Sau khi Sở Hành Vân rời đi, Thủy Thiên Nguyệt tức giận đến nỗi run cả người, lạnh lùng nói: “Không ngờ tên Sở Hành Vân này lại có thể vô pháp vô thiên như vậy, không xem ai ra gì cả. Cho dù có cường giả Diêm Độc bên người, hắn nhất định phải chết!”

Ở trong mắt của Thủy Thiên Nguyệt, Sở Hành Vân chỉ tựa như là con cóc trong rãnh nước bẩn, cả đời hắn chỉ có thể ngẩng đầu nhìn nàng ta ở trên cao mà thôi.

Mặc dù biết tu vi của Sở Hành Vân tăng vọt nhưng Thủy Thiên Nguyệt cũng không thèm để ý chút nào. Cô ta nghĩ Sở Hành Vân hẳn là dùng đan dược nhanh chóng tăng lên tu vi, thực lực chân chính chắc hẳn là không có bao nhiêu cả, cực kì yếu ớt.

Nhưng vừa rồi, Sở Hành Vân trắng trợn làm nhục Thủy gia, trước khi rời đi còn nói muốn giải quyết ước định một năm trước, thể hiện ra vẻ cực kỳ cuồng vọng cùng kiêu ngạo. Điều này làm cho Thủy Thiên Nguyệt không thể chịu được, có cảm giác bị con cóc Sở Hành Vân này khinh thường.

“Hiện tại, Sở trấn đã có Diêm Độc tọa trấn. Qua một thời gian nữa sợ rằng lại có càng nhiều cao thủ, chúng ta muốn muốn đối phó Sở trấn thì sợ rằng là tự mình chuốc lấy cực khổ.” Thủy Sùng Hiền nhìn hơn trăm cái đầu người trước mắt mà trong tim có cảm giác đang rỉ máu nói.

“Thiên Nguyệt, nếu Thủy gia chúng ta muốn báo thù này thì cũng chỉ có thể trông cậy vào ngươi. Ngươi nhất định phải ở trong Vũ Phủ khảo hạch hung hăng đánh bại Sở Hành Vân, thậm chí là giết chết hắn!”

Trong mắt Thủy Thiên Nguyệt lóe lên một tia ánh sáng lạnh, trầm giọng nói: “Đó là điều đương nhiên. Lấy thực lực bây giờ, ta muốn giết hắn căn bản không cần tốn nhiều sức.”

“Ta cảm thấy chúng ta không nên khinh địch. Sở Hành Vân bây giờ cùng với Sở Hành trước kia tựa như là hoàn toàn khác nhau. Nếu hắn dám nói ra lời khiêu khích như vậy thì hơn phân nửa là đã có chuẩn bị. Hơn nữa, ta luôn cảm thấy hắn dường như là đã biết sự tình của 16 năm về trước.”

Lời nói của Thủy Sùng Hiền giống như là một tiếng cảnh báo khiến cho Thủy Thiên Nguyệt kinh ngạc. Đúng là bây giờ Sở Hành Vân có cải biến to lớn so với trước kia, không chỉ có tu vi mạnh hơn mà ngay cả cường giả như Diêm Độc cũng có thể đủ chiêu mộ được.

Chuyện này có chút không phù hợp lẽ thường.

“Lần này, địa điểm Vũ Phủ khảo hạch là ở thành Hắc Thủy. Ngươi xuất phát trước mấy ngày đem chuyện này nói cho Cổ trưởng lão, nhờ hắn giúp một tay.” Sau một hồi suy tư, thanh âm của Thủy Sùng Hiền trầm thấp đi rất nhiều.

“Cổ trưởng lão? Lẽ nào hắn phụ trách lần này Vũ Phủ khảo hạch?” Trong ánh mắt Thủy Thiên Nguyệt lóe lên vẻ mừng rỡ.

“Đó là đương nhiên!”

Thủy Sùng Hiền nhe răng cười, nói: “Lần Vũ Phủ khảo hạch này đối với ngươi có thể nói là chiếm hết thiên thời địa lợi. Chỉ cần lấy được sự cho phép của Cổ trưởng lão thì đừng nói là giết Sở Hành Vân, cho dù muốn trở thành khôi thủ cũng không phải là việc khó gì.”

Nghe được lời nói Thủy Sùng Hiền, Thủy Thiên Nguyệt lập tức quên hết sỉ nhục vừa rồi, trong lòng nàng ta sinh ra vẻ mong đợi: “ Có Cổ trưởng lão làm chỗ dựa, giết Sở Hành Vân còn không phải dễ như trở bàn tay.”

Trong thành Tây Phong.

Sở Hành Vân cùng Diêm Độc hướng về phía cửa thành chạy, chuẩn bị trở về Sở trấn.

Dọc đường đi, vẻ mặt của Diêm Độc có chút cổ quái, tựa hồ muốn nói cái gì đó nhưng không dám mở miệng.

“Ngươi có phải là nghĩ ta vừa bỏ lỡ một cái cơ hội tốt để tiêu diệt Thủy gia?” Sở Hành Vân nhìn thấy biểu tình của Diêm Độc liền nói.

Hắn làm thế nào lại không biết ý nghĩ trong lòng của Diêm Độc.

“Chủ nhân nhìn rõ lòng ta.” Trên mặt Diêm Độc hiện lên vẻ kinh ngạc, đồng thời thốt lên một câu.

Sau đó hắn nói ra sự nghi ngờ của mình: “Trải qua việc này, Thủy gia đã thương gân động cốt, gia tộc thế lực cũng suy yếu không ít. Lấy thực lực Sở trấn bây giờ, rất nhẹ nhàng là có thể tiêu diệt. Vì sao người không nắm chặt cơ hội mà ngược lại lại bỏ qua mà rời đi?”

Thủy gia âm mưu tàn sát Sở gia như thế, nếu đổi lại là Diêm Độc, hắn liền không nói lời nào mà trực tiếp lãnh đạo một đám cao thủ sát nhập thành Tây Phong đem Thủy gia tàn sát sạch sẽ. Hơn nữa, hắn suy nghĩ rằng có Bách Bảo Lâu làm chỗ dựa, không ai dám nói gì.

“Diệt Thủy gia thì dễ nhưng còn việc trả thù thì sao?” Sở Hành Vân dừng bước lại nói.

Sở Hành Vân nói vậy khiến Diêm Độc hơi sửng sốt một chút.

“Nếu làm vậy thì sẽ biểu hiện ra ngoài là Sở trấn chúng ta có năng lực tiêu diệt Thủy gia. Nhưng ngươi đừng quên, quan hệ giữa Thủy gia cùng Vân Mộng Vũ Phủ tuyệt không đơn giản như vậy. Nếu như chúng ta tiêu diệt Thủy gia không may làm Vân Mộng Vũ Phủ tức giận, Sở trấn chúng ta phải làm như thế nào để ứng phó đây?”

Người khác có thể không biết quan hệ giữa Thủy gia cùng Vân Mộng Vũ Phủ nhưng Sở Hành Vân lại biết cực kỳ rõ ràng.

Kiếp trước, tại Vũ Phủ chọn lựa thì Thủy Thiên Nguyệt đoạt được giải nhất, được Vân Mộng Vũ Phủ tuyển chọn. Sau đó nàng ta trở thành đệ tử nòng cốt của Vân Mộng Vũ Phủ, một đường tu hành xuôi gió xuôi nước, chiếm được sự ủng hộ của vô số trưởng lão.

Mà Thủy gia cũng vì duyên cớ này mà trở thành gia tộc đứng đầu hùng bá một phương, danh tiếng cực kỳ vang dội.

Từ điểm này cũng có thể thấy được quan hệ giữa Thủy gia cùng Vân Mộng Vũ Phủ là không bình thường. Sở Hành Vân tuyệt không đồng ý bởi vì tức giận nhất thời mà mạo hiểm đi động thủ với Thủy gia. Làm như vậy sợ rằng là rước lấy nguy hiểm không chỉ cho hắn, mà còn là cho toàn bộ Sở trấn.

“Nếu bối cảnh của Thủy gia kinh khủng như vậy thì tại sao người còn phải tới cửa nhục mạ bọn chúng?” Diêm Độc vẫn cảm thấy hơi nghi hoặc hỏi tiếp, hắn hoàn toàn không hiểu nổi suy nghĩ của Sở Hành Vân.

“Vân Mộng Vũ Phủ là một trong những thế lực lớn của Lưu Vân Hoàng Triều. Thế lực lớn như vậy đối với Thủy gia tất nhiên không thể nào quá chu đáo, cho dù có giao tình liền cũng chỉ lúc nguy nan diệt tộc mới ra tay trợ giúp. Chúng ta là giết người của Thủy gia, còn tới cửa nhục mạ một phen nhưng kết quả cuối cùng, Thủy gia cũng không có bị diệt, cũng không có triệt để suy tàn. Lấy địa vị của Vân Mộng vũ phủ, bọn chúng căn bản không có khả năng xuất thủ tương trợ Thủy gia.”

Mắt Sở Hành Vân sáng như đuốc, từ lâu đã thấy rõ tất cả, tiếp tục nói: “Cho nên mục đích ta tới cửa nhục mạ chỉ là vì làm Thủy gia kinh sợ, khiến chúng không dám làm những chuyện mờ ám khác.”

Nghe xong giải thích, Diêm Độc kinh ngạc đến há hốc mồm, ánh mắt lại có chút hoảng sợ nhìn về phía Sở Hành Vân.

Tới cửa nhục mạ theo Diêm Độc là một việc làm của kẻ tiểu nhân, nhưng không ngờ đằng sau chuyên đó lại liên lụy đến nhiều thư như vậy. Nhưng những việc này, Sở Hành Vân sớm đã xem thấu, chỉ một phần tâm tư này đã đủ để khiến cho Diêm Độc có cảm giác tự ti mặc cảm.

“Ngươi tu luyện Thôn Độc Quyết tới đâu rồi?” Sở Hành Vân đột nhiên đặt câu hỏi làm Diêm Độc sửng sốt một chút.

Hắn lập tức đáp: “Đã tu luyện tới đệ tam trọng. Dựa theo tốc độ này, trong vòng ba năm thì ta chắc chắn có thể bước vào cảnh giới Địa Linh Cảnh.”

Trong giọng nói của Diêm Độc có vài phần tự hào. Dùng ba năm bước vào cảnh giới Địa Linh Cảnh, tốc độ này đã là cực kỳ nhanh. Hơn nữa, hắn lại tu luyện Thôn Độc Quyết, hiểu biết đối với độc lại tăng thêm một phần. Một khi bước vào cảnh giới Địa Linh Cảnh, thực lực của hắn tuyệt đối cực kỳ mạnh mẽ.

“Ba năm? Quá chậm!” Sở Hành Vân hơi nhíu mày nói.

Sau đó, hắn lấy ra một trang giấy ném cho Diêm Độc, nói: “Nếu muốn bước vào cảnh giới Địa Linh Cảnh, ngươi phải cảm ngộ được âm sát khí trong thiên địa. Ở phương diện này, ta có ghi chép một số lý giải đối với âm sát khí. Ngươi trở về nhất định phải chăm chỉ nghiên cứu tu luyện, ở trước khi ta tham gia Vũ Phủ chọn lựa thì ngươi phải bước vào cảnh giới Địa Linh Cảnh.”

“Hả?” Diêm Độc sợ đến cả người đều nhảy dựng lên.

Khoảng cách đến ngày Vũ Phủ chọn lựa còn không tới được một tháng, vậy mà Sở Hành Vân muốn hắn ở trong thời gian ngắn như vậy bước vào Địa Linh Cảnh. Không phải là Sở Hành Vân đang nói đùa với hắn chứ?

Đem trang giấy mở ra, Diêm Độc đưa mắt nhìn vào trong đó. Nhưng chính là cái nhìn này làm cho hắn bỗng dưng ngẩn ngơ cả người. Mỗi một chữ bên trong tựa hồ có một loại ma lực làm cho hắn có cảm giác được khai ngộ.

Chỉ liếc mắt nhìn qua, hắn liền tiết kiệm được hắn mấy tháng, thậm chí nửa năm khổ tu!

“Hiện tại ngươi còn nghĩ lời ta vừa nói là đang nói đùa hay không?” Sở Hành Vân tựa như cười mà không phải cười nhìn Diêm Độc. Hắn đường đường là cường giả Võ Hoàng, tùy tiện viết ra một phần cảm ngộ tu hành đều là vô thượng trọng bảo.

Chỉ cần Diêm Độc chăm chỉ cảm ngộ thì đừng nói là một tháng, tối đa trong vòng mười ngày là hắn có thể thuận lợi bước vào cảnh giới Địa Linh Cảnh mà hoàn toàn không có có bất kỳ áp lực nào!

Dịch giả: lushi

Biên: Mei_hnmn

Team dịch Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyệnyy.com

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play