"anh không biết mình là Minh Anh sao"-cô nghĩ thầmHạo phong nhíu mày:
- thế cậu không phải là Minh Khang àk?
- àk không,ý tôi không phải là thế.Chỉ là thấy anh vẫn còn nhớ tên tôi mới ngạc nhiên thôi.-Cô thở phào nhẹ nhõm.
Hạo Phong vẫn giữ nguyên sắc mặt:
- Bao nhiêu tuổi?
- àk.17-cô gãi gãi đầu.
- tôi 18t.cho nên cậu hãy thay đổi cách xưng hô đi.đừng có tôi tôi với anh anh nữa-cậu vẫn vậy.
- dạ-cô ngượng chín mặt.
Đi trên đường cô kể cho anh đầy chuyện,về gia đình cô,về bạn bè,chỉ có điều anh không hề biết côlà gái giả trai.Anh chỉ ậm ừk mỗi khi cô kể.
- Bây giờ cô .biết anh thật tốt,phải đanh giá lại anh lần nữa rồi.Tuy anh là người giàu có nhưng không kiêu ngạo(cô thì thấy thế chứ người khác không thấy thế),học giỏi,thành đạt,đẹp trai,tất cả mọi thứ của anh đều hoàn hảo ngoài vẻ lạnh lùng vốn có của anh.Ước chi cô có được một chàng hoàng tử yêu cô được như vậy(cô bắt đầu mơ tưởng)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT