” Tên thối tha chết bầm, đi ra đường coi chừng chó dại cắn, ma bắt đi luôn đi đừng về đây hành hạ thân gái như ta…” nó ấm ức rủa, nghĩ ngợi
cái gì đó rồi bưng lên cho hắn ly café sữa.
– “Không uống, đem xuống”
-“Tôi đã quậy rồi không uống thì tiếc lắm uống dùm tôi đi nha” – nó nhẹ giọng
– “Không”
-“Đi mà”
– “Không uống”
-“Uống đi mà”
Hắn nghe nó nói nhảm nhảm riết đành ngậm ngùi uống cho xong.
– “Rồi đó, biến ra ngoài”
Chiều hôm đó hắn không đến lớp, nó cảm thấy lòng zui sướng biết bao
nghĩ là kế hoạch của mình đã thành công. Nó tung tăng zí 2 nhỏ bạn ăn
uống tới 8h mới tới nhà, nó không quên ghé thăm phòng hắn.
“Cạch” – nó hé cửa nhìn vào thấy hắn không có trên giường, nó bước
thẳng vào ngó tới ngó lui cũng không thấy, trong nhà tắm cũng không có
“Hắn ta đi đâu rồi nhỉ”. Đang bâng quơ suy nghĩ thì nghe tiếng hắn làm
nó giật bắn người quay lại
– “Cô đi học giờ này mới zề à, biết mấy giờ rồi không”
-” Đi đâu là chuyện của tôi liên quan gì anh, mà sao hôm nay anh không tới lớp”
– ” Hỏi làm gì?”
Hắn tiến lại gần cái bàn học, ngồi vào cái ghế xoay rồi gõ gõ cái gì đó
-” Tôi thấy lạ nên hỏi thôi, lớp trưởng gì mà nghỉ học miết”
-“Đó là chuyện của tôi, biến ra ngoài đi”
Nó đi về phòng mà vẫn ấm ức suy nghĩ ” Mình nhớ đã bỏ thuốc sổ zô ly
nước rồi mà sao giờ hắn vẫn tỉnh queo zậy tak, đáng nhẽ ra giờ này hắn
phải lăn lê bò lết trong cái toilet ấy chứ… tại sao…”
——————————-
7 tiếng trước
-“Cậu ấy uống nhầm thuốc sổ, thưa bà”
Bà Lâm quay sang hắn:
-” Sau con nhầm lẫn được chứ, mẹ nhớ con cực kì ghét thuốc mà sao hôm nay con lại uống thuốc rồi nhầm thuốc hả?”
– “Mẹ đừng quan tâm, mọi người ra ngoài đi, con muốn ngủ”
-” Đây là thuốc của cậu”
Mọi người đi ra ngoài, hắn nằm ôm cái bụng đáng thương của mình, tức
zận ” Con ranh giỏi lắm, nhiêu đây chưa hạ được tôi đâu, á đâu quá” hắn
cong giò chạy vào toilet. Vậy là cả buổi chiều cứ ra ra vào vào thậm chí hắn ngồi luôn ở đó…
————————–
11:03 pm
– “Tôi muốn ăn cánh gà sốt me” – giọng hắn cảo rảo đầu dây bên kia