Đứng ở cửa phòng bếp, chứng kiến cảnh đó có hai cô cậu nép mình bên
cạnh cửa và nghe được hết cuộc nói chuyện cực kì ngọt ngào của Thiên Yết và Kim Ngưu.
Đó chính là Song Ngư và Thiên Bình. Hai cô cậu hé đầu ra nhìn vào trong bếp.
– Lãng mạng ghê ta.
Song Ngư nói nhỏ.
– Ừ, ta đi được chưa?
Thiên bình nhăn nhó.
– Suỵt!!!!
Song Ngư vẫn nhòm tiếp.
Không thể chịu nổi nữa, Thiên Bình bịt mồm Song Ngư rồi lôi cô ra ngoài hành lang.
– Ưm!!!!
(Cắn )
Bị lôi đi một hồi, Ngư cắn vào tay Thiên Bình để cậu thả cô ra
– Cậu làm cái trò gì thế?
Thiên Bình nổi giận.
– Thì tại cậu cứ đứng đó ngắm tên Thiên Yết đó thôi!
Song Ngư cáu lên.
– Tôi thích Thiên Yết đó làm sao nào! Tôi và cậu ấy là bạn từ nhỏ rồi thì thích có vấn đề gì chứ!
Thiên Bình hét vang hành lang không một bóng người.
– Nhưng mà tôi thích cô! Thế đã được chưa!
Song Ngư nói không nên lời.
– … Thích tôi làm gì? Có cả mớ fan nữ đợi cậu đó, sao lại là tôi?
Thiên Bình nói tiếp
– Đối với tớ cậu là hoàn hảo. Chắc cậu cũng không nhớ nhưng tớ nhớ
rất rõ cậu. Hồi cấp một, lúc tớ vấp ngã cậu cũng luôn ở bên tôi.
Tớ vẫn nhớ câu nói dịu dàng của cậu ” sẽ không sao đâu! Có tớ ở đây bên
cậu rồi!”. Tớ đã rất mong gặp lại cô bé ấy suất từ hồi cậu mới chuyển
trường. Và đến năm nay tớ đã gặp lại được cô bé đó.
Và người đó chính là cậu đó Song Ngư. Thế nên hãy làm bạn gái tôi đi.
Tôi sẽ làm cậu quen đi tên Thiên Yết chết tiệt đó. Tôi có thể làm cậu
hạnh phúc.
Nước mắt Ngư tuôn rơi. Thiên Bình nở nụ cười và nói tiếp.
– Và tôi sẽ không để cậu phải khóc nữa.
Nói rồi Thiên Bình lấy bàn tay của mình lau nước mắt Ngư.
Ngư nhìn lên Thiên Bình rồi khẽ gật đầu ưng thuận.
Thiên Bình vui sướng ôm Song Ngư vào lòng.
Sáng hôm sau, lúc trên đường đi học, Ngư nhận được một tin nhắn từ Thiên Bình.
_________________________________
|
| From: Thiên Bình
| To: Song Ngư
|
| Chủ đề: Hẹn hò
|
| Song Ngư nè, chiều nay cậu có
| rảnh không? Chúng mình đi chơi
| đâu đó nhé? Nếu Ngư rảnh thì báo
| tớ nhé ! |
|
|
|
|
|________________________________
Ngư đỏ mặt đọc tin nhắn. Nhân Mã đứng bên cạnh nhòm vào.
Mã cười nham hiểm
– Hô hô! Đi chơi cơ à!
Ngư đỏ mặt.
– L… Làm gì có? Nhầm số ấy mà! Không có gì đâu!
Cô cất ngay chiếc điện thoại vào cặp.
Cuối giờ ngày hôm đó, Thiên Bình đứng ra trước bàn của Ngư, giơ ra hai chiếc vé và hỏi.
– Under water land mới mở đó! Đi ngày mai không?
Ánh mắt của mọi người xung quanh dần đổ về chỗ họ, Ngư đỏ mặt quay đi nói lí nhí.
– Ừ, cũng được…
Sáng hôm sau, Ngư diện chiếc váy màu xanh dương. Cô em gái Ngư bước vào phòng chị.
– Chị đi hẹn hò hay sao mà ăn diện thế?
Song Ngư điên lên ẩn cô em ra ngoài.
– Ra ngoài ngay cho chị !!!
Ngư thở dài bước ra khỏi cửa. Cô ngước mắt lên và thấy Thiên Bình đang đứng đợi cô ở đó. Ngư thốt lên.
– Thiên Bình !!? Sao cậu lại ở đây ? Chúng ta hẹn nhau ở công viên cơ mà ?
Thiên Bình cười mỉm cười.
– Tớ nhớ cậu quá nên đến đây đó!
Song Ngư đỏ mặt
– Đồ hâm! Nói cái gì vậy chứ!
Thiên Bình đưa tay ra phía Song Ngư và nói.
– Đi thôi!
Song Ngư đỏ mặt đặt tay lên bàn tay của Thiên Bình.
Hai người tay trong tay đến công thuỷ cung.
– Oaaa !
Đến nơi Song Ngư reo lên một cách sung sướng.
– Cậu có thích không?
Thiên Bình hỏi dịu dàng
– Ừm ! Tớ thích lắm!
Song Ngư trả lời với một nụ cười.
Ngư nhìn ra những bể cá sung sướng. Cô ngắm từng con cá một, những con cá bảy sắc cầu vồng bơi lại chỗ cô.
– Đáng yêu quá!
Cô sung sướng reo lên.
– Nhìn nè Thiên Bình !
Cô quay sang chỗ Thiên Bình và thấy cậu ta đang nhìn cô với một nụ cười. Ngư đỏ mặt.
– Sao thế? Sao cậu cứ nhìn tôi suất thế?
Thiên Bình cười.
– Không có gì!
Song Ngư cáu.
– ĐỒ ĐÁNG GHÉT !!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT