Nó ngẩn ngơ ngây ngốc gọn nỏn trong vòng tay Evil…
Nhìn gò má phấn hồng của con bé không tự chủ được có người liền cúi xuống cắn nhẹ một cái
-Đau!… anh… biến thái
Nó nhăn mặt
Evil hơi cười mặc kệ con bé cau có vẫn ôm nó gắt gao hơi thở trầm ổn…
Bên con bé… rất bình yên
-Sao anh không hỏi tôi có thích anh không?
Nó thắc mắc, nếu Evil có hỏi bây giờ thì nó cũng chẳng biết trả lời ra sao… nhưng mà!
Vẫn tò mò nha
-Tại sao phải hỏi?
Chân mày Evil hơi nhăn lại
-Anh không muốn biết?
Nó tò mò
-Anh biết mình thích em là đủ. Còn em không thể không thích anh. Vấn đề chỉ là thời gian
Evil lơ đãng nói
-Anh dám chắc?
Nó kinh ngạc, anh ta không cần phô trương như vậy chứ…
Evil lười nhác gật đầu
-Nếu tôi nói không thích…
-Anh sẽ khiến em phải thích
Evil nói. Ngừng một chút anh tiếp lời
-Từ lúc em gặp anh, cuộc đời em đã định gắn liền với anh dù em có chạy đến chân trời góc biển anh cũng tóm bằng được
Nó cả kinh… tên này….tính chiếm hữu còn cao hơn cả bố đẹp trai ( hắt xì…. ai nhắc ta vậy? Trần Anh Phong đảo mắt kiếm tìm )
Nó đã hiểu được cảm giác của tôn ngộ không khi bay mãi cũng không thoát khỏi lòng bàn tay phật tổ …
-…..
-Em hãy ngoan ngoãn trở thành người phụ nữ của anh trở thành chủ mẫu của nơi này…
-Nếu không?
-Anh dù có phải chói , anh cũng chói cả đời em bên cạnh anh. Anh sống em sống anh chết em chết
Trần Anh Nguyệt không biết bây giờ nên kinh sợ hay xúc động
Người này… vừa cho cô rung động vừa để cô sợ…. anh…. chính như vậy…
Giống kiểu vừa đấm vừa xoa…. vừa dọa vừa dỗ
Thật không hiểu nổi
******
Vũ lắc đầu cho tỉnh hẳn.
Nhìn sảnh không bóng người
Anh chán nản. Hắn lại bắt em đi rồi…
Nguyệt! Anh phải làm gì để em ở lại?
Nén tiếng thở dài xuống đáy lòng từng bước chân anh nên thật nặng nề
-Con Nguyệt đâu?
Hải Anh cau mày hỏi
Vũ mệt mỏi đáp
-Evil đưa cô ấy đi rồi!
-Cậu tham ngắn thở dài cái gì? Không tự tin vào bản thân cậu đã thất bại một nửa rồi
Hải Anh nói rồi bỏ đi
Con Nguyệt ở chỗ Evil chắc chắn hắn sẽ bảo vệ con bé thật tốt vì hắn
là kẻ có bản lĩnh… và hắn sẵn sàng bỏ cả mạng sống của mình để cứu con
bé… vì thế anh không hề lo lắng
Vũ thì khác, tên nhóc này càng ngày càng tụt dốc nếu không cho hắn chút ý chí… anh sợ hắn suy sụp mất hết lý trí….
Tình yêu ơi là tình yêu
Ngươi khéo néo mang ánh sáng cho cuộc đời tối tăm của một con người
Lại nhẫn tâm hủy hoại sự vui vẻ của một người
Thật bất hạnh siết bao… thật may…. cho mình vì trong mắt Nha đầu
Vương Tuyết ngoài anh ra chẳng ai người đàn ông nào khiến cô rung động
Hải Anh tự thấy mình thật may mắn
**********
Hoàng hôn vàng ruộng ấm áp người nào đó nắm tay nó đi dạo trong hoa viên
Ryal hơi cười
Cuộc đời cậu ấy cũng có lúc thanh bình như vậy sao?
Thật kỳ diệu…
A… rảnh vậy anh nên đi thăm Jame chắc cô cũng nhớ anh rồi
Ryal mỉm cười đi sâu vào căn phòng cuối hành lang
-Tôi khát nước
Nó níu tay Evil như đứa trẻ con nũng nịu
Evil xoa đầu nó
-Đợi ở đây, anh đi lấy nước
Nó ngoan ngoãn gật đầu.
Căn bản với một người có tý vốn liếng công nghệ cao như nó không khó
nhận ra nơi này được bao phủ hệ thống laze chỉ cần phát hiện đối tượng
khả nghi ngay lập tức sẽ phóng ra tia lửa vô hình đốt cháy hết tất cả
cho chúng trở về với cát bụi
-Nước
-Cám ơn!
Nó đỡ cốc nước từ tay Evil uống một ngụm nhỏ
-Lần này anh giữ tôi bao lâu?
-Ý em là sao?
Evil nhíu mày
-Tôi không nhàn rỗi…. nhà hàng
-Em muốn sao?
-Tôi muốn bàn giao lại công việc. Tiện thể báo cho Hải Anh tôi bình an
-Được, mai xe dẫn em đi
-Thật?
-Ừm
Evil tiến đến ôm lấy vòng eo nhỏ khẽ khàng thì thầm
-Tới giờ ăn tối rồi bảo bối
:) :) :)
Trần Anh Nguyệt khó chịu nhìn Evil… cô không phải có thể tự ngồi ghế sao…
-Bất mãn?
-Tôi muốn tự ngồi ghế…. tư thế này… ám muội
-Em vốn là người của anh, không phải ngại vài lần sẽ quen.
Evil thản nhiên nói
-Quen cái shit ý… mặt anh dày vậy… không biết liêm sỉ
Evil nghe nhưng lời mắng hung hăng của nó không những không tức giận còn mỉn cười
-Anh chính là không biết niêm sỉ
Nó kinh hãi nhìn anh… thật không ngờ anh lại thừa nhận
Evil hôn lên hõm cổ trắng ngần để lại trên cổ nó dấu hôn đo đỏ
Nó biết rồi… không nên chọc vào tổ kiến lửa này hắn phát tiết thì người thiệt nhất chính lá Trần Anh Nguyệt cô
Thấy Trần Anh Nguyệt đã ngoan ngoãn ngồi trong lòng mình Evil liền hài lòng
Một lúc cả Jim và Ryal đều xuất hiện ngồi đúng vị trí của mình
Nó ngượng ngập nhìn Evil hai gò má đã phớt hồng
-Ăn cơm
Mọi người chẳng ai bảo ai liền động đũa
-Đút cho anh
Evil ra lệnh
Suýt chút Ryal sặc rượu còn Jim cắn phải lưỡi….
Trời ơi… nó muốn kiếm cái chỗ nào trốn quá
Tên đàn ông này thậy vô sỉ
Ryal và Jim quyết trở thành tượng sáp… chuyên tâm ăn uống
Nó luống cuống đưa thức ăn nên miệng người kia
Evil ôm nó khuôn mặt có vẻ rất thỏa mãn
Hơn 10h tối…
Người nào đó ôm người nào đó đi ngủ
Giống như cây leo nó ôm lấy Evil ngủ ngon lành cành đào một mực biến anh thành chiếc gối ôm cỡ lớn
-Tiểu yêu tinh, đừng nộn xộn không anh sẽ không kiềm chế được mình
-….
Nghe lời cảnh báo nó nằm im ngoan ngoãn .không lâu sau chìm sâu và giấc ngủ
Evil hôn nhẹ lên chán nó khẽ nói
-Người con gái của anh ngủ ngon
$$$$$$$$$$$$$
Sớm hôm sau
THIÊN ĐƯỜNG ẨM THỰC
Nó ký một số giấy tờ bàn dao xong định gọi cho Hải Anh nhưng chưa kịp gọi thì bị người tay chụp thuốc mê ngất đi….
-Tùy… Phong
Môi nó mấp mái…
Zero khự lại nhìn người trong lòng 1 giây xong liền ổn định tinh thần đưa vị khách quý ra xe
Evil nhíu mày….
Con bé lâu quá… anh đợi quá 15 phút rồi
Chẳng nghĩ thêm người nào đó đẩy cửa bước vào liền đá ngay chiếc điện thoại trên sàn….
Evil nhíu mày… từ không khí sộc vào mũi một mùi thơm nhè nhẹ, ngay lập tức anh nín thở
-Mẹ kiếp… con bé bị bắt rồi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT