- Mã Cửu, tôi xem cậu vì không có giết người nên mới nhẫn nhịn. Không nghĩ rằng hôm nay cậu lại dám ra tay đối với cháu trai duy nhất của tôi. Đây chính là cậu làm bậy, cho nên cậu phải chết.
Lời nói của ông rất bình tĩnh, giống như không mang theo bất kỳ cảm xúc gì, nhưng lại ẩn trong đó một cỗ khí thế uy nghiêm, làm người khác không có nửa điểm phản kháng, ông nói ai phải chết, thì người đó chắc chắn phải chết.
Mã tiên sinh Mã Cửu chậm rãi bò lên từ mặt đất, tóc tai bù xù, giống như một con ác quỷ, giọng nói khàn khàn nghẹn ngào của hắn vang lên trong hang động.
- Hàn lão đầu, ông đừng có đạo đức giả ở đây, ông không cho tôi dùng xương của cháu trai ông luyện thuốc, nó cũng sống không được mấy năm, điều đó ông còn rõ hơn tôi, còn làm bộ cái củ tỏi gì?
Ông tôi không đáp lời hắn, chỉ nắm lấy tay tôi, chậm rãi đi về phía trước, sắc mặt Mã Cửu lập tức thay đổi, lập tức lui về phía sau.
- Việc của Hàn gia chúng tôi, còn không nhờ cậu Mã đây nhọc lòng. Cháu trai của tôi là một người có phúc lớn, nhất định có thể sống lâu trăm tuổi. Nhưng còn cậu, làm nhiều điều sai trái, trên khuôn mặt đã hiện tướng người chết, tôi nghĩ hôm nay liền ứng tướng mệnh đó của cậu.
Ông nội nói một cách chậm rãi, sau đó lại lấy ra tẩu thuốc của ông và hút một hơi thật sâu.
Tôi không hiểu tại sao ông lại hút thuốc vào lúc này, cũng không biết ông sẽ dùng thủ đoạn gì đối phó với Mã Cửu. Nhưng Mã Cửu vừa thấy ông tôi lấy ra tẩu thuốc ra hút, sắc mặt lập tức thay đổi, khi nãy khuôn mặt vẫn còn hồng hào, nhưng giờ đây lại trở nên trắng bệch, y như khuôn mặt của một người chết.
- Khoan đã, tôi dùng xương cốt luyện chế thành thuốc cũng bởi vì trị bệnh cứu người, những người dân ở gần đây đều có thể làm chứng, tôi không có làm hại ai hết...
Ông tôi tiến lên một bước, lạnh lùng nói:
- Hừ, cậu dùng ngũ hành lô đỉnh để luyện cốt làm thuốc, lại trộn một phần của xác người chết để luyện chế, ăn xong thuốc có cậu có thể nhanh chóng khỏi bệnh trong một thời gian ngắn, nhưng dùng lâu dài trong cơ thể của họ sẽ chứa thuộc tính trong thuốc của cậu. Đến lúc đó cậu sẽ đi giết họ, luyện xương xốt của những người đó, liền có thể luyện chế ra được loại thuốc tốt hơn, đây mới chính là bí mật của luyện cốt sư như cậu, khi dễ tôi không biết sao? Cậu đã ở nơi này năm năm, thời cơ cũng gần chín mùi, vì thế, cậu cũng nên lọt vào báo ứng rồi.
- Không! Tôi sẽ lập tức rời đi nơi này, tôi sẽ giao hết tất cả số thuốc của tôi cho ông, còn có, tôi sẽ đem bí pháp luyện cốt của luyện cốt sư cũng cho ông luôn, chỉ cần ông...ông...
Khi nãy Mã Cửu còn rất kiêu ngạo, nhưng giờ đây khuôn mặt của hắn tràn ngập vẻ hoảng sợ, liên tục lui ra phía sau, nói năng lộn xộn, cầu xin tha thứ.
Ông tôi lắc đầu, phun ra một làn khói thuốc, khói thuốc kia vậy mà lơ lửng ở giữa không trung, ngưng tụ lại mà không tán đi, thần sắc của gia gia dần dần trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói:
- Bí pháp luyện cốt của cậu ngoài tạo nghiệt thì còn làm được gì? Ở trong mắt của tôi, đó là thứ bẩn thỉu không chịu nổi, huống chi cậu còn xúc phạm đến cấm kỵ, mọi tội lỗi đều do cậu làm ra, báo ứng của cậu hôm nay, cũng không thể trách người khác.
Khuôn mặt của Mã Cửu run rẩy, sắc mặt càng thêm điên cuồng, đột nhiên hắn cười to lên.
- Được được được, ngày hôm nay tôi liền cho ông thấy được lợi hại của luyện cốt sư, để ông nhìn thấy thứ bí pháp mà dơ bẩn trong mắt của ông, đến tột cùng lợi hại như thế nào!
