Đau đớn đột nhiên hung mãnh, so với lúc bình thường Bảo Bảo đá, cảm giác hoàn toàn khác nhau, Linh Thứu vội tóm chặt lấy tay Lãnh Mộ Hàn. "Nhanh, mau gọi thái y, thật giống là sắp sinh!"
Lãnh Mộ Hàn giờ khắc này tâm tư đều rối loạn, xem Linh Thứu thống khổ như vậy trong lòng cũng rất đau, liền ôm lấy Linh Thứu chạy về hướng tẩm cung: "Gọi thái y! Đều cho trẫm đi gọi thái y! Còn đứng ngây ra đó làm gì! Không nghe sao! Nhanh đi gọi thái y!"
Một tren hộ vệ đi gọi Thái y là đủ rồi, nhưng bị Lãnh Mộ Hàn dọa như thế, cả đám trái tim đều đập mạnh, toàn bộ đều hướng về Thái Y Viện chen chúc nhau chạy. Chỉ để lại Thiệu Lỗi với Gia Cát Lưu Sa vẫn bình tĩnh chạy chậm theo sau Lãnh Mộ Hàn.
Lãnh Mộ Hàn nhanh chóng chạy về đến tẩm cung, chân đá văng cửa phòng, đem Linh Thứu cẩn thận đặt lên trên giường, mà Thiệu Lỗi với Gia Cát Lưu Sa cũng đi theo vào, còn tiện thể đem cửa đóng lại.
Vốn cho là như vậy Linh Thứu có thể ngừng, bắt đầu cùng với mọi người nói kế hoạch tỉ mỉ, nào nghĩ đến Linh Thứu không chỉ không dừng lại kêu đau, còn càng diễn càng liệt, nhìn Lãnh Mộ Hàn kiến bò như trên chảo nóng, Thiệu Lỗi với Gia Cát Lưu Sa thật muốn kéo hắn lại, để hắn bình tĩnh một chút, này không phải là diễn kịch sao, căng thẳng cái gì?
Bất quá bọn hắn cũng không dám thật sự đi kéo, nhìn Lãnh Mộ Hàn hiện tại giống như một con sư tử bị kinh sợ, nếu như nói cho hắn biết bọn họ là đang diễn trò, Lãnh Mộ Hàn sẽ không đối với Linh Thứu làm gì nha, nhưng nhất định sẽ bắt bọn họ tính sổ!
Hơn nữa vạn nhất nếu Linh Thứu là muốn nhìn bộ dáng sốt sắng của Hoàng Thượng thì sao? Bọn họ nếu nói ra chân tướng, chẳng phải là phá hoại dụng ý của Linh Thứu sao? Thế nên bọn họ đứng đó nhìn là tốt rồi, lẳng lặng nhìn là tốt rồi.
Chỉ là không thể không nói, không nghĩ tới hoàng hậu diễn xuất cao siêu như thế! Cái này gọi là kêu giống như thật, thật sự giống như muốn sinh vậy! Xem đi, Hoàng Hậu còn không quên ứa ra mồ hôi trên mặt nha! Ngay cả những chi tiết nhỏ này đều chú ý tới! Quả thật là lợi hại, không hổ là hoàng hậu của bọn họ a!
Bọn họ làm sao biết, Linh Thứu bây giờ căn bản là không phải giả bộ a, nàng là thật sự đau! Nàng cũng là thật sự sắp muốn sinh rồi!
Linh Thứu mỗi lần kêu một tiếng, đều kéo lấy thần kinh của Lãnh Mộ Hàn, Lãnh Mộ Hàn sốt ruột nắm chặt tay Linh Thứu. "Ngoan, ngoan, không đau, không đau..." Vừa nói vừa muốn động viên Linh Thứu, nhưng lại sợ chính mình đụng vào để Linh Thứu càng đau, mồ hôi cũng từng giọt một nhỏ xuống, không chút nào ít hơn so với Linh Thứu.
Hắn ở trên đường nghe Sơ Vân nói không ít chuyện phát sinh trước đó, đại khái có thể đoán được một chút, trong lòng tức giận thẳng mây xanh, nhưng hiện tại hắn cũng biết không phải thời điểm xử lý chuyện này, hiện tại Linh Thứu căn bản không thể rời bỏ hắn, hắn cũng không yên tâm rời đi, tất cả chỉ có chờ Linh Thứu an toàn lại nói, món nợ này hắn trước tiên nhớ kỹ!
Chỉ chốc lát sau tất cả các Thái Y còn có mấy bà đỡ tốt nhất Đô Thành liền toàn bộ được 'mời' tới rồi, mỗi người đều vô cùng căng thẳng, phải biết vị hoàng hậu này là cực kỳ được sủng ái, thời điểm còn chưa sinh cũng đã bị Hoàng Thượng cung phụng tận trời, nếu như thời điểm sinh xảy ra vấn đề gì, bọn họ đều đừng nghĩ sống!
Mà bọn họ lo lắng cũng không phải là không có đạo lý, Lãnh Mộ Hàn đã trải qua một lần bị 'trọng thương', là tuyệt đối không cách nào chịu đựng loại đau đó lần thứ hai, nếu như Linh Thứu thật sự lại xảy ra chuyện gì, hắn thật sự sẽ giết bọn họ, thậm chí san bằng toàn bộ Bắc Ảnh phủ cũng là tuyệt đối có thể.
Đám Thái Y xem Lãnh Mộ Hàn nắm tay Linh Thứu, muốn tiến lên kiểm tra, nhưng mà cũng không dám để Lãnh Mộ Hàn nhường một chút, bất quá nghe tiếng kêu của Hoàng Hậu hiển nhiên là muốn sinh, chuyện sinh con này cũng không thể trì hoãn a, nếu như nước ối vỡ ra, đứa nhỏ vẫn chưa ra được, là sẽ chết ngạt ở trong bụng!
Cả đám Thái Y xoắn xuýt a! Lãnh Mộ Hàn thấy vẻ mặt bọn họ đều lo lắng, vốn là nóng ruột nóng gan, lần này càng là giận không thể dừng! "Còn đứng ngây ra đó làm gì! Còn không mau xem cho hoàng hậu!"
Vẫn là các bà mụ có kinh nghiệm, liền có động tác, sai người đi chuẩn bị nước nóng, khăn mặt, kéo, chậu than, đồ dùng..., sau đó đi tới trước mặt Lãnh Mộ Hàn. "Hoàng Thượng, nữ nhân sinh con xúi quẩy, ngài vẫn là trước tiên ở ngoài cửa chờ đi."
Lãnh Mộ Hàn vừa nghe muốn hắn đi ra cửa chờ, vẫn là Linh Nhi của hắn sinh con xúi quẩy, nếu không phải giết bà ta sẽ ảnh hưởng những người khác đỡ đẻ cho Linh Nhi, hắn nhất định một cái tát đập bay lão thái bà trước mặt này!
"Đem bà ta mang ra ngoài cho trẫm!" Lãnh Mộ Hàn trầm mặt nói xong liền không có lại nhìn những bà đỡ khác một chút nào, rất nhanh sẽ có người tuân chỉ đem bà đỡ kia đi ra ngoài, bà đỡ kia mãi đến khi bị người vứt ra ngoài cửa điện, còn không biết đến cùng bản thân mình nói sai cái gì rồi!
Có bà đỡ kia làm nền, không còn ai dám mời Lãnh Mộ Hàn đi ra ngoài, chỉ là bắt đầu đuổi người, chỉ để lại mấy thiếp thân nha hoàn của Linh Thứu.
Thiệu Lỗi với Gia Cát Lưu Sa bị đuổi ra bên ngoài, bốn mắt bình tĩnh đối diện nhìn thoáng qua một chút, lần thứ hai cảm thán, hoàng hậu diễn xuất thật đúng là quá lợi hại, ngay cả thái y với bà đỡ đều không có phát hiện có chỗ nào không đúng, hơn nữa Hoàng Hậu đã diễn còn diễn nguyên bộ a, hiện tại thái y với bà đỡ đều đến rồi, động tĩnh to lớn như thế, phỏng chừng vào lúc này Bắc Ảnh Tĩnh Nhu cùng Bắc Ảnh Tinh Nguyệt cũng nhận được tin tức rồi?
Hoàng hậu không hổ là hoàng hậu a!
Trong phòng, thái y với bà đỡ phân công, nhóm Thái Y kiểm tra thân thể Linh Thứu, chuẩn bị thuốc dùng bất cứ lúc nào, che màng quanh thân Linh Thứu, các bà mụ cố gắng đè xuống hai chân Linh Thứu, làm cho nàng dùng sức.
Lãnh Mộ Hàn nắm chặt tay của Linh Thứu, bên cạnh giúp nàng lau mồ hôi, nhẹ giọng động viên, Linh Thứu đau đến không chịu được, nàng không biết những nữ nhân khác sinh con có phải là đau như vậy không, thế nhưng nàng là thật sự nhanh đau đến muốn hôn mê, cảm giác bụng giống như liền muốn nứt ra đến nơi rồi vậy.
Đau đớn làm cho nàng nắm tay Lãnh Mộ Hàn thật chặt, hàm răng cũng là cắn chặt khăn trong miệng, thế nhưng nàng biết nàng không thể ngất đi, đây là hài tử của nàng với Mộ Hàn, hai đời, nàng rốt cục có hài tử với Mộ Hàn, nàng dù như thế nào cũng phải đem hài tử sinh ra!
"Tại sao vẫn chưa ra?" Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Linh Thứu cũng dùng sức, nhưng mà ngoại trừ đau đớn toàn thân, hài tử vẫn không có chút động tĩnh nào, bà đỡ với đám Thái Y đều có dự cảm không tốt.
Lãnh Mộ Hàn vốn là không hiểu chuyện sinh con, ban đầu còn an ủi chính mình Linh Thứu thống khổ như vậy có thể là chuyện bình thường trong quá trình sinh hài tử, nhưng mà vừa nghe bà đỡ nói một câu, cả khuôn mặt liền không tốt rồi!
"Có ý gì." Lãnh Mộ Hàn hầu như là cắn răng nói ra, hắn nhờ các nàng giải quyết đỡ đẻ cho Linh Nhi, không phải là làm cho các nàng tới chỗ này tới hỏi hài tử tại sao vẫn chưa ra!
Lãnh Mộ Hàn âm thanh cực kỳ lạnh lẽo, bất quá lần này bà đỡ với đám Thái Y lại không có thời gian sợ hãi, Linh Thứu không sinh được các nàng cũng sốt ruột a!
Một vị thái y trong đó liều mình trả lời. "Hoàng Thượng, Hoàng hậu nương nương giống như là khó sinh!"
'Khó sinh' hai chữ này dường như sấm sét giữa trời quang nện ở trên đầu Lãnh Mộ Hàn, để toàn bộ thân thể hắn đều đi theo lung lay một cái, Linh Thứu mơ mơ màng màng sử dụng lực, cũng là nghe được, đau lòng.
Nói thật thời khắc này nàng thật sự sợ, khó sinh đối với một nữ nhân tới nói ý vị như thế nào nàng vẫn là rõ ràng, Linh Thứu lao lực bắt lấy khăn mặt trong miệng, suy nhược mà nhìn Lãnh Mộ Hàn. "Mộ, Mộ Hàn, chàng ra, đi ra ngoài đi..."
"Nàng nói cái gì!" Lãnh Mộ Hàn không thể tin tưởng mà nhìn Linh Thứu. "Ta làm sao có khả năng vào lúc này rời khỏi nàng!"
Vốn Linh Thứu muốn sinh hắn liền không dám đi ra, lần này biết nàng là khó sinh, hắn liền càng không thể đi, hắn không dám nghĩ vạn nhất lúc hắn rời đi nàng xảy ra điều gì bất trắc hắn sẽ như thế nào đây.
Linh Thứu nỗ lực kéo kéo môi, muốn cười, chỉ là nụ cười này đến có chút khó coi. "Yên tâm, chính là, chính là vì chàng, ta, ta cũng sẽ, đem Bảo Bảo sinh, sinh ra được, ta, không có việc gì." Linh Thứu đứt quãng nói ra, thở hổn hển một lúc mới tiếp tục có sức lực nói. "Hiện tại, muốn chàng đi ra ngoài, là làm một chuyện."
Vốn còn muốn nổi giận Lãnh Mộ Hàn lần này tâm thần ổn định lại. "Là chuyện gì?"
Linh Thứu đối hắn nỗ lực lộ ra một cái nụ cười như ý. "Đương nhiên, là mượn cơ hội, thanh lý những nữ nhân của chàng!"
'Nữ nhân của chàng' bốn chữ này, Lãnh Mộ Hàn rất là không thể tiếp thu, nhưng hắn cũng biết Linh Thứu là cố ý nói như vậy, lúc này dường như ghen, lại nghịch ngợm để hắn dở khóc dở cười. "Các nàng lúc nào cũng có thể xử lý, ta phải đợi nàng với Bảo Bảo bình an lại đi."
Lãnh Mộ Hàn ngữ khí kiên định, dừng một chút. "Nếu như thực sự không được, Bảo Bảo chúng ta liền không cần, chỉ cần nàng tốt, ta cái gì cũng có thể không cần."
Lời nói của Lãnh Mộ Hàn vô tình đem Linh Thứu hù dọa, tuy rằng râtd cảm động, rõ ràng Mộ Hàn là bởi vì quá yêu nàng, nhưng mà không có một người làm mẫu thân nào là đồng ý vì mình bỏ qua hài tử, huống chi đây là hài tử đầu tiên của nàng với Mộ Hàn?
Hơn nữa nếu như lần này thật sự bảo đảm nàng mà bỏ đi hài tử, hài tử không phải bình thường từ trong thân thể bóc ra, rất có thể tổn thương đến thân thể của nàng, có thể sau này nàng cũng sẽ không bao giờ có thể tiếp tục sinh dục, đến thời điểm đó nàng làm sao đối mặt Mộ Hàn? Dù cho hắn không nghĩ, nhưng mà nàng quan tâm, chỉ có nàng rõ ràng nội tâm của hắn là cỡ nào yêu thích, cỡ nào lưu ý đứa bé này.
Linh Thứu trái lại nắm chặt tay Lãnh Mộ Hàn, nàng vẫn đúng là sợ hắn vì nàng, thương tổn hài tử của bọn họ, điều này cũng càng kiên định nàng muốn đánh đuổi niềm tin của Lãnh Mộ Hàn. "Mộ Hàn, chàng tin tưởng ta, có được hay không, chàng đã quên, thân phận của ta sao? Ta sẽ không, có việc, hiện tại, ta khó sinh, mới là thời cơ tốt nhất, chẳng lẽ, chàng không nỡ, những mỹ nhân, như hoa, như ngọc kia? Chàng là muốn, hậu cung, mỹ nhân, ba ngàn sao?!"
Linh Thứu u oán trừng mắt nhìn hắn, Lãnh Mộ Hàn oan ức, hiện tại đúng là thời cơ tốt nhất làm khó dễ, như vậy cũng coi như là quang minh chính đại chặt đứt niệm tưởng của những đại thần kia, nhưng mà hắn không yên tâm rời đi!
Có thể tưởng tượng đến Linh Thứu nói thân phận, hắn cũng bình tĩnh lại, đúng rồi, hắn làm sao lại quên, Linh Nhi là muội muội của Diêm Vương, nàng hẳn là sẽ không dễ dàng có chuyện mới đúng, coi như đến thời điểm Diêm Vương không chịu thả người, quá mức hắn liền đuổi tới Địa ngục đi!
Nghĩ như vậy, Lãnh Mộ Hàn mới thoáng giảm bớt chút không khí khẩn trương, Linh Thứu thấy lời của mình có hiệu quả, lại nói lại khích. "Nhanh đi a! Chàng ở đây, ta còn sẽ phân tâm! Ta sợ chàng lo lắng, cũng không dám kêu ra! Không dám dùng sức! Người đau muốn chết, ta a!"
Quả thực lời này hiệu quả rất tốt, Lãnh Mộ Hàn vừa nghe liền gấp gáp vội vàng đứng dậy. "Cố gắng, có đau hay không! Cái kia, vậy ta hiện tại liền đi xử lý! Nàng đáp ứng ta nhất định phải chờ ta trở lại! Ta rất nhanh! Nàng phải đợi ta!"
"Chàng lại nói nhiều một câu, ta liền đau muốn chết rồi!" Linh Thứu đau đến nước mắt đều chảy ra, đến cùng còn có thể làm cho nàng yên tâm sinh Bảo Bảo hay không đây!
Lãnh Mộ Hàn hầu như là lao ra ngoài cửa, ngoài cửa Bạch Khải Hồng Anh không biết là lúc nào được tin tức, cũng đang chờ ở ngoài cửa, thấy Lãnh Mộ Hàn đi ra nhanh chóng đi tới hỏi tình huống.
Lãnh Mộ Hàn chỉ nói hai chữ "Khó sinh" sắc mặt liền rất không tốt rời đi, Bạch Khởi Hồng Anh ngay cả cơ hội lần thứ hai hỏi dò đều không có, chỉ có vội vàng nhìn trong phòng.
Thiệu Lỗi với Gia Cát Lưu Sa lại lần nữa bị tin phục, quả thực Hoàng Thượng với Hoàng Hậu mới là một đôi! Diễn kịch đều diễn đến giống y như thật! Liền ngay cả Thái hậu cũng lừa gạt!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT