Tan học, Vy nhanh chóng thu dọn sách vở rồi mặt hằm hằm đi tới đánh Kỳ một trận. Cậu ta cũng lưu manh, biết là nó sẽ nổi khùng nên chạy trước. Nó cũng chẳng vừa chạy theo sau rồi với lấy cái balo của cậu. Hết giật tóc lại đấm lại đá. Vài phút sau, Kỳ năn nỉ ỉ ôi mãi nó mới chịu buông tha. Vy hất mặt cảnh cáo cậu ta thêm lần nữa. Ân đứng cạnh nhìn bộ dạng của Kỳ mà bật cười ha hả. Balo bị ném qua một bên, áo xộc xệch, tóc bù rù. Nhìn cậu chẳng khác gì anh em nhà thằng nghiện.

- E hèm.... Chú động gì vào con nhỏ này mà bị tơi tả thế kia?

Thiên đi tới, kéo lấy Vy vẫn đang đứng lườm Kỳ về phía mình, đồng thời được dịp chọc tức cậu ta. Kỳ nhanh chóng lấy lại phong độ vốn có, khoác cái balo lên vai, lè lưỡi trêu nó.

- Khiếp.. Như bà chằn ý.

- Cái gì?? Cậu nói lại xem...

Nó vùng vằng ra khỏi vòng tay của Thiên, định đánh tên Kỳ nhưng cậu đã nhanh chóng xách đít chạy. Ân đứng cười sằng sặc nhìn Kỳ ba chân bốn cẳng chạy. Kiểu này chẳng mấy mà tin "Hotboy Trần Kỳ bị đánh tơi bời rụng hoa lá..." lên confession của trường hút được cả đống like cả commnet. Thì là Ân với nó là bạn bè thân thiết của nhau từ khi còn bé, Kỳ theo đuổi nó từ khi vào năm nhất. Cậu ta vẫn hay moi thông tin của nó từ Ân. Mà giờ nó với Kỳ là bạn thân của nhau thành ra Ân cũng thân với cậu ta luôn.

Ân đi trước. Còn lại nó và hắn.

- Nhìn gì mà nhìn.

Nó thấy hắn cứ trố mắt nhìn nó, nó quát hắn luôn. Cơ mà mặt nó vẫn hằm hằm sát khí. Hắn đứng nhìn nó mà ngớ người. Đây có còn là Vy ngây thơ, hồn nhiên, ngơ ngác mà hắn quen không nhỉ? Có lẽ Kỳ nói đúng: Như bà chằn ý.

- Thôi mà cục cưng làm gì mà nóng thế. Anh thương nè. Anh dẫn em đi ăn kem nhé. Có gì cứ kể cho anh.

Nghe những lời yêu thương của hắn, mặt nó dịu dần đi.

- Cho 5 ly kem socola.

Hắn vẫy tay nói với chị phục vụ. Ủa? Tên này hôm nay nổi hứng ăn nhiều thế. Mọi khi ăn có một ly, thỉnh thoảng còn nổi hứng không ăn chỉ ngồi ngắm nó cơ mà.

- Anh gọi cho em đấy. Ăn nhiều cho đỡ "nóng".

Hắn nhe nhởn cười đùa với nó nhưng nó vẫn mặt hằm hằm như bà chằn. Kem mang tới, hắn chưa kịp lấy đưa cho nó thì nó đã với tay lấy trước rồi ăn.

- Chuyện gì làm em tức giận đến thế?

Hắn vừa ăn vừa ngó đầu xuống hỏi dò. Nó ấm ức kể lại chuyện ở lớp, đang yên đang lành thì bị cái tên Kỳ kia đề cử tham gia chương trình Princess of school. Hắn nghe xong muốn bật cười to lắm nhưng phải cô nhịn không có nó sẽ nổi khùng lên mất. Tưởng gì chứ. Công chúa bé bỏng của hắn thật đáng yêu mà. Chỉ vì cái chuyện cỏn con như này mà cũng lột xác thành bà chằn được. Chắc nó ngại tham gia mấy cái chương trình kiểu này. Thôi được, lần này hắn ra tay giúp nó vậy.

*************

Sáng chủ nhật, nó mở cái laptop lên cày game thì nhận được một mail của cô chủ nhiệm.

"Vy à, em chụp ảnh như nào rồi. Mục đích của chương trình lần này là tìm ra một gương mặt công chúa đại diện cho trường nên các hình ảnh em chụp em phải hóa thân vào là một công chúa nghe chưa. Em vốn xinh đẹp, đáng yêu rồi cô nghĩ chỉ cần chọn trang phục phù hợp với make up nhẹ là Ok. Thế nhá. Mai send ảnh cho cô để cô gửi lên cho nhà trường."

Nó đọc xong rồi khẽ thở dài. Đúng là các thầy cô rảnh quá rồi. Cái gì mà "tìm ra một gương mặt công chúa đại diện cho trường". Mà... Á!! Nó có đọc nhầm không? Mai đã phải gửi ảnh rồi à. Trời ạ. Còn chưa chuẩn bị gì. Nghĩ đến đây nó liền chạy nhào lên phòng chọn lấy một bộ váy đẹp nhất. Tóc vẫn để xõa tự nhiên rồi tô son nhẹ. Ngắm nhìn bản thân một lượt trong gương thấy cũng ổn rồi. Nó chạy sang phòng hắn, gõ cửa.

- Cứ mở tự nhiên.

Nghe tiếng nói của hắn vọng ra, nó mở cửa rồi đi vào. Hắn đang ngồi dịch mấy trang tiếng anh ngoảnh ra thấy nó, đơ đơ người vài giây. Nó thực sự rất xinh!

- Em ăn mặc như vậy định rủ anh đi chơi hả?

Nó nhào tới dùng quyển sách trên bàn gõ nhẹ vào đầu hắn.

- Anh mơ hả. Em phải chụp hình rồi gửi lên nhà trường. Anh có máy ảnh không?

Hắn gật đầu hiểu ý. Rồi mở tủ ra đưa cho nó cái máy ảnh. Nó hí hửng kéo tay hắn ra sau nhà chụp cho nó mấy cái ảnh.

Địa điểm: Vườn hoa sau biệt thự.

Model: Dương Vy.

Photographer: Minh Thiên.

- 1 2 3.....

Hắn đứng nhấn máy chụp ảnh cho nó. Nó thì cứ lơ ngơ không biết nên tạo dáng như nào cho mới mẻ. Chẳng lẽ lại mấy cái kiểu giơ tay chữ V, tay chụm thành hình trái tim... Mấy kiểu ý nó thấy bình thường quá. Nó muốn tạo một bức ảnh đậm chất riêng nó cơ.

- Em cười tươi như mọi khi xem nào. Sao mà cứ méo mó nhăn nhó thế kia?

Hắn đằng này nói to.

- Em biết rồi.

Nó đằng kia đáp lại rồi nhe bộ hàm ra cố cười thật tươi.

Nửa ngày đã qua, nó cầm máy ảnh lên xem chẳng được cái ảnh nào ra hồn cả. Lúc này chỉ biết thở dài thương xót cho bản thân. Hắn nhờ quản gia Vương cất cho cái máy ảnh rồi kéo nó vào trong xe, bảo bác tài xế lái xe đi đâu đó. Nó hỏi thì hắn chỉ trả lời đi rồi sẽ biết.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play