Cô bé ngồi nép vào lòng của cha cô trong nỗi sợ sệt vô bờ bến, ông bố vội lay lay vuốt đầu cô bé và thỏ thẻ trấn an.

- Không sao! Không sao đâu con, ổn cả thôi... có bố đây rồi

Cô bé bỗng khóc không thành tiếng, lúc này cả hai người mới sực nhớ lại là mẹ của cô bé vẫn còn đang ở ngoài.

"Cọc cọc cọc"... Nhi ơi, mẹ về rồi mau ra gặp mẹ đi con!

Giọng nói quen thuộc khiến cho cô bé đứng ngồi không yên và như muốn thoát ra khỏi vòng tay của bố, nhưng người bố lại kéo gì tay lại và che miệng cô bé.

- Đừng ra đó! Không phải mẹ đâu, mẹ con... chết rồi...!

Ông bố nói mà nước mắt cứ rơi trên đầu cô gái bé nhỏ.

Quả thật là khi tôi được nghe những người dân quanh đó kể đến đoạn này mà trong thâm tâm tôi thấy rất chua sót.

Tiếp tục câu chuyện bi thương đó, lúc ấy hai cha con chỉ biết ôm nhau trốn trong góc khuất, của căn phòng ngủ, ở ngoài cửa phòng những tiếng "cạch cạch" như có ai đó đang cố mở cửa cứ vang lên trong khoảng không gian mịt mờ ấy một cách rùng rợn, tiếng bước chân bước kẻo kẹt bên ngoài cứ đi qua đi lại ở ngay sau cánh cửa. Cả hai người như đứng tim khi cánh cửa từ từ mở ra "cót két"... ánh sáng từ ngoài rọi vào cùng làn khói mờ ảo bao phủ một cách kì lạ, không có bóng dáng ai cả. Hai bố con từ từ bước từng bước ra ngoài, thật chậm thật châm, khi đến mép cửa của căn phòng, nhìn ra không thấy ai, cả hai mới thở phào nhẹ nhỏm.

"Phụp"... máu loang lỗ trước ngực ông bố, cô bé đứng nép vào người cha nên nhìn rõ từng dòng máu chảy ra dữ dội, cô bé vừa lấy tay che ngực của người cha để ngăn máu chảy và vừa khóc,...

Giọng cười the thé từ phía sau văng lên làm người cha đau đớn giật mình đẩy cô bé ra.

- Mau chạy đi con! Bố sẽ giữ nó lại...

-Không...!!!

Dằng co qua lại cô bé vừa nhắm mắt vừa khóc chạy ra khỏi ngôi nhà, cô chạy thật nhanh và không quay đầu nhìn lại, cho đến khi cô bé đó kiệt sức và ngất giữa đường trong đêm.

Phải đến sáng hôm sau có người đi đường nhìn thấy cô bé nằm bên lề thì mới kịp đưa cô bé xấu số ấy đi bệnh viện, còn riêng căn nhà đó thì cũng ngay sáng ngày hôm đó có người báo có án mạng rồi công an mới vào kiểm tra hiện trường, phât hiện hai xác chết, một bị treo cổ  ngay phòng khách và một nằm chết ở cửa một căn phòng tất cả mọi thứ trong nhà đều rối tung và hư hại hết, chỉ có mỗi con búp bê đang ngồi trên chiếc chế dựa là không có bị vết tích gì.

Bây giờ thì có một số thông tin là nghe nói cô bé đó đã được đưa vào bệnh viện tâm thần ở tp. HCM. Không ai biết được con búp bê lúc xưa giờ đã đi về đâu cả, nhưng tôi nghĩ chắc chắn là người chủ mới sẽ là nạn nhân tiếp theo của con Ác Linh bị nguyền rũa nặng nề này. Nghe đến đấy mà chua sót cả một đời người vì trót lỡ mang một vật lạ về nhà, các bạn thấy đó! Ở ngoài kia còn rất rất nhiều đồ vật bị bỏ rơi, không ai biết được món đồ nào đang bị ám và bên trong nó có ngự trị một ác linh đầy tội lỗi cả, vậy nên khi đi ra đường tốt nhất là không nên ham của để rồi không may cả gia đình sẽ bị ám như cô bé đó... trong cuộc sống này luôn có hai mặt, đó chính là tốt và xấu hay đúng và sai. Người có người tốt kẻ xấu thì linh hồn cũng vậy, sẽ có linh hồn hiền lành hay linh hồn tội lỗi, được gọi là... Ác linh...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play