Chia tay bảo Lâm, Yến Hương lại ra di chỉ với mớ hành trang ít ỏi và đơn giản. Cô bỏ xe lại nhà vì đó là chiếc xe mà mẹ cô đã sắm từ tiền dành dụm của bà. Yến Hương chấp nhận đi xe bus nếu thuận tiện, còn lại là cô vẫn miệt mài đi bộ qua hết mọi ngõ nghách cuộc đời.
Đêm đầu tiên xa gia đình một mình trong phòng vắng, Yến Hương không sao ngủ được! Và cứ thế, giấc ngủ đến với cô muộn màng từng đêm... từng đêm với những tháng ngày chờ đợi bước chân người tình vẫn kéo dài ra... dài ra đến mỏi mòn! Và tia hy vọng mong manh chợt tắt khi một ngày, Yến Hương gặp lại người bạn cũ! Họ cho cô biết, Bảo Lâm cưới vợ đã hơn một tháng nay, mà người vợ của anh không ai khác hơn là Quỳnh Hoa, cô bạn thân của Yến Hương thời còn đi học.
Nỗi thất vọng tràn về... đau đớn xót xa nhưng vẫn không ê chề bằng sự thật Yến Hương đón nhận cùng một lúc, đó là có một sinh linh đang lớn dần trong cô! Kết quả của một tình yêu tưởng như bền vững thiết tha, vậy mà giờ đây chỉ còn là sự lãng quên của người tình và nỗi cô đơn trống vắng cô phải nhận chịu đến hết cả một đời!...
Phản bạn
Một tuần lễ sau khi Yến Hương rời gia đình, mọi việc bình thường trở lại. bà Bích Thu thương con mà cũng giận vì sự ương nghạnh của đứa con gái và cho rằng, cũng tốt khi Yến Hương chọn cách sống xa Bảo Lâm nên không nhắc gì đến Yến Hương nữa. Bà nói với mọi người "nó lớn rồi, biết tự lo cho cuộc sống nên không sao", nhưng ai có thể biết được trong lòng người mẹ nghĩ gì khi phải sống xa đứa con độc nhất của mình?
Và ngay hôm sau, Quỳnh Hoa vô tình đến thăm bạn. Nhưng nếu nói Quỳnh Hoa cốt ý đến thăm Bảo Lâm thì đúng hơn, bởi vì lâu nay là bạn của Yến Hương nhưng người mà cô nàng chú tâm đến khi đến nhà vẫn là Bảo Lâm. Bảo Lâm biết vậy nhưng đang yêu Yến Hương nên anh vẫn cứ vờ như không biết gì. Hôm nay thì khác rồi, qua mấy ngày "sóng gió" trong gia đình vì sự vắng mặt của Yến Hương thì tình hình đã có phần lắng dịu. Bà Bích Thu thì như vậy, ông Vĩnh Phúc cảm thấy buồn vì Yến Hương sống với ông từ bé nên ông thương như con. Thế nhưng dù sao ông cũng đành chịu vì chính mẹ ruột của con gái cũng cương quyết phản đối. Có lẽ đó là sự bất hạnh của Yến Hương khi mà trong này, Bảo Lâm cũng giông như ông Vĩnh Phúc, nghĩa là họ sẵn sàng xuôi theo ý muốn của Bích Thu để ọi việc trôi qua mà không tự quyết định ình như những người đàn ông bình thường khác.
Trong lúc Bảo Lâm đang lừng khừng trước việc có nên đến với Yến Hương như đã hứa hay không thì sự xuất hiện của Quỳnh Hoa đã vô tình khiến mọi việc xuôi theo chiều hướng khác. Phải nói Quỳnh Hoa đẹp, cái đẹp sắc sảo không mang nét dịu hiền như Yến Hương nên với Quỳnh Hoa, cô có thể làm mọi việc mà không nghĩ rằng có nên hay không nên làm, miễn sai đáp ứng được lòng mong muốn của mình. Thật tình phải nói rằng, Yến Hương quả là một người con gái hiền lành tốt bụng khi vẫn duy trì được tình bạn thân với một người như Quỳnh Hoa.
Nhìn thấy mặt Bảo Lâm là Quỳnh Hoa như mở cờ trong bụng nhưng cô vẫn phải hỏi cho đúng cách:
- Anh Bảo Lâm! Có Yến Hương ở nhà không anh?
Bảo Lâm vừa mở cổng cho Quỳnh Hoa vừa nói:
- Yến Hương không có nhà, em vào đi!
Nghe nói bạn không có ở nhà, Quỳnh Hoa mừng thầm nhưng giả vờ:
- Buồn nhỉ. Em tưởng nó có ở nhà định tới chơi với nó.
- Đã tới thì có hay không cũng phải vào chứ.
Quỳnh Hoa cười không trả lời mà sánh bước cùng Bảo Lâm vào trong nhà. Quỳnh Hoa không phải là người xa lạ với Vĩnh Phúc và Bích Thu nên sau khi chào hỏi hai người, một lúc sau Bảo Lâm đưa cô ra sân trước nói chuyện như khi còn Yến Hương ở nhà.
Trong câu chuyện, Bảo Lâm cũng kể cho Quỳnh Hoa nghe tất cả. Nhưng thay vì buồn cho bạn và khuyên Bảo Lâm đến với Yến Hương thì Quỳnh Hoa lại nói:
- Yến Hương nó quyết định như vậy là đúng, biết đâu ra sống một mình nó sẽ cảm thấy thoải mái hơn. Anh cũng không nên buồn, em sẽ đến thường xuyên hơn và hai anh em mình sẽ ra ngoài dạo mát hoặc là vào quán cà phê hay cùng nhau đi nghe nhạc. Bảo đảm có em anh sẽ không thấy buồn nữa.
Không hiểu sao nghe Quỳnh Hoa nói vậy, Bảo Lâm lại thấy có lý nên gật gù tỏ vẻ bằng lòng. Thế là từ đó hai người quấn quýt bên nhau, Quỳnh Hoa ra sức quyến rũ đến đỗi chỉ khoảng một tháng sau Bảo Lâm đã xin phép cha mẹ cho anh cưới cô. Có lẽ trong lòng hai ông bà bây giờ, ý nghĩ Yến Hương đã yên ổn với sự lựa chọn rời xa gia đinh nên cả hai đã vô tư đồng ý cho Bảo Lâm cưới Quỳnh Hoa và còn cho rằng đó là một điều tốt cho Bảo Lâm và cho cả Yến Hương nữa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT