Máy bay từ từ hạ xuống sân bay quốc tế Gimpo - Korea.

Thời gian xuất phát là 8 giờ sáng và bay đến Hàn Quốc mất 4 tiếng 30 phút. Vậy thời gian hiện tại là 2h30 ( chênh lệch múi giờ Việt - Hàn 2 tiếng ).

Thời tiết của Hàn bây giờ đã là mùa thua, ban ngay mát mẻ. Nên đám sinh viên vừa xuống máy bay vẫn tràn đầy sức sống. Chào xứ Hàn xinh đẹp

.

Ngay sau khi xuống máy bay, Nhật Anh và Duy nhanh chóng ra khu vực lấy hành lý của sân bay. Hành lý được khu vực an ninh kiểm tra một lượt rồi được chuyển ra ngoài. Khi việc lấy hành lý đã hoàn tất, Nhật Anh quay lại chỗ Diệp Thảo đang đứng.

- Thảo! Đi thôi.

Thảo nhìn quanh, ngó ngang ngó dọc.

- Phiền anh đưa em cái kính đen.

Nhật Anh nhìn bộ dạng lén lút của Thảo mà bật cười.

- Trời không nắng, cần gì phải đeo kính.

- Anh nói nhiều quá. Mau đưa đi, không lát nữa lại bị fan bao vây. Bây giờ danh tiếng của tôi vang đến tận các nước ngoài nữa đó.

.

Nhật Anh nhếch mép, rồi lấy từ trong túi ra một chiếc kính màu đen sang trọng. Diệp Thảo vội vã cầm lấy kính rồi đeo vào thật nhanh. Nhưng thật không may, khi vừa bước đến cửa sân bay, không biết từ đâu đến một đám fan cuồng chạy đến chỗ cô.

- 여배우 베트남은 한국에있다

( Nữ diễn viên Việt Nam đó đã đến Hàn Quốc)

- 나에게 사인을 줘

( Cho tôi xin chữ ký )

Mặc dù cô ngụy trang kín đáo như vậy, Fan Hàn Quốc vẫn nhận ra cô. Trước sự nhiệt tình của fan, cô lúng túng không biết làm gì. Vì mới chỉ học tiếng Hàn, nên cô không hiểu họ đang nói gì. Cô quay sang Nhật Anh cầu cứu.

- Họ đang nói gì vậy

Nhật Anh gần như thông thạo 7 thứ tiếng cơ bản. Anh hiểu rất rõ tiếng của người bản địa. Thấy Diệp Thảo mặc dù là diễn viên nổi tiếng mà vẫn ngu ngơ không hiểu fan nói gì, anh bật cười trước sự ngốc nghếch của cô.

- Như cũ! họ nói Xin chữ ký

- Hóa ra vẫn là xin chữ ký sao? - Diệp Thảo giờ mới hiểu ra, cô vội vã cầm lấy từng tờ giấy của fan và ký tặng.

.

Một lúc lâu sau, khi tất cả các sinh viên đã rời khỏi hết. Thì đám fan cuồng mới rời đi, vì đã giải quyết xong vụ Chữ ký của thần tượng. Sân bay chỉ còn Diệp Thảo và Nhật Anh. Sắc mặt của cả hai hiện rõ nét mệt mỏi, vừa chống chọi với đám fan hung hăng.

- Đi với emthật rắc rối! Ai bảo nổi tiếng quá làm gì? Bây giờ đi du lịch còn khó.

- Tôi có muốn đâu chứ! Tại các đạo diễn ở các nước khác cứ để ý tôi đó chứ.

Nhật Anh bức bối tiến ra lề đường, bắt một chiếc taxi rồi đi đến khách sạn gần nhất.

-----

20 phút sau.

Taxi dừng lại trước khách sạn gần sân bay nhất Park Hyatt Seoul

Đứng trước khách sạn rộng lớn, một dãy nhân viên lịch sự chào đón khách. Một nhân viên chạy đến, nhanh chóng xách hành lý cho khách. Nhật Anh và Diệp Thảo tiến vào trong quầy tiếp tân. Chị quản lý khu vực đại sảnh trang trọng chào đón.

- 안녕하세요 ( Xin chào )

Diệp Thảo thấy chị tiếp tânđang nhìn chằm chằm vào mình, biết là đang đối đáp với mình. Cô lúng túng lay người Nhật Anh. Anh hiểu ý ngay, nhanh chóng xử lý tình huống.

- 안녕하세요!싱글룸 두 주세요

( Xin chào! Cho tôi 2 phòng đơn )

-몇일 동안 머무실여정 입닉까?

( Anh dự định sẽ ở đây mấy hôm)

-7일동안 목겠습니다

( Tôi ở đây 7 ngày )

-몇호실 입니까?

( Phòng bao nhiêu vậy )

Chị tiếp tân đáp rồi nhanh nhẹn đưa chìa khóa phòng cho hai người

- 1027, 1028

.

Sau khi giải quyết xong việc với chị tiếp tân. Nhật Anh quay ra chế giễu diễn viên điện ảnh Diệp Thảo.

- Diễn viên nổi tiếng mà vậy sao? Ngay cả ngôn ngữ Hàn cũng không biết. Phải như Yến Nhi thông thạo tiếng gần hết 7 thứ tiếng cơ bản. Như vậy mà em định theo đuổi tôi sao?

Diệp Thảo ghét nhất là bị đem ra so sánh với người khác. Cô chỉ muốn mình được khen ngợi và được đánh giá cao nhất thôi.

- Thì sao chứ? Em sẽ học dần mà. Yến Nhi giỏi hơn vì cô ấy học ở General trước.

Nói xong cô bỏ đi luôn. Chưa bao giờ cô thấy mất mặt như vậy, từ nhỏ khi nào cũng được đánh giá cao. Vậy mà trước mặt người mình thích lại bị một phen bẽ mặt.

------

Phòng của My và Bảo Duy cũng gần Thảo và Nhật Anh. Số phòng 1030,1031.

Hiện tại, My đang trong phòng. Sắp xếp đồ đạc cho chuyến du lịch. Xong xuôi, My kéo rèm cửa rồi vươn vai một cái. Hét thật to, vì đây là khách sạn 5 sao nên cách âm rất tốt. Ngay cả phòng bên cạnh cũng không nghe được.

- 나는 한국을 사랑

( Tôi yêu Hàn Quốc )

Vừa tận hưởng được không khí Hàn Quốc, qua cửa sổ. My lại bị làm phiền bởi tiếng gõ cửa. Cô bực dọc bước từng bước nặng nhọc đến cửa phòng. Mở cửa!

- Bạn biết tiếng Hàn chứ? Ra ngoài chơi thôi.

- Tôi biết! Nhưng cậu không mệt sao Duy - Cách xưng hô mới thay đổi của cả hai đã bớt ngượng ngịu hơn.

Duy không trả lời, vội vã kéo My đi luôn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play