dịch Chỉ Ngôn cưỡng chế cô, thấy rõ vẫn hơi sưng đỏ, đồng tử co lại, tính tính luôn tốt đến bây giờ mặt cũng lạnh lại "Còn đau không?"
"Không đau."
Dịch Chỉ Ngôn không vì vậy mà yên tâm, anh biết cô có đánh trả, nhưng vô tội bị đánh, nghĩ tới vẫn sẽ tức giận.
"Thật sự không có việc gì" Ninh Vi Lan hơi hơi mỉm cười, nhìn thấy bối cảnh phía sau anh, nói "Cậu vẫn đang quay quảng cáo? Tôi đây không quấy rầy cậu, tắt trước?"
Dịch Chỉ Ngôn hít sâu, đáp được. Video kết thúc.
Cách đó không xa có chút tiếng động lớn, không ngừng có nhân viên công tác đi đi lại lại, anh rũ mắt tĩnh tân một lúc, hướng người đại diện hỏi số điện thoại gọi qua.
"Là Lâm Dịch? Tôi là Dịch Chỉ Ngôn, tôi có việc tìm Tề Chiêu Viễn, phiền anh đưa điện thoại cho cậu ấy chút."
Lâm Dịch đang ở nơi quay chụp, nghe Dịch Chỉ Ngôn nói vậy, chần chừ vài giây, vẫn là tiến lên hỏi ý kiến.
Tề Chiêu Viễn cũng không quan tâm đến ca hát, nghe tên Dịch Chỉ Ngôn cũng không biết là ai, đến khi Lâm Dịch nói là người đi cùng Ninh Vi Lan lúc ở nhà hàng tư nhân thì anh mới nhớ tới, cầm lấy điện thoại.
"Chào anh, tôi là bạn của Ninh Vi Lan, Dịch Chỉ Ngôn, chúng ta lần trước đã gặp, còn có ấn tượng không?"
Tề Chiêu Viễn dựa vào ghế "Có chuyện gì?"
"Tôi nghe nói Vi Lan cùng Ninh Nhất Thuần có việc xung đột, đây là cố ý động thủ, nên áp dụng một chút thủ đoạn. Phòng ngừa về sau phát sinh việc giống như vậy, Vi Lan cũng là nghệ sĩ phòng làm việc của anh."
Mặc dù ở phim trường vô cùng ầm ĩ, Dịch Chỉ Ngôn nói anh vẫn nghe rõ ràng, bao gồm sự quan tâm không chút nào che dấu, Tề Chiêu Viễn bỗng chốc không có kiên nhẫn, ngữ khí càng thêm lãnh đạm "Cảm ơn anh đã nhắc nhở, phòng làm việc của chúng tôi tự nhiên sẽ có cách giải quyết."
"Vậy là tốt rồi, là do tôi đường đột."
"Nếu không có việc gì, tôi không thể tiếp tục nói chuyện."
Dịch Chỉ Ngôn hiểu, tự tắt điện thoại. Tề Chiêu Viễn đưa điện thoại cho Lâm Dịch, suy nghĩ một chút, vẫy tay gọi Lâm Dịch đến nói thầm.
~~~~~~~~Mai Quỳnh~~~~~~~~
Video Ninh Nhất Thuần ở phim trường đánh người không biết vì sao truyền đến tay paparazzi, cắt đi đoạn Ninh Vi Lan đánh trả, ngắn ngủn một giờ liền truyền ra, hơn nữa Weibo offcial của phòng làm việc Tề Chiêu Viễn cũng đăng lên sẽ giữ gìn quyền lợi của nghệ sĩ, một lần nữa đẩy Ninh Nhất Thuần lên đầu sóng ngọn gió.
Đồng thời trên mạng còn truyền tay nhau video Ninh Vi Lan chuyên nghiệp đóng phim, cư dân mạng thông thường đều hướng về kẻ yếu, trong lúc nhất thời Ninh Nhất Thuần bị mắng đến thảm thương.
Nhưng đến khi Ninh Vi Lan biết việc này là hai tuần sau. Trong một ngày quay ba cái quảng cáo, cô sức cùng lực kiệt dựa vào cửa sổ xe nghỉ ngơi.
Vừa lúc tắc đường, đi đều không đi được mà cửa sổ xe đóng lại ngột ngạt, cô khó chịu mà thay đổi dáng ngồi, mở ra cửa sổ xe thông khí, tầm mắt lơ đãng quét đến lề đường, trước cửa môth nhà hàng, một hình bóng vừa xa lạ vừa quen thuộc đập vào mắt.
Sớm đã không nhớ rõ bao nhiêu lâu không gặp nhau. Lần gặp nhau cuối cùng xũng đã thật lâu, ký ức liên quan đều trở nên mơ hồ.
Tắc đường đến mức trong lòng không yên, xe căn bản không thể nhúc nhích. Trang Văn muốn tìm Ninh Vi Lan nói chuyện phiếm, gọi vài tiếng không thấy phản ứng, quay đầu lại đi.
"Vi Lan?"
Ninh Vi Lan lúc này mới nghe thấy, trả lời ân một cái, tuy trả lời nhưng ánh mắt lại chưa nhìn nửa phần. Bộ dáng kỳ quái bộ dáng khiến Trang Văn nhìn theo tầm mắt của cô. Nhìn đi nhìn lại, qua mấy phút mới dừng lại ở trước nhà hàng đối diện, kinh ngạc.
"Đây không phải giám đốc sao......"
Giám đốc...... Tề Chiêu Viễn?
Tầm mắt chếch đến người bên cạnh, mặc chỉ là hình ảnh nghiêng người mơ hồ, cô liếc mắt một cái cũng nhận ra. Người bên kia bị nhìn mới phát hiện, liền nhìn lại nháy mắt, hai người bốn mắt chạm nhau
Cô vẫn luôn cảm thấy đôi mắt của anh rất đẹp, đen, bên trong tựa hồ có ánh sáng, xinh đẹp giống như sao trên trời, nhìn như vậy có cảm giác trong lúc lơ đãng đã bị dẫn đi vào.
Bỗng nhiên, cô thấy anh quay đầu, cô ghé mắt, hóa ra là người nọ đang cùng anh nói chuyện, cách vài mét, cô vẫn như cũ có thể thấy rõanh nhíu mày lại, cô suy nghĩ thật lâu, đột nhiên mở cửa xe ra.
"Mọi người đi về trước đi." Sau đó cô mang khẩu trang xuống xe, vòng qua dải ngăn cách, từng bước một đi đến.
Ninh Triệu Hoa hẹn Tề Chiêu Viễn nói chuyện, đáng tiếc kết quả cũng không giống ý của mình, ông còn muốn thử lại, dư quang liếc thấy một thân ảnh thướt tha đến gần. Ông thấy rõ khuôn mặt, há to miệng, nỉ non "Vi Lan?"
Ninh Vi Lan ở trước mặt hai người dừng lại, phảng phất giống như không thấy Ninh Triệu Hoa thất thố, lãnh lãnh đạm đạm mà gật đầu "Ninh tổng."
Ninh Triệu Hoa trong lúc nhất thời cũng không thể nói gì, chỉ trầm mặc.
Biết hai người quen nhau, Tề Chiêu Viễn rũ mục "Buổi tối không có quảng cáo?"
Ninh Vi Lan nói nhỏ "Ừ, hôm nay đã kết thúc."
Không khí một lần nữa trầm xuống. Ninh Triệu Hoa tất nhiên là biết hai người là quan hệ cấp trên cấp dưới, xem hai người cũng tính là thân mật, trong lòng liền đánh bàn tính cân nhắc.
"Tề tổng, cậu xem chúng ta nói chuyện lâu như vậy, đều đã quên hiện tại là thời gian ăn cơm tối, không bằng như vậy, tôi làm chủ, chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm?"
Ninh Triệu Hoa cười, nhớ tới Ninh Vi Lan, lại bổ sung "Ninh tiểu thư cũng cùng nhau đến đây đi, tốt xấu gì...... Cũng coi như người quen cũ, Ninh tiểu thư hẳn là sẽ không không cho Ninh mỗ mặt mũi đi?"
Người quen? Ninh Vi Lan ở trong lòng châm chọc mà cười cười, cảm thấy từ này từ trong miệng Ninh Triệu Hoa nói ra thật thú vị, cô kéo kéo khóe môi, chưa nói một tiếng.
Ninh Triệu Hoa thấy hai người đều không trả lời, trong lúc nhất thời có chút không xuống được, nhưng là cáo già có kinh nghiệm thương trường, rất nhanh liền nghĩ được biện pháp.
"Tôi nhớ rõ Ninh tiểu thư trước kia rất thích ăn chè hạt sen, nhà hàng này làm không tồi, Ninh tiểu thư có thể nếm thử."
Nói xong Ninh Triệu Hoa dùng ánh mắt phân phó phục vụ đi xuống, Ninh Vi Lan không nói gì, chỉ nghe Ninh Triệu Hoa một câu "Ninh tiểu thư", suy nghĩ bỗng nhiên trở về thật lâu thật lâu trước kia, Ninh Triệu Hoa đem cô bế lên trên cao, thanh âm mềm mại gọi tên cô......
Ngực đau xót, Ninh Vi Lan nắm chặt ngón tay.
Hai chữ cùng ba chữ, hóa ra có thể kém nhau nhiều như vậy.
Sau một lúc lâu, Ninh Vi Lan ngẩng đầu nhìn Tề Chiêu Viễn, thấy anh một bộ tùy ý chính mình, cô tự hỏi một lúc, không nóng không lạnh mà cười "Vậy cảm ơn Ninh tổng."
Nhiều năm trôi qua, lại lần nữa đối mặt, Ninh Vi Lan không có tâm tư gì, tùy ý gọi hai loại đồ ăn khác nhau, liền rũ mắt một mình tĩnh tâm. Tề Chiêu Viễn cũng rất ít đáp lời, phần lớn đều là Ninh Triệu Hoa một người ở lầm bầm lầu bầu. Đồ ăn rất nhanh được mang lên.
Từ sáng sớm đã bắt đầu quay quảng cáo, đến bây giờ cũng chỉ ăn một ít, rõ ràng rất đói bụng, nhìn đồ ăn trước mặt phong phú lại không thể nuốt xuống được, cô hơi nhíu mày.
Nói chút việc râu ria, Ninh Triệu Hoa liền nhìn về phía Ninh Vi Lan, hơi hơi mỉm cười vào vấn đề chính "Vừa lúc gặp Ninh tiểu thư, Ninh mỗ muốn nói lời xin lỗi thay con gái, làm việc cùng tự chủ chưa đủ thành thục, hy vọng Ninh tiểu thư không cùng Nhất Thuần so đo."
Ninh Vi Lan không nói gì.
"Chuyện này đúng thật là Nhất Thuần làm không đúng, nhưng trong tâm của nó vẫn là tốt, Ninh tiểu thư mới xuất đạo không bao lâu, có tiền bối chỉ dẫn là việc nên vui vẻ, cho nên......"
Nghe đến đây, Ninh Vi Lan không thể bình tĩnh, cô giương mắt, nắm chặt chiếc đũa như muốn bẻ gãy.
"Như Ninh tổng nói, tôi còn phải cảm ơn vì cô ấy cho tôi một cái tát?"
Ninh Triệu Hoa sửng sốt: "Tôi không có ý này."
Ninh Vi Lan bỏ mặc, tiếp tục nói "Ninh tổng nói một câu không tồi, tôi mới xuất đạo, có tiền bối nguyện ý chỉ dẫn, tôi tự nhiên rất vui vẻ." Nói đến đây dừng một chút, cô nhìn chằm chằm Ninh Triệu Hoa "Nhưng là ở trong lòng tôi, Ninh......"
Nói được một nửa, trên vai bị vỗ một cái không nặng không nhẹ, cô nghiêng đầu, nghe Tề Chiêu Viễn nói với âm thanh rất nhỏ, chỉ có hai người có thể nghe thấy "Ăn cơm trước."
Cô một bụng tức giận thần kỳ biến mất, cô nhấp môi, rất thấp mà đáp ứng.
"Việc phát sinh lúc đó phim trường có rất nhiều nhân viên công tác, sự việc cụ thể như thế nào, trong lòng mọi người đều rất rõ ràng." Yên lặng liếc nhìn cô một cái, Tề Chiêu Viễn mặt không biểu cảm "Ninh tổng nghĩ sao?"
Đơn giản một câu trực tiếp đem đường lui của Ninh Triệu Hoa phá hỏng, ông đương nhiên tìm người đại diện của Ninh Nhất Thuần hỏi tình huống phát sinh, Ninh Nhất Thuần động thủ trướ, giờ phút này cũng không nói thêm được cái gì nữa.
Vì thế Ninh Triệu Hoa trầm tư một lát, thông minh mà mở lời.
"Nghe nói Tề tổng tiếp theo sẽ đầu tư một bộ phim, nhưng chỉ tham gia làm đạo diễn và sản xuất, không biết lần này Ninh mỗ có vinh hạnh được hợp tác cùng Tề tổng không?"
"Tạm thời có kế hoạch này."
Ninh Triệu Hoa cười "Tôi đã nhìn qua kịch, cảm thấy nữ chính cùng Nhất Thuần vô cùng phù hợp, hơn nữa Nhất Thuần có nhân khí cao, fans cố định nhiều, nếu là tham gia diễn bộ phim này, rất có thể bảo đảm ratings, Tề tổng ý như thế nào?"
"Tuyển diễn viên có người sẽ an bài, Ninh tổng nếu có ý này, có thể cho Ninh Nhất Thuần thử vai."
"Việc này liền không cần đi? Tề tổng là đạo diễn, nói vậy quyết định một nhân vật quyền lợi vẫn phải có." Ninh Triệu Hoa nghĩ đến cái gì "Vẫn là Tề tổng trong lòng đã có người thích hợp?" Ánh mắt buông xuống bên người "Là Ninh tiểu thư? Tề tổng, tôi nói thật, Ninh tiểu thư quả nhiên không tồi, nhưng rốt cuộc vẫn chưa thể đi lên, kỹ thuật diễn còn cần tôi luyện, quan trọng nhất chính là nhân khí không đủ, ratings sẽ không cao......"
"Còn nữa, hiện tại bên ngoài có lời đồn, nói Ninh tiểu thư hoàn toàn dựa hơi Tề tổng......" Ninh Triệu Hoa nói đến đây mới thôi, vẫn không quên nói đến Ninh Nhất Thuần "Tề tổng và Nhất Thuần chưa từng hợp tác, lần này nếu có thể, bộ phim này nhất định có thể có ratings cao......"
Mặc dù hàm súc, nhưng cũng chỉ là bưng cao dẫm thấp, Ninh Vi Lan trên mặt không hề thay đổi, đáy lòng năm lần bảy lượt cố nén nhịn, đến khi Ninh Triệu Hoa nói một câu "Nhất Thuần các phương diện đều ưu tú" cô không bao giờ nghĩ sẽ chịu đựng.
"Dựa theo ý tứ của Ninh tổng, về sau người mới sẽ ra sao? Phim truyền hình đều dựa vào tiền bối có danh tiếng tiền bối chống đỡ, người mới một chít cơ hội đều không có?"
Ninh Triệu Hoa nghẹn lời, trừng mắt.
"Một bộ phim hay hay không không chỉ có nhân khí của diễn viên cao là đủ, còn có kỹ thuật diễn của diễn viên, nội dung kịch bản cùng các phương diện chế tác, tự nhiên ratings cũng như vậy mà tăng lên, hẳn là Ninh tổng so với người mới như tôi hiểu rõ hơn nhiều."
Ninh Vi Lan nói quá trực tiếp, Ninh Triệu Hoa nghe xong sắc mặt khẽ biến, muốn phản bác, tiếng chuông điện thoại lại vang lên, ông nhìn màn hình, nhíu mày nhìn Tề Chiêu Viễn gật gật đầu, đứng dậy đi ra ngoài.
Nếu có thể mong các cậu hãy follow và vote cho mình ạ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT