Nắng sớm ghé vào phòng nhẹ nhàng đánh thức hai con người với vể đẹp kiệt xuất
Evil nhăn mặt đôi mắt xanh lơ lạnh giá từ từ hé mở
Hít một hơi dài…. sảng khoái thật
Đã lâu rồi anh mới thấy cuộc sống này đáng sống… đời bình yên lạ thường
Ai đó vùi đầu vào ngực anh tránh ánh sáng. Lười nhác không chịu thức dậy giống như một con mèo nhỏ
Evil hôn nhẹ lên chán con bé ôm chặt con bé vào lòng
Bình yên là khi anh được ở bên con bé.
Nó ngủ chán chê rồi cũng thức dậy.
Bị ôm cứng ngắc nó nhíu mày rồi ngước nhìn Evil vừa hay chạm ngay vào đôi mắt đang có ý cười của anh…cơ hồ có chút ngại ngùng
Thấy khuôn mặt ửng hồng nét xuân của bảo bối Evil khẽ cười.
Bàn tay to lớn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn
-Tôi đói.
Evil hơi nhíu mày cốc nhẹ đầu con bé rồi trách yêu một câu thật lòng
-Em rất biết cách làm hỏng không khí lãng mạn
Nó xoa xoa đầu phụng phịu
-Tôi đói thật chứ bộ
– Tạnh mưa rồi
Evil nói… một câu chẳng liên quan
Nó có vẻ hào hứng lắm
-Thế ra ngoài ăn nha … nha
Ai đó nhìn ai đó bằng đôi mắt long lanh con cún
Evil xoa đầu nó.
-Ừ
Cả hai chuẩn bị xong xuôi thì vi vu trên chiêc Lamonighili chạy thẳng đến thiên đường ẩm thực Lucky
Evil nắm tay nó đường đường chính chính bước vào nhà hàng trước con mắt của vạn người
Hà… sinh đôi cũng có cái lợi nhỉ….
Trong mắt mọi người anh đâu phải là Evil- chủ nhân của tập đoàn sát thủ đáng sợ
Trong mắt họ… anh là Lâm Thiên Vũ vị hôn phu của con bé…
Nếu nỡ có người chụp ảnh đăng báo anh cũng chẳng sợ vì những người nhìn thấy mặt thật của anh đều đếm trên đầi ngón chân
-Anh ăn gì?
-Như em.
-Ờ. 2 xuất mì ý và salat
Nó nói với nhân viên phục vụ
Một cô gái trẻ mặc váy bó màu vàng chanh bước vào nhà hàng cặp kính đen đắt tiền che gần hết khuôn mặt
Evil nhíu mày
Sao út Quỳnh lại ở đây?
Quỳnh ngồi gần bàn của nó và anh
Bàn tay nhỏ siết chặt
Nha đầu thối. Có chút nhan sắc bèo bọt mà dám quyến rũ Anh cả…
Đã muốn chết như vậy. Cô cho nó toại nguyện, Evil là của cô chỉ có cô mới xứng với anh.
Phục vụ mang đồ ăn ra
Nó vui vẻ ăn uống, Evil có chút băn khoăn nên không được tự nhiên nếu Út Quỳnh qua đây làm rùm beng lên thì…
Nó nói nhỏ
-Cô ta không qua đâu . Anh ăn đi
Xong gắp từ đĩa của mình cho anh một miếng thịt
Evil rất tự nhiên há miệng để con bé đút cho rồi ăn ngon lành
Út Quỳnh kinh động nhìn anh…
Anh cả của cô nổi tiếng sạch sẽ không bao giờ ăn chung uống đụng với
ai…vậy mà… lại ăn ngon lành thứ thức ăn từ đĩa của con nhỏ kia.
Thật làm cô tức chết mà
Ăn xong nó bắt Anh chở đi hóng gió xe của Quỳnh cũng bám sát ngay sau
Cả hai cùng rẽ vào bãi đất trống cạnh sông
Quỳnh biết mình bị phát hiện rồi nên hùng dũng bước xuống đi về phía đôi nam nữ kia
Nó và Evil quay lại….
Khiến Quỳnh xững xờ lắm.
Nhìn gần nó đẹp quá… một vẻ đẹp đáng ghét
Nó và Evil như đôi tiên đồng ngọc nữ…. so với nó . cô chẳng là gì cả
Lòng đố kỵ dâng lên đánh thức con quỷ trong lòng Quỳnh
-Anh cả
-Sao mày về?
-Em không về để con hồ ly này nó cướp anh đi sao?
Quỳnh đay nghiến đôi mắt hằm hằm nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống
Nó bật cười thành tiếng
-Mày cười gì?
Quỳnh quát
-Anh ấy chưa bao giờ là của cô cớ gì bảo tôi cướp. Như vậy không nực
cười sao? Với lại người này là hôn phu của tôi tính ra anh ấy là của tôi sao biến thành của cô được nhỉ
-Nói náo… con chó mày im mồm…
Quỳnh chỉ tay vào mặt nó mà quát mà chửi
-Quỳnh… xin lỗi Nguyệt
Evil nói.
-Em không sai. Nó nói náo.
Quỳnh cố chấp
-Tao sẽ nói chuyện với mày sau. Đừng để tao phải ra tay với mày. Mày hiểu rõ tao nói gì phải không
Đôi mắt xanh lơ lạc đi trong miền băng giá
Xong anh kéo nó đi…
Quỳnh khụy xuống đôi nước mắt rơi lã chã
Anh vì con nhỏ đó lớn tiếng bắt cô xin lỗi
Vì con nhỏ đó đe dọa cô…
Được….
Cô sẽ cho nó biến mất để xem còn đứa nào dám quyến rũ người đàn ông của cô…
*************
Evil vừa lái xd vừa tủm tỉm cười
-Cười gì mà cười. Nó mắng
-….
-Này… tôi chỉ nói thế thôi mà…
-….
-Này…
-Em hứa lấy tôi rồi đấy.
-Ai bảo
-Ơ hay cái nhà cô này cô ban lãy chả lớn tiếng nhận ” anh ấy là của
tôi ” còn gì. Đấy em phải chịu trách nhiệm với đời trai của tôi.
-Ơ…
-Quyết định thế. Ui trời hôm nay đẹp nhể
Xong ai đó cười tự đắc
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT