Vy mệt mỏi bước vào nhà. Ngày hôm nay nó mệt lắm rồi. Ngay bây giờ chỉ muốn tắm rửa cho mát mẻ rồi đi ngủ cho thoải mái thôi. Nhưng vừa vào đến cửa, nó đã bị Thiên kéo thẳng lên phòng, đóng mạnh cửa lại, đẩy nó vào tường rồi mặt hằm hằm nhìn nó. Nó nhất thời vẫn chưa hiểu chuyện gì.
- Em đi đâu cả ngày vậy hả?
Thiên có phần hơi to tiếng với nó, nhưng đi theo là bao sự lo lắng. Giờ nó mới chợt nhận ra là lúc sáng đi nó cũng không bảo hắn một tiếng. Đúng là nó có lỗi thật. Hắn tức giận như vậy cũng là điều đương nhiên. Chẹp chẹp...
- Em xin lỗi.
Nó nói lí nhí, không dám ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào hắn. Nghe nó nói ba từ kia xong, gương mặt Thiên cũng nhẹ đi phần nào. Hắn nâng cằm nó lên, nhìn nó âu yếm.
- Lần sau đừng như vậy nữa. Biết không?
Sự dịu dàng, trìu mến của Thiên đánh gục nó thật rồi. Nó vội vàng gật đầu rồi ôm chầm lấy hắn. Trong vòng tay ấm áp, đầy yêu thương đó, nó đã không kiềm chế nổi mà bật khóc như một đứa con nít.
Nó cảm thấy có lỗi với Thiên. Rất nhiều.
Liệu rằng khi hắn biết được người mà hắn yêu thương trong suốt thời gian qua không phải là Dương Vy, hắn sẽ coi nó ra sao đây?
Dương Vy, xin lỗi. Cho nó mượn danh phận thêm vài ngày nữa được không? Rồi nó sẽ bỏ đi, về với nơi thuộc về nó.
*************
- Ba....
Vy vừa xuống xe đã chạy nhào tới ôm lấy ba nó. Thiên đi sau mang theo một giỏ quà tặng cho mẹ nó.
- Con gái cưng dạo này xinh quá henn..
Ba nó vuốt ve mái tóc của nó, cười cười. Nó cũng hí hửng cười tươi với ông. Bởi lẽ, ngày hôm nay đối với nó, sẽ là ngày cuối cùng nó ở bên họ.
- Mẹ à hôm nay hai mẹ con mình vào làm cơm nhé.
Nó hí hửng ôm mẹ từ phía sau, đưa ra đề nghị. Dĩ nhiên là mẹ nó nhanh chóng đồng ý luôn, phẩy tay ra hiệu cho bác giúp việc làm việc khác.
Ba nó bà Thiên ngồi ở ngoài vườn uống trà, trò chuyện. Còn nó với mẹ ở trong bếp xì xèo một tí cũng xong mấy món ăn. Thực ra chủ yếu toàn mẹ nó làm, còn nó chỉ đứng phụ thôi. Nhưng nó thấy mẹ vui lắm, thành ra nó cũng vui. Nhưng trong lòng chợt nhen nhói một nỗi buồn.
"Mẹ à, con xin lỗi." Nó thầm suy nghĩ.
Xong đâu vào đấy, cả gia đình ngồi ăn ngoài vườn, vui vẻ cười cười nói nói.
***********
Tối. Thiên đang hoàn thành nốt mấy bài luận tiếng anh thì có tiếng gõ cửa. Ngó ra thấy Vy ôm gối đi vào, mặt vui tươi.
- Tối nay em ngủ cùng anh nhé.
Vy tự nhiên vứt cái gối, rồi nằm phịch xuống giường. Đâu biết rằng người kia vẫn đang mơ hồ. Hắn có nghe nhầm không nhỉ?
- Em ngủ cùng anh?
Thiên nhắc lại. đi tới ngồi xuống cạnh nó.
- Umm.. Hihi.
Nó vẫn nằm trên giường, lắc lư cánh tay hắn, miệng cười tươi. Hành động của nó như đang làm tim hắn tan chảy, hắn đành ho khan một tiếng rồi lấy cớ ra làm nốt bài.
Ngồi lại vào bàn học rốt cuộc Thiên cũng không tập trung học được. Thỉnh thoảng hắn lại quay ra nhìn nó đang hát vu vơ, khóe miệng khẽ cười. Rồi hắn cũng chẳng làm tiếp nữa. Đi ngủ cho xong. Dù gì mấy bài luận này tận tuần sau mới phải nộp.
- Em vừa xem phải phim kinh dị sao mà lại không ngủ một mình.
Hắn nằm xuống bên cạnh nó, kéo chăn.
- Hứ. Anh không thích em ngủ cùng sao?
Nó làm mặt phụng phịu như đang dỗi. Hắn phì cười rồi kéo nó lại, nhéo má nó một cái.
- Anh vui còn không hết nữa là.
Hắn cười tươi, nó cũng cười. Rồi nó chơm vào má hắn một cái, nhí nhảnh chúc hắn ngủ ngon. Hắn lại càng cười tươi hơn, cũng chơm nó một cái vào má nó, chúc nó ngủ ngon.
Thiên với tay ra tắt đèn, ôm nó đi ngủ như ôm một bảo bối, trên môi vẫn nở nụ cười hạnh phúc.
Nhưng hắn đâu biết rằng, người con gái đang trong vòng tay của hắn đang kiềm chế lại những giọt lệ thúc trực rơi.
Nó tự nhủ, nếu hắn biết được nó lừa dối hắn, liệu hắn có yêu thương, cưng nựng nó như này không?
*************
Sáng sớm, Thiên còn đang mơ ngủ thì...
- Thiên Thối mau dậy đi. Cheng cheng...
Vy hét ầm ĩ vào tai hắn, lay lay người hắn liên tục. Rồi còn để cái đồng hồ báo thức đang kêu vào tai hắn. Bất đắc dĩ hắn đành ngồi dậy, tuy mắt vẫn lim dim.
- Hôm nay anh nghỉ làm một ngày, chúng ta đi picnic nhé.
Nó ngồi xuống, cúi gần mặt hắn, miệng cười cười.
- Umm. Vợ đã muốn thì anh chiều.
Hắn nghe xong tỉnh ngủ hẳn, vỗ vỗ hai cái má phúng phính của nó rồi thơm chụt nó một phát vào môi. Rồi hắn đi vào phòng tắm, nó vẫn ngồi im nhìn theo hắn. Vợ ư? Cõ lẽ anh hắn gọi nhầm rồi.
"Ngày cuối cùng chúng ta ở bên nhau."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT