-Không – anh vẫn kiên quyết,, cô không nói gì, đi lại tủ quần áo lôi vali ra,
lấy hết đồ mặc bỏ vào vali, cả đồ của em bé luôn, rồi lại bế Minh Đức
lên, kéo vali đi. Anh nãy giờ thấy cô im lặng, nên thấy lạ ngước lên
nhìn mới biết cô định đi
-Em đi đâu – anh
-Đi ra khỏi nhà – cô
-Em giở trò gì nữa – anh nhăn mặt
-Không giở trò,, chỉ đi ra ngoài ở thôi – cô mặt lạnh rồi kéo vali định mở cửa….
-Thôi anh xin, em ở lại đi, anh cho đi làm mà – anh rối rít
-Thật – cô vẫn lạnh
-Ừ, thật mà, hứa đấy – anh cười giảng hòa
-Yeah, cảm ơn anh yêu – cô mừng rỡ
-Em thật là…… - anh lắc đầu
-Mai em đi làm lại, oh yeah mừng quá há há – cô cười
-Rồi để con nằm lên giường đi – anh
-Ờ, mà anh dẹp lại đồ trong vali đi nha, em ngủ đây để mai còn đi làm bye chồng, ngủ ngon – cô đắp chăn lại
-Gì, sao em không dẹp – anh
-Giờ sao? Một dẹp, hai em đi à – cô hù
-Ờ, anh dẹp – mặt anh méo xẹo, nhìn rất tức cười
-Vậy bye anh - cô kéo chăn, ngủ luôn, anh nhăn nhó rồi vứt qua một bên sau đó leo lên giường ôm cô ngủ luôn