Một tuần mới bận rộn. Bệnh viện không lúc nào ở tình trạng dễ thở. Oanh bước ra khỏi phòng phẫu thuật, đã đến giờ ăn trưa. Làm nghề này nhiều lúc rất áp lực, nhiều lúc bệnh nhân đông khiến cô không có thời gian nghỉ ngơi. May chiều nay không có ca phẫu thuật nào, cô được nghỉ để lấy lại tinh thần.

Đang đi thì tiếng Ngọc Minh gọi cô đứng lại. Cô đứng chờ anh bước đến. Giờ cô rất mệt, không muốn tiếp chuyện ai cả. Dù viện trưởng có đến trước mặt cô thì cũng thế cả thôi.

-Có chuyện gì vậy?

-Đi ăn trưa với anh..

Cô đảo mắt sang xung quanh. Cô không muốn ai hiểu làm rằng cô công tư không phân minh. Cô lắc đầu từ chối anh, ánh mắt cô cương quyết:

-Tôi sẽ về nhà bây giờ. Hẹn gặp anh ngày mai.

Cô quay người bước đi nhưng Ngọc Minh đâu dễ dàng buông tha như vậy. Anh vẫn không thể hiếu nổi tại sao không chịu chấp nhận anh. Xét về mọi góc độ tiêu chuẩn, anh đều có cả: Kinh tế ổn định, đẹp trai phóng khoáng, gia đình công chức nhà nước, lại chưa yêu ai lần nào. Hai mươi tám năm nay anh chưa hề bị bóc tem. Vậy mà cô chẳng mảy may cân nhắc. Xem chừng cú này khó đây.

-Tối nay em rảnh không?

Chẳng phải nghĩ: -Không! Tối nay tôi bận.

Ngọc Minh chẳng thèm chấp thái đọ lạnh lùng xa cáh của cô. Anh cười đầy ẩn ý: -Tối nay anh qua đón em. Ngoan ngoãn ở nhà chờ anh.

Oanh lừ mắt khó chịu:

-Ngoài giờ làm việc, anh không có quyền ra lệnh cho tôi.

Tuyên Bố xong, Oanh đi thảng ra khỏi bệnh viện.

Nhìn theo bong cô, anh không còn khó chịu gì nữa. Oanh chính trực và nghiêm túc chứng tỏ khi yêu ai cô ấy cũng có trách nhiệm và tuyệt đối trung thành. Người như vậy rất hợp với anh. Tuy anh không thể đánh đổ bức tường thành kiên cố trong Oanh nhưng anh vẫn tin rằng một ngày nào đó Oanh sẽ phải tự páh bỏ nó, tình nguyện ở bên anh. Anh nhất định không bỏ cuộc. Oanh chỉ có thể thuộc về anh mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play