Đột nhiên hắn ngừng cười, chạy nhanh đến cái ao kia, hai tay hướng lên trời, bỗng nhiên hét lớn một tiếng, sau đó phun ra một ngụm máu tươi, rơi vào bên trong hồ.
Ngay sau đó, ao nước kia nổi lên rất nhiều bong bóng, giống như nước đang sôi trào vậy, đồng thời một mùi hôi thúi mãnh liệt lan tràn xung quanh hang động.
Tôi theo bản năng mà nép lại gần ông nội, có chút sợ hãi níu lấy tay ông, nói thầm với ông:
- Ông nội cẩn thận.
Chỉ là không biết vì sao tay của ông tôi bây giờ lạnh ngắt.
Ông không nói gì, chỉ là mỉm cười nhìn phía trước, làn khói thuốc kia vẫn ở trước mặt ông, ngày càng trở nên kiên cố hơn.
- Lên!
Mã Cửu đột nhiên kêu gọi gì đó, ngay sau đó trong ao nước vang lên thanh âm ầm ầm, thình lình xuất hiện một bộ khô lâu rất to,toàn thân lấp lóe ánh sáng màu tím, nó quay quay cái cổ, phát ra âm thanh răng rắc đáng sợ. Rồi nó bước ra khỏi cái ao.
Mã Cửu cười dữ tợn:
- Bộ khô lâu này, tôi đã nuôi nó trong ao nước độc suốt năm năm, ngày hôm nay nó cũng phát huy được tác dụng, Hàn lão đầu, dù cho ông lợi hại cỡ nào, nếu bị khô lâu của tôi đụng tới da thịt của ông, thì ông sẽ phải trúng độc mà chết, ha ha ha, đây chính là bí mật cuối cùng của luyện cốt sư, ông không thể nào biết được, ha ha ha...
Trong tiếng cười, con khô lâu to lớn kia cũng mở ra miệng lớn trông rất khủng bố, đi nhanh về phía trước tấn công ông tôi.
- Ông nội...
Tôi hét lớn, nhưng ông không tránh né gì cả, chỉ đem tôi ra sau lưng ông, đồng thời duỗi ra ngón giữa, nhanh chóng viết một chữ to trong lòng khói.
Chữ kia trông quanh co khúc khuỷu, nét chữ rất phức tạp, tôi không thể nhận ra đó là chữ gì. Sau khi ông tôi viết xong chữ này, liền dùng một tay chưởng nó ra, hét to:
- Một pháp phá, vạn pháp phá, các loại yêu ma, diệt!
Chữ to kia trong làng khói bị một chưởng này của ông tôi đẩy ra, vừa vặn trúng vào tên khô lâu đang nhào lên, tuy khí thế của tên khô lâu rất hung hăng nhưng lại không chống cự được lại một làn khói thuốc mỏng manh, bị đánh bay ngược về phía sau, đồng thời âm thanh răng rắc vang lên liên tục, tên khô lâu kia bị đánh chia năm xẻ bảy, xương rơi khắp nơi trên mặt đất.
Mã Cửu cảm thấy hoảng sợ, lập tức như bị đóng băng tại chỗ, bộ khô lâu kia không ngừng nổ tung, cuối cùng chỉ còn sót lại hộp sọ, bay mạnh về phía ngực của Mã Cửu, hắn hét thảm, bị đánh bay ra mấy mét, vừa vặn rơi xuống bên cạnh lò sắt mà hắn vừa mở ra.
- Tại sao lại như vậy....
Mã Cửu cố gắng đứng dậy, miệng chảy ra nhiều máu, khuôn mặt hoảng sợ nhìn ông nội tôi,
- Đây là một bộ khô lâu tôi nuôi suốt năm năm, lại không ngăn được một chiêu của ông, ông, ông không phải là người, ông là yêu quái...
Ông tôi ho nhẹ hai tiếng, chậm rãi lắc đầu:
- Cậu sai rồi, tôi chỉ là một cấm kỵ sư, nhiệm vụ của tôi chính là loại bỏ cấm kỵ, mà cậu, vừa vặn xúc phạm cấm kỵ.
- Xúc phạm cấm kỵ... ha ha ha ha...
Mã Cửu lẩm bẩm hai từ cấm kỵ, đột nhiên cười lớn,
- Cấm kỵ... Buồn cười, chính ông cũng không thể thoát khỏi hai từ cấm kỵ, coi như ông kéo dài mạng già của ông, cũng chính là tiêu hao chính tuổi thọ của cháu mình, ông nói tôi là một người ác độc vô liêm sỉ, tôi muốn nói ông là một kẻ đạo đức giả, đã giết chết con trai mình còn không tính, bây giờ còn muốn giết chết cháu trai!
Hắn hét lên trong sự điên cuồng, tôi chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo, vì sao hắn lại nói như vậy? Ông nội lấy cắp tuổi thọ của mình để sống sao? Điều này, làm sao có thể!
Tôi theo bản năng lui về phía sau nửa bước, toàn thân không kiềm chế được run rẩy, hét lên:
- Ông nói bậy, ông là một kẻ chuyên đi hại người, ông nội, ông nói cho con đi, những điều hắn nói đều là giả...
Tôi nhìn về phía ông nội, nhưng ông tôi lại im lặng không nói, sắc mặt buồn bã, ông không trả lời tôi, cũng không có cãi lại Mã Cửu, chỉ lạnh nhạt nói:
- Kẻ giết người, sẽ liên tục đi giết người, kẻ luyện cốt sẽ bị báo ứng, đây chính là lời dạy từ thuở xưa, nếu cậu đã làm một luyện cốt sư tà ác, vậy thì hãy chôn cùng với những người chết đã bị cậu luyện hóa đi.
Ông tôi lại vươn tay ra một lần nữa, dùng ngón tay vẽ vào nét vào trong không khí, sau đó một màn quỷ dị xảy ra, ông tôi dĩ nhiên lấy máu của mình. Sau khi vẽ lên một chữ to ở trong không khí, nhìn qua giống như một kí tự cổ xưa, ông nhanh chóng lấy máu của mình quẹt lên đó, bỗng chốc ký tự đó đỏ lòm, lập tức ông đánh một chưởng ra.
- Giết!
Ông tôi nhẹ giọng nói một chữ “giết”, Mã Cửu lập tức sắc mặt biến đổi, trên mặt đỏ bừng giống như sắp chảy máu, cả người hắn run rẩy mãnh liệt, đôi mắt hắn như lồi ra, hiện lên ánh mắt oán độc, nhưng hắn lại không hề có sức phản kháng, toàn bộ thân thể giống như bị ràng buộc bởi một lực lượng vô hình, trơ mắt nhìn lấy ký tự bằng máu của ông tôi đánh tới, không nhanh không chậm, nhưng cũng sai lệch tí nào, bay thẳng về phía trán của hắn!
- Ba...
Một tiếng động nhỏ vang lên, ký tự bằng máu kia lập tức khắc ở giữa trán của hắn, Mã Cửu lảo đảo lui về phía sau, tứ chi của hắn lập tức phát ra tiếng rôm rốp, sau đó cả người hắn mềm nhũn ra, trong miệng lại phát ra nụ cười dữ tợn, cùng với lời nguyền rủa ác độc nhất.
- Ha ha ha ha, Hàn lão đầu, hôm nay ông đã xúc phạm cấm kỵ của Hàn gia, sau khi tôi chết thì ông cũng sẽ phải chết, sớm muộn gì cũng sẽ có một luyện cốt sư khác xuất hiện, sẽ diệt sạch bọn cấm kỵ sư các người, ha ha ha, Hàn gia các người, liền lập tức sẽ chết hết, vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này...
Lời nói của hắn càng về sau càng mơ hồ, không nghe được gì, bởi vì hộp sọ của hắn đã bắt đầu nứt ra, hắn trợn hai mắt lên, không cam lòng trừng mắt tôi cùng ông nội, rốt cuộc ngửa mặt ngã vào bên trong lò sắt đang hừng hực lửa.
Tự làm bậy, không thể sống, cả đời hắn đốt xương cốt của người khác, bây giờ rốt cuộc nếm được tư vị khi bị đốt cháy.
Ngọn lửa lớn lên, giống như vô cùng hoan nghênh hắn tiến đến, Mã Cửu không ngừng giãy giụa cả người của hắn bị nuốt bởi ngọn lửa, trong hang động, một mùi ghê tởm lại lan tràn một lần nữa.
Không khí càng lúc càng trở nên nóng hơn, nhưng tôi lại cảm thấy lạnh lẽo cả người, nhịn không được run rẩy một nhút, những lời nói của Mã Cửu trước khi chết, làm cho tôi nhận ra được cuộc sống bây giờ của tôi sẽ bị đảo loạn.
- Ông ơi, lời của hắn nói đều là sự thật sao?
Tôi mở miệng hỏi, giọng nói có chút run rẩy.
Ông nội thở dài, đưa tay ra lần thứ hai xoa tóc của tôi, nhìn vào trong ánh lửa đang cháy, chậm rãi nói:
- Cùng với ông đi về nhà đi, cấm chế mà hắn bày ra đã bị phá, nơi này rất mau liền sẽ sụp đổ.
- Nhưng những lời hắn vừa mới nói...
Tôi không cam lòng hỏi lại, dù cho nơi này lập tức sụp xuống, tôi cũng muốn biết ngay được đáp án, biết sự thật đằng sau tất cả những điều này.
- Cháu trai, không có gì phải lo lắng cả, đợi khi nào về nhà, ông sẽ kể cho con một câu chuyện xưa, một câu chuyện xưa về điều cấm kỵ...
Dịch: Quốc Thắng
Beta: Quốc Thắng
Team: MBMH Translate
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT