Nếu ở đây có người
chơi LOLI, kêu một tiếng “Ca ca, ta sợ” với một người chơi nam thì cũng
hết sức hợp với tình hình. Lê Duyệt đang loạn tưởng như vậy, đột nhiên ý thức được một chuyện hết sức bi thương: Hắc Vân giống như cái lồng ngăn cách thầy trò cô! Cô không nhìn thấy Bạch Y nữa rồi!
Lê Duyệt vội M nói:
【 nói nhỏ 】 Hoang Thành Minh Nguyệt: sư phụ, ngươi ở chỗ nào?
Giờ phút này đột nhiên trên mành hình máy tính của cô nhảy ra một hàng chữ đỏ:
【 hệ thống 】tiểu bối ngu ngốc, Thượng Cổ Ma Thú Bễ Ngang đã bị đánh thức, nếu không có năng lực có thể chế phục, mau thối lui khỏi trong cốc, có
thể bảo toàn tính mạng.
Dưới tình huống bình thường nhiệm vụ
Chuỗi Ngọc Thất Sắc phải là người chơi cấp 50 trở lên có thể qua cửa
được, lấy cấp bậc của Hoang Thành Minh Nguyệt hiện tại thì cái nhiệm vụ
quả thật quá mức làm khó cô, bất quá lúc ban đầu cô chỉ lệ thuộc vào
Bạch Y, thuận tiện đi theo sư phụ làm nhiệm vụ để cọ kinh nghiệm, bỏ qua một bên cấp bậc không nói, Lê Duyệt thao tác là nhất đẳng, mà Bạch Y
lại bảo vệ cô rất tốt, hai bên phối hợp ăn ý, cho nên đánh quái vật từ
trước đến nay, nhiều nhất cũng chỉ là hữu kinh vô hiểm (tức là có nguy
hiểm nhưng không đáng lo). Nhưng mà giờ phút này. . . . . .
【 nói nhỏ 】 Hoang Thành Minh Nguyệt: Minh Nguyệt không nhìn thấy sư phụ, sư phụ có thể nhìn thấy đồ nhi hay không?
Lê Duyệt nhìn màn hình trước mặt, lại không nhận được câu trả lời chắc
chắn của Bạch Y. Mấy giây qua đi, mắt thấy âm thanh gào thét của quái
vật từ xa vọng đến càng lúc càng lớn, hình ảnh trên mành hình cũng phối
hợp với tiếng gầm rú của nó mà rung lên, từ trước đến giờ cô luôn bình
tĩnh cũng có mấy phần nóng nảy:
Làm cái gì à? Không biết tình
trạng bên Lạc Thiếu Thừa như thế nào, nhưng mình bây giờ lại không thể
dùng thân phậ của Minh Nguyệt lên QQ hoặc là gọi điện thoại để hỏi, đó
không phải là bại lộ sao? Tiếp tục ngồi chờ cũng không phải biện pháp,
mà nếu thối lui. . . . . . Nhìn tình cảnh này lại rất giống như gây ra
nhiệm vụ gì rồi. . . . . . Hiện tại thật là, tiến lùi đều khó a!! Lạc
Thiếu Thừa đáng chết, anh hại chết tôi rồi!! Lần trước cũng thế, mỗi lần đều bỏ người ta lại, cũng không nói nguyên nhân. . . . . .
Hắc
vụ nồng đậm dần dần tản đi, Thượng Cổ Ma Thú Bễ Ngang rốt cuộc hiện
thân. Đầu sư tử thân long thân hình to lớn, chân đạp mây đen miệng phun
Liệt Diễm (lửa mạnh).
Giờ phút này oán trách cũng không có tác
dụng gì rồi, Bạch Y không có ở đây, mình sẽ chờ bị ma thú lấy mông đè
chết đi! Sư phụ, đây chính là lần thứ hai người hại chết ta!! Lê Duyệt
liếc mắt, chấp nhận chuẩn bị bị ma thú Bễ Ngang cho quay về điểm sống
lại. Không biết trong nội tâm Lạc Hồ Ly muốn làm cái gì, bất quá giờ
phút này chạy thì rất bỉ ổi, không trốn còn có thể giả trang bi tình. . . . . .
Ngay khi cô đang suy nghĩ một đống ngổn ngang ngồi chờ
chết thì Bễ Ngang vẫn chưa phát động công kích, xoay xung quanh cô hai
vòng rồi dừng lại:
【 hệ thống 】 Thượng Cổ Ma Thú Bễ Ngang: vừa
rồi ta bị Cốc Tuệ Tiên Khí đánh thức từ trong giấc ngủ say. . . . . .
Hiện nay rốt cuộc xác định. . . . . . Lang Viên Tương Tư của Tử Hâm
Thượng Thần tại sao lại ở trên người ngươi. . . . . . Nhân loại đê tiện, các ngươi có tài đức gì há có thể đeo đồ trang sức của thượng thần. . . . . .
Ma thú Bễ Ngang nói xong, hệ thống nhảy ra lựa chọn khung:
【 hệ thống 】 lựa chọn:
1 Nói rõ vật này là có người đem tặng, lúc trước mình cũng không biết rõ
sự tình, đem Lang Viên Tương Tư giao cho Thượng Cổ Ma Thú Bễ Ngang
2 Tài vật tư nhân sao có thể dâng ra, không thèm nói nhiều nửa câu, trực tiếp đánh đi
Thấy khung lựa chọn như vậy, Lê Duyệt không thể bình tĩnh:
Tôm tép?!Thì ra ban đầu Cửu Lê Nguyệt Lạc đạp nát hoa hoa cỏ cỏ trong Hàn
Yên Thúy Cốc cũng không gặp được Thượng Cổ Ma Thú Bễ Ngang, chỉ bởi vì
trên người không có Lang Viên Tương Tư?! Thật không biết các đồng chí
trong tổ nghiên cứu phát triển suy nghĩ gì, nhiệm vụ cấp 50 lại cần vật
phẩm cấp 20 mới gây ra được! Còn phải mang theo vật phẩm này lượn quanh
cốc mấy vòng. . . . . . May mà hai ngày nay cô nhàn rỗi nên chạy qua
nick này, GM phụ trách bản đồ đoán chừng mắt cũng nhanh mù cũng không
tốt bụng chỉ dẫn một chút, ý tứ cũng quá ép buộc. . . . . . Còn cả ma
thú này. . . . . . Ta nói Bễ Ngang, phẩm vị của ngươi cũng quá đặc biệt
đi, trên người chị, còn có trên người Bạch Y chết tiệt mất tích kia,
nhưng là có một đống bảo bối khác. . . . . .
Cho nên nói, tổ nghiên cứu phát triển vạn ác GM vạn ác NPC của nhiệm vụ Chuỗi Ngọc Thất Sắc vạn ác. . . . . .
Nếu theo tính tình Cửu Nguyệt, khẳng định không nói hai lời chọn 2, ai dám
giành đồ trên người cô, chẳng lẽ chán sống muốn nhổ răng trong miệng cọp sao! Hơn nữa, Cửu Nguyệt cô trời sinh là kẻ yêu thích bạo lực, dùng
những kỹ năng mỹ lệ mạnh mẽ giết chết một con Ngưu B oanh tạc Thượng Cổ
Ma Thú, sau đó đạp thi thể nó nói một câu: "Thượng cổ cái gì thần khí
cái gì cũng chỉ là đồ bỏ đi, ngươi thức dậy, thế sự xoay vần, đó cũng
chỉ là việc của bao nhiêu vạn năm trước rồi, ánh mắt ngươi cũng phải rất nhanh thức thời mới đúng. . . . . ." Nghĩ tới thôi cũng làm cho người
ta hưng phấn!
Thật muốn chà sát tay làm lớn một lần, đáng tiếc
hiện tại đang online nick Minh Nguyệt. . . . . . Theo tình hình hiện
tại, liều mạng nhất định là không được rồi, giữ được núi xanh sợ gì
không có củi đốt, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, giữ được mạng nhỏ tìm được Bạch Y MS mới là lựa chọn tốt nhất. Dù sao Lang Viên Tương Tư này
đi đánh quái vật còn có thể rớt ra. . . . . .
Vì vậy nhìn lựa
chọn trước, Lê Nguyệt chọn 1, cũng oán thầm nói: bất đắc dĩ a bất đắc
dĩ, đây thật là hổ xuống đồng bằng bị chó khi dễ, thực lực là vương đạo, nick nhỏ phải nắm chặt. . . . . .
Truyện chỉ đăng tại: diendanlequydon.com
Chưa từng nghĩ Bễ Ngang nhận được Lang Viên Tương Tư xong, hệ thống thế nhưng hiện ra thông báo:
【 hệ thống 】 Thượng Cổ Ma Thú Bễ Ngang thấy các ngươi thái độ tốt chủ
động trả lại Lang Viên Tương Tư, tâm tình cực kỳ vui mừng, đem bảo vật
tùy thân tặng cho các ngươi, coi như là bồi thường.
Đạt được: mảnh vụn Chuỗi Ngọc Thất Sắc—— xanh lá.
Thật đúng như người xưa nói: sơn cùng thủy tẫn nghi vô lộ, liễu ám hoa minh
hựu nhất thôn (núi cùng sông hết nghi không núi, liễu biếc hoa tươi
riêng một thôn). Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu (câu này có thể hiểu là người đi mòn gót giầy không tìm được thứ
mình muốn tìm còn kẻ không mất chút công sức nào lại tìm được)! Nghe hệ
thống vang lên âm thanh "Đinh ——" nhắc nhở đạt được vật phẩm , thấy mảnh vụn chuỗi ngọc màu lục ít ngày trước tìm đến rụng lông không thấy bây
giờ lại dễ dàng tới tay như vậy, Lê Duyệt có cảm giác mê man, hạnh phúc
tới quá nhanh. . . . . .
Đang lúc cô đang mê mang HAPPY mấy giây vì sự việc bất ngờ xảy ra, thì người vừa mới biến mất rốt cuộc trả lời:
【 nói nhỏ 】 Bạch Y Ngự Phong: xin lỗi, mới vừa rồi có chút việc, nguồn điện bị đụng phải. . . . . .
Cực kì không khéo, đứa bé hàng xóm nhà Tô lão sư vừa mới qua tặng quả ướp
lạnh cho Lạc Thiếu Thừa, tiểu tử kia đá phải dây diện trên đất ngã nhào
bật khóc thét lên, vội vàng dụ dỗ nó, lại muốn mở máy lần nữa, kết quả
hiện tại mới login. Thời điểm logout, anh nhìn thấy mây đen che rợp bầu
trời, cho nên giờ phút này login, dù sao trong lòng cũng hơi áy náy. Dù
sao, bất kỳ một cái nào hơi xứng chức sư phụ thì sẽ không tại thời điểm
nguy hiểm này lại bỏ đồ đệ qua một bên. . . . . . Cũng không biết sau
khi mình logout, Hoang Thành Minh Nguyệt đến tột cùng sẽ gặp phải hiểm
cảnh như thế nào. . . . . .
Khi Bạch Y Ngự Phong trở lại Hàn Yên
Thúy Cốc, nơi đây đã khôi phục lại màu xanh lá ban đầu. Đồ đệ ngoan của
anh đang chờ tại cửa cốc.
Tất cả đều đã kết thúc, vậy. . . . . .
【 nói nhỏ 】 Bạch Y Ngự Phong: Tiểu Nguyệt, mới vừa rồi Hắc Vân che khuất mặt trời, ngươi. . . . . .
Nhiệm vụ này bản đồ này, cấp bậc quái vật chênh lệch với cô quá cao, không có anh che chở, Hoang Thành Minh Nguyệt đối mặt kẻ địch mạnh mẽ một mình
như thế nào đây. . . . . . Lần trước cũng thế, lần này cũng thế, vì
không biết tại sao lại như vậy, mình luôn là thả cô tự do, để cô một
mình phải vượt qua nguy hiểm. . . . . .
【 nói nhỏ 】 Hoang Thành
Minh Nguyệt: a, như vậy nha, không có gì, chính là quái thú hiện ra phun lửa liền giết chết ta. . . . . . Sư phụ online là tốt rồi, chúng ta
tiếp tục làm nhiệm vụ thôi.
Mảnh vụn Chuỗi Ngọc
Thất Sắc bị khóa ID, coi như cô muốn cho Lạc Thiếu Thừa cũng không được, nếu như có thể tìm được màu cam thì hoàn hảo, mình liền có thể bớt chút thời gian để Cửu Nguyệt hoàn thành nhiệm vụ này một lần. . . . . . Về
phần sư phụ mình sao ~~ nếu là lúc trước không biết Bạch Y chính là Lạc
Thiếu Thừa, cô có thể sẽ nói kỳ ngộ lúc nãy cho anh, nhưng là bây giờ. . . . . . Lấy cá tính xảo trá đa nghi của Lạc Hồ Ly này, coi như mình cứ
nói thật, anh ta cũng không nhất định sẽ tin, mình vì sao phải làm
chuyện thừa đây? Để cho anh ta từ từ tìm kiếm bí ẩn trong đó đi ~~ ai
bảo hai lần đều vứt bỏ cô trong lúc nguy hiểm, báo ứng a báo ứng ~~
Nghĩ tới đây, tâm tình Lê Duyệt thật tốt, nghĩ đến mình không phải là muốn
lừa Lạc Thiếu Thừa phát triển tình yêu thầy trò sao, vì vậy cố gắng nhịn cười, gõ trả lời:
【 nói nhỏ 】 Hoang Thành Minh Nguyệt: không có
gì, coi như sư phụ không có ở đây, đồ nhi cũng sẽ đợi, ta muốn. . . . . . Chung quy sư phụ luôn không có ở đây, nếu là đồ nhi đi, sư phụ lại đến
nơi nào tìm ta được? Cho nên ta sẽ đợi một chút, sư phụ luôn là sẽ đến. . . . . .
Tình ý của đồ nhi đối với sư phụ chính là trời đất chứng giám chờ người đợi đến biển cạn đá mòn vẫn thề nguyền không đổi. . . . . . Xin gọi cô là trang B bi tình thánh mẫu tốt nhất của năm thôi. . . . . .
Trái tim Lê Duyệt đại hàn, yên lặng BS chính mình một cái, tiếp tục chuyển động ngón tay như bay:
【 nói nhỏ 】 Hoang Thành Minh Nguyệt: cho tới nay đều nhờ sư phụ chăm sóc, Minh Nguyệt mới có thể thăng cấp rất nhanh trong thời gian ngắn. . . . . . Cho nên sư phụ không cần phải áy náy, cũng không cần phải nói xin
lỗi. . . . . . Không có gì. . . . . . Chỉ cần sư phụ không cảm thấy đồ
đệ vướng chân vướng tay hay là quá vô dụng là tốt rồi. . . . . . Ta sẽ
cố gắng không cản trở . . . . . .
Lê Duyệt buông tay: diễn trò a
diễn trò, người nào đùa giỡn người nào ~ những ngày qua anh vẫn quen
diễn vai bạn trai hoàn mỹ, vậy tôi không thể diễn vai đồ đệ khéo léo
sao?
Lạc Thiếu Thừa nhìn lời nói của Hoang Thành Minh Nguyệt trên mành hình, muốn nói cái gì, lại nhất thời suy nghĩ rối rắm, không thể
tổ chức thành ngôn ngữ.
Những ngày này đi theo bên cạnh anh, cô
vẫn luôn khéo léo khéo hiểu lòng người, kỷ xảo năng lực đánh quái vật
cũng không thể nói gì được, bỏ những thành phần diễn trò kia, thật ra
thì mình là thật hâm mộ cô, mong đợi cô lớn lên. . . . . . Trong lòng
trừ áy náy, thật ra thì còn có một tia cảm xúc khác, chẳng qua là vẫn cố ý không để ý, đè nén. . . . . .
Anh rốt cuộc biết vì sao lúc
trước muốn lựa chọn cự tuyệt nhưng lại không không đành lòng độc ác hơn
nữa trong lòng mơ hồ có phần lo lắng, vốn cho là Mặc Vũ và Cửu Nguyệt ở
chung một chỗ, thì sẽ không giống như những người khác, không ngờ Bạch Y gặp lại Minh Nguyệt, lúc mới vưa vào Hàn Yên Thúy Cốc đánh quái vật vẫn còn đang có cảm giác niềm vui tràn trề, cô biết quái vật công kích tử
giác và giá trị phạm vi kỹ năng tổn thương, biết mình nên đi như thế nào đứng chỗ nào có thể an toàn tuyệt đối, còn có tín nhiệm với anh, thông
minh lợi dụng tối đa năng lực của anh để tự vệ, để cho anh từ đó cảm
giác được thành tựu vì bản thân là sư phụ. . . . . . Kém nhiều cấp như
vậy lại có thể phối hợp thích khách và đạo sĩ hoàn mỹ như thế, nếu cấp
bậc tương đối giống anh, thì sẽ là thí sinh hợp tác tốt nhất, thật không làm anh nghĩ. . . . . . Còn có lần thứ hai anh bỏ lại cô, nhưng cô lại
không oán không trách. . . . . .
Tim lại đập nhanh lần nữa: không thể như vậy. . . . . . Rốt cuộc là bắt đầu từ khi nào, mình đối với cô, chưa từng phát hiện, đã động tình. . . . . .
Lạc Thiếu Thừa chợt cảm thấy trái tim loạn một mảnh, anh đây không phải là rõ ràng chân đập hai thuyền sao? Cực kỳ vô sỉ a vô sỉ. . . . . . Muốn logout để não tỉnh táo lại một chút, lần nữa xác định lại cảm xúc, nhưng vừa rồi mình mới
bỏ rơi Minh Nguyệt, chẳng lẽ lần nữa. . . . . . bất đắc dĩ, chỉ đành
phải nói:
【 nói nhỏ 】 Bạch Y Ngự Phong: nhiệm vụ này hôm khác làm tiếp, lúc trước ngươi bị BOSS ngược, hiện tại ta dẫn ngươi đi ngược
quái thăng cấp đi. . . . . .
Lúc trước trải qua phân tích được ra mảnh vụn Chuỗi Ngọc Thất Sắc màu lục phải là ở Hàn Yên Thúy Cốc, nhưng
là như thế nào gây ra anh cũng không xác định được, nên mới mang theo đồ đệ lượn quanh cốc mấy vòng, sau Hắc Vân xuất hiện, anh vẫn không thể
thông suốt bí ẩn trong đó. . . . . . Chỉ là coi như bọn họ tình cờ gây
ra điều kiện lần nữa, giờ phút này trong lòng anh đã rất loạn, cấp bậc
đồ đệ lại bi thương thúc giục, BOSS ẩn bình thường là không thể coi
thường, có qua được hay không thật đúng là không nắm chắc. . . . . .
Ai, anh rất muốn làm đà điểu trốn tránh, nhưng thực tế tàn khốc cũng không để cho anh có cơ hội kia. . . . . .
【 nói nhỏ 】 Hoang Thành Minh Nguyệt: tốt.
Không làm nhiệm vụ mảnh vụn xanh lục rất tốt, dù sao trên người cô cũng không còn Lang Viên Tương Tư, coi như có lượn thêm mười vòng tám vòng, cũng
không dụ Thượng Cổ Ma Thú Bễ Ngang ra được nữa. Lê Duyệt mừng thầm.
Thầy trò hai người liền hội hợp cùng đám người Tịch Mịch, cùng đi di chỉ
Khánh Quốc ngược quái. Nhiều người tốt, nhiều người không sợ suy nghĩ
lung tung . . . . . . Lại qua một giờ, Lạc Thiếu Thừa lấy cớ trong nhà
có khách logout. . . . . .
Tắt máy tính, Lạc Thiếu Thừa thở phào một hơi. . . . . . Làm thế nào, mình tại sao có thể như vậy chứ. . . . . .
Anh khinh bỉ chính mình đồng thời lại áy náy với Tiểu Duyệt. . . . . .
Bình thường người có việc thẹn trong lòng sẽ bồi thường tăng gấp bội với người bị phụ bạc, vì vậy. . . . . .
Móc điện thoại ra bấm:
"Tiểu Duyệt, em. . . . . . Ách, có người thiếu anh nhân tình, tính toán giặt
quần áo trả lại. . . . . . Em có quần áo cần giặt hay không ?" ( Lạc
thiếu gia giặt quần áo đến nghiện rồi. =+)
20 phút sau, Lạc thiếu gia bị mấy bọc quần áo to đùng trên tay Lê Duyệt hù dọa. Tiểu Duyệt xem ra là người thích sạch sẽ, thế nào quần áo chưa giặt lại nhiều như vậy? !
Lê Duyệt cười đến đặc biệt không có ý tốt, " bạn cùng phòng
của em nghe nói có lao công miễn phí, chuyện tốt không cần tự mình động
thủ như thế sao lại có thể bỏ qua. . . . . . Làm phiền anh Lạc Đại Thiếu tôn giá rồi, giúp khuân xuống. . . . . . Ai, chính là cái người nợ nhân tình anh rất đáng thương, em đây coi như là giúp anh hại người Trợ Trụ
Vi Ngược rồi. . . . . ."
Lạc Thiếu Thừa im lặng lệ chảy về hướng
đông, "Tiểu Duyệt, anh nói nữ sinh phòng ngủ em vậy. . . . . . Quá tối
thôi. . . . . ." Em giúp anh ở đâu, rõ ràng là hại chết anh. . . . . .
"Hả? Anh cũng có thời điểm mềm lòng phát từ bi giơ cao đánh khẽ nha? . . . . . . Những bộ quần áo này em đã lấy, không giúp họ giặt là không được
nha. . . . . ." Lê Duyệt bộ dáng khổ não.
". . . . . . Được rồi,
lần này liền. . . . . ." Lạc Thiếu Thừa cắn răng, trong lòng oán thầm:
xem ra chủ ý giặt quần áo thay Tiểu Duyệt này không thể tiếp tục tiến
hành! Bạn cùng phòng ngủ của cô cũng quá lười, quần áo dơ cũng phải sánh bằng bọn Khen Thưởng rồi !
Ngày thứ hai
"Tiểu Duyệt,
trường học canh trộn nước nghiêm trọng, nguyên liệu nấu ăn không phong
phú, cũng không đầy đủ dinh dưỡng, mùi vị không ngon miệng. . . . . .
Anh ăn không quen, vì vậy hôm nay nấu canh. . . . . . Một mình anh ăn
thì quá nhiều, em có muốn nếm thử một chút hay không?"
Bởi vì đã
nhận được điện thoại Lạc Thiếu Thừa trước, nên Lê Duyệt không đi phòng
ăn ăn cơm cùng các bạn trong phòng ngủ, làm như kẻ gian chạy tới chỗ Lạc Thiếu Thừa.
Cô. . . . . . Ngày hôm qua cô gặp được chỉ là ngoài ý muốn, cô đến nhà anh, là bởi vì cảm thấy anh sẽ không đối với mình như
thế nào, hơn nữa canh cũng không tiện mang ra ngoài. . . . . . Ừ, canh
trong trường học quả thật là ăn không ngon, cô cũng không phải là đang
mong đợi xảy ra cái gì mà đến nhà anh. . . . . .
Mặc dù không
phải là lần đầu tiên đến thăm, đi tới cửa nhà Lạc Thiếu Thừa, trái tim
Lê Duyệt khẽ run như cũ. Vì sao cô luôn có cảm giác đưa dê vào miệng
cọp, lệ rơi. . . . . .
Ấn chuông cửa, Lạc Thiếu Thừa mở cửa, anh
vẫn còn đang bận việc trong phòng bếp, liền bảo Lê Duyệt tạm chờ. Thì ra là anh không chỉ nấu canh còn xào món ăn. . . . . .
Lê Duyệt đi loanh quanh, vì vậy nhìn quần áo đang phơi trên ban công còn chưa khô, ngây người. Đây là. . . . . .
"Lạc Thiếu Thừa, công y phục trên ban. . . . . ." Cô phải hỏi rõ ràng, nhất định phải hỏi rõ ràng!
"Huynh đệ của anh nói nữ sinh các em cũng quá làm người ta tức lộn ruột! Thuận tiện khi dễ nhân phẩm của anh. . . . . . Cậu ta ăn vạ không muốn giặt,
anh nói điều kiện khác cao hơn lường gạt, cậu ta liền đồng ý, chỉ là
quần áo quá nhiều, giặt tay sẽ chết người, nên đem những thứ kia đều ném vào máy giặt nhà anh. . . . . ." Anh mới không cần thừa nhận là mình
làm, giặt cho Tiểu Duyệt coi như xong, thế nhưng mình đào hầm nhảy vào,
giặt quần áo cho nhiều nữ sinh như vậy, cực kì mất thể diện. . . . . .
"Nha. . . . . . Như vậy. . . . . ." Lê Duyệt thuyết phục chính mình phải tin
tưởng điều anh nói, bởi vì sợ mình càng ngày càng thích, rơi vào càng
sâu hơn. . . . . . Anh lại không thổ lộ với mình, anh không có lý do làm như vậy, mình không thể tự mình đa tình . . . . . . Đúng rồi, anh đã
nấu món ăn, mình cũng phải giúp một tay, không thể ăn uống chùa được.
Nghĩ đến đây, Lê Duyệt tập trung ý chí, "Có cái gì em có thể làm?"
Lúc này Lạc Thiếu Thừa bưng món ăn cuối cùng vừa xào ra.
Mang cơm và thức ăn ra bàn, hai người bắt đầu ăn.
"Ăn ngon không?" Lạc Thiếu Thừa thấy Lê Duyệt ăn được rất nhiều, nhưng vẫn là sợ cô có chỗ nào không hài lòng, vì vậy hỏi.
"Ăn thật ngon!!" Lê Duyệt ngược lại không có keo kiệt tán dương đại gia.
Truyện chỉ đăng tại: diendanlequydon.com
"Vậy về sau anh sẽ hay làm cho bạn gái tương lai anh ăn. . . . . ." Lạc
Thiếu Thừa suy nghĩ một chút, cảm thấy phần tâm tình này cất giấu thật
ra thì không dễ chịu, mình có muốn dứt khoát thẳng thắn hay không. . . .
Không nghĩ lại lấy được câu trả lời chắc chắn của Lê Duyệt như thế:
"Ừ. . . . . . Vậy bạn gái tương lai của anh rất có phúc ăn . . . . . ."
Lạc Thiếu Thừa bỗng nhiên cảm thấy thất bại, là bởi vì lúc trước mập mờ quá mức sao, cho nên nói rõ ràng như vậy rồi, mà cái nha đầu trước mặt anh
rõ ràng thông minh nhanh nhạy như thế lại cố tình bộ dáng u mê không
biết gì, sợ là mình ở trong mắt cô còn không bằng bát canh trong tay cô
đi. . . . . . Ai. . . . . . Coi như bây giờ anh nói một câu: vậy em có
nguyện ý làm bạn gái của anh hay không? Đoán chừng cô cũng sẽ cho là
chuyện tiếu lâm. . . . . . Thật nhức đầu. . . . . . Thôi, vẫn là để tối
nay rồi hãy nói. . . . . .
"Canh trường học thật không có dinh
dưỡng, Tiểu Duyệt, ngày mai em muốn uống canh gì?" Từng bước từng bước
đến đây đi, cô sẽ phát hiện anh tốt. . . . . .
"Sở trường của anh là cái gì thì làm cái đó là tốt rồi. . . . . ." Nam sinh biết nấu ăn
lại nấu ngon đã rất ít rồi. . . . . . Cũng không biết anh sẽ lấy vài món thức ăn, mình cũng không muốn thành người thử món ăn. . . . . .
"Đúng rồi, anh sẽ không phải là coi em như người thử món ăn cho bạn gái tương lai chứ?!" Lê Duyệt nói một câu làm cho Lạc Thiếu Thừa thiếu chút nữa
thì hộc máu.
"Người thử món ăn?! Hừ, bản thiếu gia xem trọng em,
có thể ăn được canh bản thiếu gia tự tay nấu, em nên cảm thấy vinh hạnh
mới đúng!" Anh lại nhàm chán như vậy sao? Từ nhỏ đến lớn, người ăn đồ ăn anh làm mặc dù có thể đếm được trên đầu ngón tay nhưng đều khen không
dứt miệng. . . . . . Uổng công anh mới sáng sớm đã đi chợ mua thức ăn
chọn lựa xương mới tốt nhất, rửa sạch đốt nhỏ lửa hầm cách thủy. . . . . . Nữ nhân này thế nhưng. . . . . .
"Uh, được rồi, dù sao em lại
không tổn thất gì. . . . . ." Lê Duyệt lầu bầu nói, tiếp tục uống canh
gắp thức ăn, ăn được cực kỳ hạnh phúc.
Lạc Thiếu Thừa im lặng,
anh lúc nào thì giảm giá trị như vậy, cũng lấy lại, người ta tiếp nhận
còn phải quá miễn cưỡng. . . . . .
Cơm nước xong, lúc trước Lê
Duyệt không xuất lực nên chủ động xin đi giết giặc dọn dẹp bát đũa trong phòng bếp, Lạc Thiếu Thừa cũng đi theo, lười biếng đứng ở một bên, nhìn Lê mỹ nhân của anh rửa chén như thế nào.
"Lạc Thiếu Thừa, anh cứ đi nghỉ ngơi đi, em sẽ không làm bể đồ nhà anh. . . . . ." Lê Duyệt bị
mắt anh nhìn chăm chú không chớp mắt, mặt có chút nóng lên. . . . . .
"Không cần, anh muốn thì đã đi, em không tìm được nước rửa chén, không biết để chén ở chỗ nào, còn phải ra ngoài hỏi anh, rất phiền toái. . . . . ."
Lạc Đại Thiếu Gia cự tuyệt đề nghị này của cô, tiếp tục cười như không
cười nhìn cô chằm chằm.
Có gì để nhìn, cô cũng không phải là không biết rửa chén. . . . . . Lê Duyệt nghĩ lấy nước rửa chén hắt anh. . . . . .
Một bữa cơm ăn xong chén cũng rửa sạch sẽ, Lê Duyệt vội vàng kiếm cớ chuồn
đi. . . . . . Trở lại phòng ngủ, mới vừa để mình trước cẩn thận đè nén
phần tâm tình kia. . . . . . Mới vừa một bữa cơm ăn được ngọt đến chảy
ra mật. . . . . . Lạc Thiếu Thừa anh là diễn quá sâu không biết phân
biệt thực giả sao. . . . . . Để cho em ngay cả tâm muốn bò lên cũng
nhanh mất rồi, không tự chủ được, càng lún càng sâu. . . . . .
--- ------hoàn chính văn---- -------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT