- Ý nương nương là, Mật Nương kia cố tình theo dõi Đông Vĩ?

- Khả năng đó rất cao! Nếu là vậy chứng tỏ Mật Nương chính là nội gián do ai đó phái đến Nhuệ cung hòng quan sát nhất cử nhất động từ phía Bạch phi.

- Nhưng chuyện Bạch phi nương nương trắng trợn bỏ hồng hoa vào canh tổ yến đến mức phi lý, lẽ nào người anh minh như hoàng thượng lại không nhận ra?

- Sự thâm hiểm của vụ việc này nằm ở chỗ đó! Đúng là nếu chỉ xét về việc Triệu quý phi sẩy thai thì nhất định hoàng thượng sẽ cân nhắc thấu đáo chuyện Bạch phi bỏ hồng hoa vào tổ yến bởi chẳng ai ngu si tự hại mình như thế, vì vậy nàng ta có cơ may thoát khỏi nghi ngờ. Tuy nhiên lúc đó vụ việc của Đinh tần vô tình được lật lại, khi quá nhiều sự việc cùng kéo đến sẽ khiến người ta không đủ sáng suốt để nhìn ra những thứ mờ nhạt khác nữa, thành thử phán đoán trở nên thiếu chính xác.

- Nương nương cho rằng, có kẻ nào đấy lợi dụng chuyện Triệu quý phi nương nương sẩy thai để lôi vụ việc của Đinh tần nương nương ra trước mặt hoàng thượng? Nhưng hắn là ai chứ?

Hình ảnh Triệu Mỹ Nhân và Mật Nương thoáng nhìn nhau vào ngày hôm đó không khỏi lởn vởn trong tâm trí bất giác khiến Du Ca nghĩ đến một giả thuyết:

- Kẻ đó, ta nghĩ có thể là Triệu quý phi!

- Theo những gì phân tích nãy giờ lẽ nào người cho rằng chính Triệu quý phi nương nương làm mình sẩy thai hòng đổ oan cho Bạch phi nương nương?

- Hổ dữ không ăn thịt con, cho dù có muốn triệt hạ Bạch phi đến mức nào đi nữa thì thân là mẫu phi, Triệu Mỹ Nhân không thể ác độc đến nỗi tự uống hồng hoa giết chết con mình hòng giá hoạ cho kẻ khác! Nhưng nếu Mật Nương thật sự là nội gián của Triệu quý phi thì sự tiên đoán này hoàn toàn chính xác...

Trông nét mặt phức tạp của chủ nhân, Xuân Nhĩ thở dài một tiếng, sau đó bất chợt nhớ ra một chuyện khá kỳ lạ cách đây không lâu, liền mau chóng nói:

- Nương nương, nô tỳ bỗng nhớ về chuyện này, đó là một tháng trước nô tỳ cùng với vài cung nữ khác muốn trêu chọc Thu Tạ nên bỏ ít bột xuyến hương có vị chua chua vào bánh bao, sau đó đưa cho muội ấy ăn. Người đoán xem thế nào? Thu Tạ chỉ vừa ngửi qua một lần đã phát hiện ra ngay, xuyến hương vốn mang mùi rất nhẹ, bỏ lượng cực ít thì chẳng tài nào ngửi thấy. Sau đó nô tỳ nghe được, nữ nhân Việt Lương vốn có khứu giác khá nhạy!

- Có chuyện này ư? Nếu như Thu Tạ nhạy cảm với mùi đến vậy thì lý do gì hồng hoa ở trong canh tổ yến...

Du Ca bỏ lửng câu nói, làn da nơi hai đầu chân mày khẽ nhăn lại và tiếp đến lại dãn ra vì chợt nhiên nhớ lại một điều quan trọng mà ngày trước từng đọc trong sách ghi chép, về một thứ đặc biệt chỉ có ở nữ nhân Việt Lương. Lần trước ở Nhàn Ninh cung, lúc Triệu Mỹ Nhân mặc chiếc váy trong suốt nằm trong lòng Trình Liệt, vẻ như nàng đã vô tình thấy "nó". Chỉ cần tìm hiểu xem Mật Nương kia có thứ đó hay không thì nghi vấn về thân phận đã sáng tỏ! Tức thì, nàng nói nhỏ vào tai Xuân Nhĩ, yêu cầu đi làm một việc...

Chẳng rõ việc đó là gì mà mãi qua giờ trưa, Xuân Nhĩ mới trở về Phụng Hoa cung, đem kết quả đúng y dự đoán về báo cho hoàng hậu. Nghe nha hoàn thân tín khẳng định rõ ràng thì Du Ca đã chắc chắn, Mật Nương chính là người của Triệu Mỹ Nhân! Bây giờ cần phải tìm nhân chứng chứng minh điều ấy, và dĩ nhiên nàng cũng đã nghĩ đến một người. Nơi hậu cung, những phi tần luôn ngấm ngầm đấu đá vì thế việc đề phòng lẫn nhau là chuyện tất lẽ dĩ ngẫu. Không thể có việc Triệu quý phi đứng ra đưa Mật Nương đến Nhuệ cung, có thể gài nội gián mà khiến Bạch phi không mảy may nghi ngờ thì chỉ có duy nhất một kẻ: Nữ tuyển thị, tức là người tuyển chọn cung nữ và đưa họ đến các tẩm cung hầu hạ phi tần!

Lâm nữ tuyển thị, một nữ nhân kém nhan sắc vừa qua tứ tuần, bị ném ngã xuống đất, lát sau mới từ từ ngồi dậy đã trông thấy hoàng hậu ngồi yên lặng ngay trước mặt với biểu hiện vô cảm, đôi mắt nơi người mệnh danh mẫu nghi thiên hạ trong căn phòng nửa sáng nửa tối mang chút gì đó lạnh lẽo. Chưa hết, khi quan sát xung quanh thì Lâm nữ tuyển thị mới giật mình phát hiện đây là phòng thẩm cung. Sợ sệt không biết mình đã làm gì phật ý hoàng hậu, bà ta liền thưa:

- Nô tỳ tham kiến hoàng hậu nương nương, chẳng hay nương nương có gì chỉ bảo?

Du Ca nhìn qua Xuân Nhĩ khẽ gật đầu, tiếp theo nàng ta bước đến trước mặt Lâm nữ tuyển thị liền chậm rãi nói rõ ràng:

- Nữ tuyển thị không cần quá sợ hãi, hoàng hậu nương nương sai người đưa ngươi đến đây cốt muốn hỏi về thân thế của cung nữ Mật Nương ở Nhuệ cung.

- Cung nữ Mật Nương...?

- Ngươi hãy mau trả lời thành thật: Có phải Mật Nương là cung nữ nước Việt Lương đồng thời cũng do Triệu quý phi nương nương gài vào Nhuệ cung?

Đối diện, Lâm nữ tuyển thị khẽ đảo mắt kèm theo một cái mím môi khó xử. Trông thế là biết ngay bà ta che giấu về thân thế của Mật Nương, có lẽ bây giờ trong lòng đang phân vân không biết nên nói ra hay chăng? Đây cũng là điều dễ hiểu, nếu bà ta đích thị gài Mật Nương đến Nhuệ cung thì có nghĩa đã nhận sự mua chuộc từ Triệu quý phi, phận làm nô tỳ chốn hậu cung hễ đã đi theo ai thì không thể phản trắc, thế nhưng bây giờ người tra hỏi lại là hoàng hậu nương nương quyền thế cao hơn quý phi họ Triệu, giả như bà ta im lặng không khai thì chẳng rõ cái mạng hèn của một nữ tuyển thị nhỏ nhoi này có giữ được?

- Nếu ngươi sợ Triệu quý phi nương nương thì đừng lo, hoàng hậu nương nương đứng đầu lục cung sẽ có cách bảo vệ ngươi! Ta thay mặt người hỏi lại lần nữa: Có phải Mật Nương là do Triệu quý phi nương nương hối lộ ngươi hòng đưa vào Nhuệ cung?

Lâm nữ tuyển thị vẫn lặng im với những suy nghĩ rối rắm, không hẳn bà ta trung thành tuyệt đối với Triệu quý phi mà trong lòng đang vô cùng phân vân.

Không muốn sự việc dây dưa kéo dài, Du Ca nghĩ với những loại nô tỳ ham mê của cải hối lộ này thì cần phải mạnh tay một chút, liền ra lệnh cho thị vệ chuẩn bị dụng hình. Lâm nữ tuyển thị vừa nghe thế đã mặt xanh mày xám, chân tay bủn rủn, mồ hôi rịn ra trên trán to như hạt đỗ, lập tức dập đầu quỳ lạy:

- Nương nương tha mạng, nô tỳ xin khai! Đúng vậy ạ, Mật Nương chính là người của Triệu quý phi! Cung nữ Thu Tạ đến gặp nô tỳ đưa khá nhiều bạc, yêu cầu nô tỳ phải để Mật Nương đến Nhuệ cung hầu hạ Bạch phi! Nô tỳ chỉ làm có vậy không hề gây ra chuyện gì cả, xin nương nương khai ân!

Lâm nữ tuyển thị khai ra mọi chuyện với giọng thảm thiết vô cùng, bấy giờ Xuân Nhĩ mới ra dấu cho thị vệ đem bà ta tạm giam vào ngục, sau đó quay qua hỏi nương nương bây giờ phải làm gì? Du Ca chậm rãi đứng dậy, không hề do dự khi truyền lệnh thị vệ đưa Mật Nương đến đây thẩm tra! Độ khoảng một canh giờ sau, Mật Nương cũng được âm thầm giải vào phòng thẩm cung, quỳ đúng ngay vị trí Lâm nữ tuyển thị vừa quỳ ban nãy. Lúc đầu, người cung nữ mang chút lo lắng nhìn căn phòng âm u lạnh giá này thế nhưng sau đó đã lấy lại vẻ bình tĩnh, hành lễ:

- Nô tỳ tham kiến hoàng hậu nương nương!

Dẫu không gian khá tối và nữ nhân mười sáu tuổi kia khẽ cúi mặt, ấy vậy Du Ca vẫn nhận ra nàng ta không hề đơn giản như Lâm nữ tuyển thị, hẳn là do ánh mắt đó ban nãy vừa phản chiếu vẻ lãnh cảm lẫn lạnh tanh rất giống với Thu Tạ, nha hoàn có khuôn mặt sắc sảo tinh vi. Du Ca thầm nghĩ việc tra hỏi Mật Nương sẽ không dễ dàng! Tuỳ theo đối tượng mà áp dụng cách thức thẩm vấn, với kẻ sợ chết như Lâm nữ tuyển thị có thể dùng chiêu uy hiếp, nhưng với kẻ tinh ranh như Mật Nương thì nàng chỉ còn cách đi thẳng vào vấn đề không vòng vo:

- Có phải ngươi chính là nội gián do Triệu quý phi gài vào Nhuệ cung để theo dõi từng hành động của Bạch phi?

- Hoàng hậu nương nương nói gì nô tỳ không hiểu, từ trước đến nay nô tỳ luôn là nha hoàn ở Nhuệ cung và hầu hạ Bạch phi nương nương...

- Bản cung hỏi ngươi: Trong hoàng cung có bao nhiêu vườn uyển, mỗi nơi lại rộng lớn, làm sao có chuyện trùng hợp cung nữ ngươi lại trông thấy Đông Vĩ lén lút gặp La thị vệ, chẳng những thế còn cảnh La thị vệ đi gặp Ung thái y nữa, nếu không phải ngươi cố tình theo dõi thì làm gì dễ dàng bắt gặp cảnh quan trọng đó?

- Hồi bẩm nương nương, trên thế gian này có rất nhiều việc ngẫu nhiên, thật sự là nô tỳ vô tình phát hiện Đông Vĩ lén đi gặp La thị vệ, còn chuyện La thị vệ gặp Ung thái y thì đúng là nô tỳ cố ý theo dõi vì thấy hành tung của La thị vệ mờ ám. Tất cả xuất phát từ sự tò mò chứ không hề có ai sai khiến nô tỳ cả.

Lưng thẳng, mặt ngẩng cao đúng tầm, quỳ gối vừa phải không khúm núm, lời lẽ rành rọt chắc chắn không chút nể sợ, Mật Nương lúc này ở trước mặt Du Ca chính là mang dáng vẻ có phần tự cao như vậy. Du Ca thiết nghĩ, khá khen cho một cung nữ được dạy đỗ chu đáo, nước Việt Lương quả nhiên biết đào tạo kẻ dưới!

- Thôi được, bản cung lại hỏi: Xuất thân của ngươi có phải là người Việt Lương?

- Nô tỳ là người Bắc Đại, không hề liên quan gì đến Việt Lương ạ.

Du Ca cười nhạt, thấy cung nữ này gan lớn thật, ngay cả thân thế cũng dám nói dối trắng trợn ở trước mặt hoàng hậu như vậy. Từ lúc bắt đầu câu hỏi, Du Ca không đứng yên tại chỗ mà đi qua đi lại ở sau lưng Mật Nương, vốn dĩ bản thân có chủ đích riêng. Nay đề cập đến chuyện thân thế và người đang quỳ nọ không muốn thành thật khai báo vậy thì nàng đành phải ra tay thôi. Một cách bất ngờ, nàng túm chặt cổ áo của nha hoàn kia, trong khi nàng ta chưa kịp phản ứng, lập tức kéo mạnh xuống để lộ một bên vai trần, trên da thịt xuất hiện dấu ấn hình trăng khuyết. Nở nụ cười hài lòng, Du Ca buông tay ra khi Mật Nương kéo cổ áo lại.

- Nương nương, xin người đừng sỉ nhục nô tỳ ở trước mặt đám thị vệ...!

- Thị vệ của Phụng Hoa cung không có nhã hứng với nha hoàn hậu cung đâu. Còn ngươi, tội khai gian đáng bị trừng phạt thế nào đây? Ngày trước bản cung từng đọc qua một quyển sách, trong đó nói về nữ nhân Việt Lương khi sinh ra đều đóng một dấu ấn hình trăng khuyết lên bả vai phải! Ta đã lệnh cho Xuân Nhĩ theo dõi ngươi trong lúc tắm và phát hiện dấu ấn này. Ngươi còn gì để nói?

Nghe danh Du hoàng hậu nhanh nhạy ứng biến, chưa chi đã tìm hiểu và phát hiện ra thân thế của một cung nữ nhỏ bé, quả nhiên đúng với lời đồn! Thích thú nghĩ trong lòng điều đó, Mật Nương tiếp tục bình thản đáp:

- Cung nữ ở hậu cung thường để ý xuất thân, Việt Lương vốn không được lòng Bắc Đại nên nô tỳ che giấu thân phận vì không muốn bị bắt nạt. Cứ cho rằng nô tỳ là người Việt Lương thì cũng không liên quan gì đến Triệu quý phi nương nương.

- Ta có nói xuất thân Việt Lương của ngươi liên quan đến Triệu quý phi ư?

- Nương nương...

Nãy giờ toàn thấy khuôn mặt cao ngạo của Mật Nương, nay mới thấy nàng ta đột nhiên biến sắc do tâm tư dao động, thật khiến Du Ca buồn cười lẫn thoả mãn. Cung nữ này ỷ có chút thông minh nên đâm ra tự phụ, thường dễ bị vướng vào bẫy tâm lý nhỏ nhặt, chỉ cần bị lật tẩy một chút là tức khắc rơi vào tâm trạng rối bời.

- Bạch phi dẫn dắt chuyện tư thông của Đinh tần, gây ra nhiều tội ác nên bị trừng trị cũng là thích đáng. Nhưng chuyện Triệu quý phi sẩy thai nếu do chính nàng ta tự gây ra thì bản cung phải làm rõ, chẳng thể đổ hết tội lên đầu Bạch phi. Ta thân là chủ quản lục cung nhất định giải quyết đâu ra đó để hậu cung yên ổn.

Du Ca hướng ánh mắt kiên quyết vào Mật Nương, miệng không nói thẳng ra nàng ta phải làm gì nhưng biết một cung nữ đang làm nội gián và khi bị phát hiện thân thế ắt hẳn tự khắc hiểu bản thân cần phải khai báo thế nào. Thế nhưng Mật Nương vẫn ngoan cố im lặng, không thừa nhận cũng không phủ nhận. Du Ca nào đâu bỏ qua dễ dàng, cũng hiểu nàng ta tư chất thông minh chẳng dễ phủ phục, cuối cùng chỉ có thể dụng hình. Với lời khai từ Lâm nữ tuyển thị, việc làm nội gián đã rõ ràng và điều Du Ca muốn chính là Mật Nương phải tự khai!

Đầu tiên là trấn nước. Thị vệ cột Mật Nương treo lên cao, đầu trổng ngược xuống, hai tay bị trói chặt rồi trấn nàng ta xuống nước liên tục gây ngạt thở. Cách dụng hình này đối với Mật Nương xem ra khá nhẹ, mặc dù trấn nước đến ngất đi vài lần nhưng nàng ta tuyệt đối không khai nửa lời. Du Ca yêu cầu thị vệ dùng đến kẹp gỗ. Lần lượt mười ngón tay bị kẹp gỗ nghiến chặt, Mật Nương chịu không nổi phải la lên đau đớn. Dụng hình kẹp gỗ khoảng nửa canh giờ, thấy Mật Nương muốn ngất đi thì Du Ca bảo thị vệ ngừng lại, bấy giờ mới đến chỗ nàng ta đang nằm sãi ra đất, thân thể nữ nhi mới lớn trong vải lụa đẫm nước, mắt lim dim với hơi thở mệt nhọc khi những ngón tay vẫn bị kẹp chặt rướm máu, cất tiếng nhỏ nhẹ:

- Lý nào ngươi muốn bị dụng hình đến chết? Bản cung đoán hẳn ngươi còn người thân, ngươi đành lòng bỏ họ ư hay là muốn ta sai người qua Việt Lương đón họ vào cung làm con tin? Ngươi chỉ làm nội gián ở Nhuệ cung chưa gây ra chuyện gì tày trời, nếu có khai báo trước mặt hoàng thượng cùng lắm bị phạt vài trượng rồi nhốt vào ngục một thời gian. Tại sao phải chịu chết ở nơi lạnh lẽo này?

Mật Nương khẽ khàng ngước mặt lên, nhìn rõ khuôn mặt băng lãnh của hoàng hậu, người ngày ngày chỉ im hơi lặng tiếng nơi tẩm cung nhưng một khi đã ra tay thì nhẫn tâm chẳng kém gì hoàng thượng ngồi trên long toạ kia. Nhắc nhớ chuyện của Lệ ca nương ba và Đinh tần năm trước là một minh chứng còn gì! Nàng ta thở ra nặng nề, hàng mi trĩu nặng chớp chớp vài cái như thể tâm tư đang dao động trước những lời nhẹ nhàng mà đầy đe doạ kia.

- Là Triệu quý phi nương nương tự uống hồng hoa để mình sẩy thai hòng đổ oan cho Bạch phi nương nương... Người sai nô tỳ theo dõi nhất cử nhất động ở Nhuệ cung, bẩm báo tình hình đến khi hoàng thượng triệu gọi thì phải đem hết mọi chuyện khai báo lại. Cũng chính nô tỳ mang hai hình nhân yểm bùa bỏ vào hộp trang sức của Bạch phi nương nương...

Sau cùng cũng nghe được những lời cần nghe, Du Ca không khỏi hài lòng về suy đoán trước đó của bản thân. Quả nhiên chính Triệu quý phi tâm địa rắn độc đó đã tự làm mình sẩy thai đổ hết tội lỗi lên đầu Bạch phi, tự hỏi có còn đáng làm mẫu thân không? Trong trường hợp này, câu nói hổ dữ không ăn thịt con đã sai rồi!

- Tốt, bây giờ ta muốn ngươi đến chỗ hoàng thượng, khai lại những gì vừa nói.

- Nô tỳ sẽ khai... Nhưng nương nương, bây giờ nô tỳ chẳng còn sức lực nữa... e rằng chưa đến chỗ hoàng thượng đã ngất xỉu... Khấu xin nương nương để sang ngày mai nô tỳ thay xiêm y để hầu thánh giá...

Du Ca tự thấy cũng chí lý, dẫu biết có thể dụng hình để lấy lời khai nhưng nếu đưa Mật Nương đi với dáng vẻ thương tích thế này thì không hay, dù gì cũng đã chiều tối cứ để ngày mai cũng được. Nàng yêu cầu thị vệ tháo kẹp gỗ ra, đưa Mật Nương sắp lả đi nhốt vào ngục cùng với Lâm nữ tuyển thị, chờ sang ngày mai đến trước mặt Trình Liệt vạch trần mưu kế gian xảo độc ác của Triệu Mỹ Nhân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play