Dịch: 707DefenderOfJustice

Xoẹt, một tia chớp bạc trắng lóe lên, rẽ ra như nhánh cây chiếu sáng cả khoảng trời đêm đông.

Nó không đánh thẳng vào mặt đất mà chỉ xẹt qua giữa không trung, chiếu xuống khu vực Klein vừa đứng, khiến chúng sáng rõ như giữa ban ngày.

“Người Ca Hát Của Thần” Ace Snake thu hồi tầm mắt, sắc mặt trầm lại, thì thầm:

“Học phái Hoa Hồng?”

“Không phải “Oan Hồn”, cũng không phải sinh vật bất tử thực sự…”

Người đàn ông trung niên với đôi mắt vàng kim đảo ánh nhìn qua cái xác của Capim, nói:

“Dùng bài Tarot phủ lên thi thể mục tiêu…”

“Trong hai tháng vừa qua, đây là lần thứ hai phát sinh vụ việc tương tự.”

“Lần đầu tiên là khi nào?” Hồng y Giáo chủ Snake trầm giọng hỏi.

Người đàn ông mặc lễ phục phẳng phiu ho nhẹ, nói:

“Khi Chúa Sáng Thế Chân Thực có ý đồ hàng lâm nhờ sự giúp đỡ của một kẻ lừa đảo.”

“Thế thì không phải Học phái Hoa Hồng.” Hồng y Giáo chủ Snake khẳng định phán đoán.

Dù những tổ chức tín ngưỡng Tà Thần kia chẳng ra vẻ tốt đẹp gì với nhau, nhưng cũng không hơi đâu đi phá hư mưu đồ của đồng loại; ngược lại, có lẽ chúng còn vui vẻ mong muốn đối phương thành công để chờ thời cơ làm tình hình thêm rối rắm.

“Tôi cũng nghĩ thế. Có lẽ là một tổ chức bí ẩn mới xuất hiện. Đặc thù của chúng chính là rải đầy bài Tarot lên thân thể mục tiêu.” Người đàn ông trung niên cười, “Và sự xuất hiện của những lá bài Tarot khác nhau đại biểu cho những ý nghĩa khác nhau… Thi thể này có hai lá bài trên khuôn mặt, một là “Thẩm Phán”, còn lại là “Hoàng Đế”. “Thẩm Phán” là động cơ và mục đích, trong khi “Hoàng Đế” là danh hiệu trong tổ chức của kẻ vừa rồi? Đương nhiên, đây cũng có thể là một loại nghi thức.”

Hồng y Giáo chủ Snake không phản ứng lại, nhìn quanh nói:

“Để xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra ở đây.”

Đến lúc này, nhóm Kẻ Trừng Phạt đầu tiên mới xuất hiện tại dinh thự Capim.



Phía trên màn sương xám, chỉ mới dùng đến “Người giấy thế thân” thứ ba, linh tính chưa bị đẩy đến giới hạn, Klein đang dùng biện pháp bói toán để xác nhận sự an toàn của Daisy sau đó.

“Daisy thuận lợi về nhà.” Tay trái treo con lắc, hắn nhắm mắt tụng niệm.

Sau bảy lần, Klein mở mắt ra, nhìn mặt đá quý xoay tròn ngược chiều kim đồng hồ, nhưng biên độ cực nhỏ, tốc độ rất chậm.

Nghĩa là hành trình về nhà của Daisy vẫn có chút khó khăn trắc trở, nhưng gần như không đáng kể… Giải đọc gợi ý xong xuôi, Klein cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Rồi hắn nhìn hai món vật phẩm trước mặt, cả hai đều đang tản ra ánh sáng linh tính tương đối mãnh liệt.

Một trong đó là khối lăng trụ trong suốt, màu xanh nhạt, có vài tia sáng lóe lên bên trong, như thể những tia chớp đến từ nơi sâu thẳm trong tâm thức, đây là đặc tính phi phàm của phu nhân Katy.

Thứ còn lại thuộc về Parker, kẻ thậm chí còn không thể phát huy được vai trò trong chiến đấu. Đặc tính phi phàm của lão ngưng tụ thành một quả cầu, nhỏ như nắm tay trẻ con.

“Nắm tay” này tạo nên bởi ba sắc màu, màu sắt đen, màu đỏ thẫm đan xen giữa một dải màu trắng bạc.

Klein không chút do dự cụ thể hóa giấy bút, chuẩn bị dùng hai đặc tính phi phàm này để bói ra phối phương ma dược.

Trước khi tấn thăng lên Danh sách 7, vì đặc tính phi phàm còn dư để lại quá nhiều hiệu ứng phụ, hắn không thể dùng phương pháp bói toán để xem bói phối phương. Dù có mảnh không gian thần bí bài trừ ngăn cách quấy nhiễu và gia tăng trình độ bói toán lên, thì năng lực vẫn chưa đủ.

Thế nên, biện pháp duy nhất Klein có thể làm trước đây chỉ có “Thông linh”.

Sau khi biến thành “Ảo Thuật Gia”, hắn mới sơ bộ có năng lực xem bói đặc tính phi phàm trên sương xám, chỉ là tỷ lệ đại khái không thành công.

Lần này cũng không ngoại lệ, Klein xấu hổ thất bại.

Tuy nhiên, hắn cũng có chút thu hoạch, đó chính là phát hiện ra tên Danh sách tương ứng của hai đặc tính phi phàm.

“Parker là Danh sách 8 “Quan Trị An”, Katy là Danh sách 7 “Người Thẩm Vấn”… Đây chẳng phải là đường tắt ‘Trọng Tài’ sao? Đường tắt này bị nắm giữ bởi hoàng gia, quân đội và một vài gia đình quý tộc cổ ở Ruen. Mọi sự cố rò rỉ phối phương và việc quản chế vật liệu phi phàm đều được kiểm soát vô cùng nghiêm ngặt… Chẳng lẽ một bộ phận thiếu nữ trong số bị Capim bắt cóc sẽ bị đưa đến trang viên quý tộc?”

“Nhưng vậy đâu đáng để chúng gửi tận bốn Người Phi Phàm đến giúp Capim? Điều này thật vô lý… Hellas còn lợi hại hơn Katy nhiều, có lẽ là Danh sách 6 đường tắt này. Mà đeo chiếc găng tay kia vào cũng phải mạnh ngang Danh sách 5… Lẽ nào chúng liên quan tới chút hiến tế dị giáo đẫm máu, mà mục tiêu tìm kiếm không thể bị bại lộ?”

“Trừ nội bộ vương quốc Ruen, gia tộc Castia của vương quốc Finnebot cũng nắm giữ đường tắt phi phàm này, cũng lưu truyền trong hệ thống quân đội và hệ thống tình báo… Không lẽ lại là một vụ gián điệp khác, lần này lại liên quan đến chuyện gì đây?”

Klein thử xem bói mấy suy đoán vừa rồi, nhưng lại thất bại.

Hắn tạm thời quên sạch mấy chuyện đó đi, chuyển ngón tay gõ nhẹ mặt bàn thanh đồng dài, vô thanh lẩm nhẩm:

“Chỉ cần có phối phương, có vật liệu phụ trợ tương ứng, hai phần đặc tính phi phàm này liền có thể biến một người trở thành Danh sách 8 “Quan Trị An” và Danh sách 7 “Người Thẩm Vấn”… Vị bằng hữu của tiểu thư ‘Ma Thuật Sư’ tên là Hugh kia hình như thiếu vật liệu phi phàm của “Quan Trị An”…”

“Lần sau có thể thông qua ‘Thế Giới’ bán đặc tính phi phàm của Parker cho tiểu thư ‘Ma Thuật Sư’, nhanh chóng gom góp phí vật liệu cho Danh sách “Người Không Mặt”… Cơ mà, lúc nào cũng thông qua ‘Thế Giới’ như vậy có vẻ không phù hợp. Lần này mình lại cố tình để lại lá bài Tarot, nếu tiểu thư ‘Chính Nghĩa’ nghe ngóng được chuyện này, chắc chắn sẽ cho rằng quyến giả của mình làm… Để ngài ‘Kẻ Khờ’ bán thay vậy…”

Klein cấp tốc quyết định kế hoạch, khiển đặc tính phi phàm của “Quan Trị An” và “Người Thẩm Vấn” bay vào trong đống đồ lộn xộn nơi góc phòng.

“Không biết tên gọi của Danh sách 6 và Danh sách 5 đối ứng với đường tắt ‘Trọng Tài’ là gì… Cảm giác lợi dụng trật tự và luật pháp… “Quan Tòa” chăng?” Klein thu hồi suy nghĩ, khép hờ đôi mắt, cẩn thận kiểm tra lại trạng thái của bản thân.

Một lần nữa, hắn cảm thấy linh tính trở nên hoạt bát, ma dược bị kích thích, tốc độ tiêu hóa cũng tăng nhanh.

Lần này, bằng trực giác, hắn tin tưởng mình đã tổng kết ra phần lớn “Quy tắc Ảo Thuật Gia”. Chỉ còn lại vài chi tiết nhỏ lẻ, nhưng không có cũng chẳng sao, không quá ảnh hưởng tới tiến độ.

Cụ thể hóa bút máy cán tròn và tấm giấy da dê, Klein gia cố trí nhớ, viết:

“Quy tắc Ảo Thuật Gia.”

“1. Không biểu diễn khi chưa chuẩn bị.”

“2. Khiêu chiến điều bất khả thi, dù kết quả cuối cùng chỉ là hư giả.”

Klein cho rằng đây chính là hai điều hạch tâm của “Quy tắc Ảo Thuật Gia”, nắm chắc chúng chính là nắm chắc điểm mấu chốt, những thứ còn lại là bổ sung để hoàn thiện hơn.

“3. Chủ động biểu diễn nhiều lần.”

“4. Cố gắng để được khán giả tán thưởng.”

“5. Hấp dẫn sự chú ý của mục tiêu.”



Đặt bút máy cán tròn màu đỏ sậm xuống, Klein đọc lại từ đầu tới cuối, tự thân phán đoán.

“Đóng vai” hằng ngày kết hợp với ba hay bốn lần chủ động “Biểu diễn” nữa là đủ để mình tiêu hóa hết ma dược “Ảo Thuật Gia” trước khi năm mới đến. Trong thời điểm này, nếu khiêu chiến một buổi biểu diễn bất khả thi thì tốc độ có lẽ còn nhanh hơn… Đây gần như là tốc độ mình mong muốn rồi…

Vẫn còn hai tháng cho đến ngày 1 tháng 1 năm 1350.

Làm xong tất thảy, Klein xoa xoa thái dương, chuẩn bị trở về thế giới thực.

Sau khi bỏ các loại vật phẩm Thẻ bài “Hắc Hoàng Đế”, Bình Độc Tố Sinh Học xuống, hắn bỗng cười một tiếng, tự giễu:

“Khiêu chiến điều bất khả thi… Chẳng phải tương đương với đi tìm đường chết sao?”

Giữa thanh âm vang vọng, thân ảnh Klein biến mất phía trên màn sương xám.

Khu vực cầu Backlund, trong nhà trọ giá rẻ, hắn chợt mở hai mắt ra, nhìn thấy ánh nến để tự mình triệu hoán chính mình.

Nhanh chóng xử lý sạch sẽ dấu vết, Klein mặc chiếc áo jacket công nhân vừa mua mất 4 saule vào, đi tới bên cửa sổ.

Hắn bưng cốc trà ngọt vừa mua lên, nhìn hình ảnh mơ hồ của bản thân phản chiếu trên kính cửa sổ, lộ ra một nụ cười tự tận đáy lòng, trầm giọng lầm bầm:

“Cạn ly.”

Dứt lời, hắn nâng cốc đụng vào mặt kính thủy tinh, ngước cằm lên, một ngụm uống cạn.

Rồi hắn thong thả rời nhà trọ, đèn khí gas bên đường đã thắp sáng hết cả, người trên đường và xe ngựa bận rộn qua lại, chẳng hề biết về vụ cháy nổ giao giữa quận Jowod và quận Tây.

Klein dạo quanh quán rượu Người Dũng Cảm, cảm thấy hơi hoài niệm. Lúc 7 giờ 58 phút, hắn gõ cửa tụ hội phi phàm tổ chức bởi quý ngài ‘Con Mắt Trí Tuệ’.

Hắn đeo mặt nạ sắt, trùm mũ áo lên, biểu hiện như thường lệ.



Trong khi đó, Hugh, người mỗi đêm sẽ đi qua nhiều nơi để kiểm tra từng ký hiệu liên lạc, chợt phát hiện ra một cái chưa từng xuất hiện trước đây.

Nó thuộc về người đàn ông đeo mặt nạ hoàng kim đã bán phối phương “Quan Trị An” cho cô trong tụ hội được triệu tập bởi ngài A.

Là ký hiệu họp mặt khẩn cấp!

“Khoảng thời gian trước hắn hoàn toàn không tìm gặp mình, mình cũng làm bộ không có chuyện gì. Sao đột nhiên lại…” Hugh nghĩ nghĩ, quyết định vẫn nên đi nhìn một chút.

Người đàn ông đeo mặt nạ hoàng kim đã hứa hẹn sẽ giao cho cô một vài nhiệm vụ, giúp cô tích lũy đủ tiền tài rồi sẽ đến chỗ hắn trao đổi vật liệu phi phàm tương ứng.

Vậy nên Hugh đổi khu vực, đánh dấu thời gian và địa điểm gặp mặt.

Nửa giờ sau, trong một con ngõ nhỏ nhưng bốn phía đều có lối đi rộng, Hugh bước ra khỏi chỗ nấp sau một thời gian quan sát, đi thẳng tới chỗ người đàn ông đeo mặt nạ hoàng kim.

Người kia mặc nguyên bộ lễ phục đuôi tôm đen, con ngươi màu nâu nhạt đảo qua đỉnh đầu Hugh, nói:

“Có một nhiệm vụ cho cô.”

“Độ khó và thù lao?” Hugh hỏi theo thói quen.

Người đàn ông đẩy đẩy chiếc mặt nạ đúc từ vàng ròng:

“Không có nguy hiểm, cũng có thể rất nguy hiểm. Phụ thuộc vào những gì cô làm.”

“Thù lao ban đầu là 30 bảng, nếu cô lấy được tình báo hữu dụng, tôi thậm chí sẽ trực tiếp cho cô một món vật liệu phi phàm đối ứng của “Quan Trị An”.”

“Nhiệm vụ gì?” Hugh hơi cau mày.

Ánh nhìn của người đàn ông đeo mặt nạ hơi trầm xuống, nói:

“Thông qua những đầu mối của cô, điều tra xem gần đây có ai theo dõi Capim.”

“Capim? Tên buôn người kia?” Hugh kinh ngạc truy vấn.

Người đeo mặt nạ gật đầu:

“Đúng thế.”

“Tôi từ chối nhiệm vụ này. Tôi ghét hắn!” Hugh lập tức cự tuyệt.

Người đàn ông đối diện cười nhẹ:

“Không phải là cô làm việc cho Capim.”

“Vì hắn chết rồi.”

“Chết rồi?” Hugh tức khắc đứng hình.

“Hắn chết trong nhà, trên thân thể phủ đầy bài Tarot. Có hai lá trên mặt hắn, một là “Thẩm Phán”, một là “Hoàng Đế”. Nhân tiện, nhớ chú ý tới những sự kiện liên quan đến bài Tarot trong vài năm gần đây mà chưa được trình báo với cảnh sát.” Người đàn ông bổ sung.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play