Tạm thời đuổi người xấu đi, mọi người trong phân hội cũng không vì thế mà buông lỏng, bọn họ cũng biết rõ sóng gió thực sự vẫn còn ở phía sau.
Không biết gia tộc Hoắc Địch sẽ tung ra thủ đoạn gì, thế nhưng đã lựa chọn thì mọi người quyết tâm cùng chống lại kẻ thù.
Ban đầu lúc Triệu Xuyên bị thanh niên mới nhận chức phó hội trưởng sa thải, Lâm Nghĩa đã nghĩ người kế tiếp chính là mình.
Khi ấy tiền lương nhận được không nhiều, thái độ làm việc của anh là chỉ làm những việc mình cần làm, còn lại thì không để tâm.
Thế nhưng sau khi tiếp tục làm việc, nhìn phân hội dần dần phát triển, cảm nhận rõ ràng ấu tể trong phân hội vui vẻ tự do tự tại hơn trước kia rất nhiều.
Đồng nghiệp thì ngày ngày chăm chỉ chăm sóc ấu tể, bị bầu không khí cảm nhiễm, mấy ngày gần đây Lâm Nghĩa cũng bắt đầu có cảm giác thân thiết với phân hội. Vì thế trong chuyện lần này, anh cũng giống mọi người, không muốn lùi bước.
“Cháu cứ tự ý quyết định.” Biết chuyện người của gia tộc Hoắc Địch phái tới bị đuổi đi, lão hội trưởng chỉ đơn giản gật đầu một cái, nhường quyền quyết định cho thanh niên nhân loại trước mắt.
Không để ấu tể quay về một gia tộc từng vứt bỏ mình, lão hội trưởng biểu thị tán đồng, bất quá nếu để ông quyết định thì có thể ông sẽ không quả quyết được như vậy.
Tuổi đã khá lớn, đối với chuyện quản lý phân hội, lão hội trưởng thực sự là có tâm vô lực.
Lúc phân hội Vân Bảo khó khăn nhất, Tạ Loan xuất hiện, còn cống hiến rất nhiều, hiện giờ lão hội trưởng đã hoàn toàn xem đối phương là người kế vị.
Chờ đến thời điểm thích hợp, lão hội trưởng sẽ cân nhắc chuyện chính thức chuyển nhượng vị trí hội trưởng cho đối phương.
Có lời của lão hội trưởng, chút băn khoăn duy nhất trong lòng Tạ Loan cuối cùng cũng gạt bỏ, kiên định đối mặt với sóng gió, Trát Lạp Đức cuối cùng đã mang về vũ khí bí mật quyết định chiến thắng cho phân hội Vân Bảo.
Thật ra thì không phải hôm nay mới bắt được, sớm đã bắt từ hai hôm trước, chẳng qua muốn cạy miệng đối phương cần tốn chút thời gian, cộng thêm còn phải chuyển đối phương từ tinh cầu khác tới Á Tinh.
Từ cổng phân hội tiến vào một đám người, tổng cộng sáu người, trừ bỏ người bị vây ở chính giữa có chút hoang mang, năm người còn lại dáng vẻ rất nghiêm túc, thoạt nhìn rất có kỷ luật.
Nhìn đám người này, Tạ Loan không khỏi ném ánh mắt tìm tòi nghiên cứu về phía bảo vệ phân hội.
Mặc dù đám người này mặc đồ bình thường, phong cách khá tùy ý, thế nhưng thông qua hành động vô cùng kỷ luật của bọn họ, Tạ Loan rất khó bỏ qua.
“Những người này là bằng hữu trong công việc trước kia, đừng khách sáo.” Vừa nói, Trát Lạp Đức vừa trừng bắt nhìn đám người, ý bảo người dẫn đầu mau báo cáo thành quả.
Được thống soái tối cao tiền nhiệm của quân đội liên hợp tinh minh nhận là bằng hữu, mặc dù biết rõ đó chỉ là lời nói dối xã giao nhưng nhóm người vẫn có cảm giác thụ sủng nhược kinh.
Phải biết vị thượng tướng này từng là cấp trên của bọn họ, mặc dù bây giờ không phải nhưng với những chiến công xuất sắc của đối phương, cộng thêm là chiến hữu của cấp trên đương nhiệm, bọn họ hiển nhiên rất tôn kính.
Cố nhịn không nói ra hai chữ báo cáo, Gia Lý An đẩy người nam nhân bị tiểu đội bọn họ hộ tống đến tinh cầu này tới trước: “Người này tên là Áo Kỳ, từng làm người giúp việc trong gia tộc Hoắc Địch, trước kia chính là gã mang ấu tể từ Hải Luân Mễ Đặc Tinh tới Á Tinh, hơn nữa còn vứt bỏ trong khu phế thải.”
Vốn bị vây ở giữa đã run lập cập, hiện giờ bị vạch trần chuyện xấu mình từng làm, biểu tình của nam nhân trung niên lại càng hoảng loạn hơn.
Gã có chút run rẩy nói: “Tôi đã khai báo toàn bộ rồi, cũng vì bị xúi giục nên tôi mới làm vậy, đó không phải ý của tôi.”
Điều duy nhất Áo Kỳ muốn làm lúc này là phủi sạch quan hệ, để chính mình dính líu càng ít thì càng tốt, thế nhưng đám người ở xung quanh không thèm nhìn hắn, cũng không biểu lộ thái độ.
Trát Lạp Đức tìm một tổ đội trong quân đội tinh minh tiến hành điều tra, tiểu đội này phái ra vài thành viên tinh anh ngày đêm điều tra.
Cân nhắc tới tính chất bí mật của sự việc, phạm vi điều tra của bọn họ thu hẹp lại trong nội bộ gia tộc Hoắc Địch, không bao lâu sau liền tra rõ danh sách những người từng làm việc cho gia tộc Hoắc Địch mấy năm nay.
Phù hợp với điều kiện từng tới Á Tinh chỉ có bốn người, sau đó thu nhỏ phạm vi là mấy năm gần đây, cuối cùng khóa chặt mục tiêu vào người nam nhân trung niên Áo Kỳ này.
Hai năm trước Áo Kỳ từng tới Á Tinh, gã ở lại đây không tới một ngày, rất nhanh liền đi tới một tinh cầu khác, hơn nữa còn định cư lâu dài ở đó.
Sau khi điều tra rõ ràng mọi chuyện, thành viên của nhóm điều tra lập tức tiến hành bắt người.
Thế nhưng cạy miệng thì không phải chuyên ngành của bọn họ, vì thế bọn họ lại điều thêm vài người bên tổ thẩm vấn rồi vứt nhiệm vụ này lại cho đồng nghiệp.
Tổ thẩm vấn của quân đội bình thường đều phụ trách thẩm vấn những tên tội phạm cứng đầu, hiện giờ đối phó một người bình thường, bọn họ chỉ cần dùng chút thủ đoạn ôn hòa là đủ rồi.
Nửa ngày đã đủ để bọn họ khai thác toàn bộ mọi chuyện, hơn nữa còn bắt đối phương gật đầu ứng sẽ ra tòa làm chứng vạch tội gia tộc Hoắc Địch.
Thoạt nhìn đã bắt đúng người, Tạ Loan kéo Trát Lạp Đức qua bên cạnh, hạ thấp giọng nói: “Bắt người ta như vậy…”
“Hợp pháp, hợp pháp.” Không đợi thanh niên nói hết lời, Trát Lạp Đức đã khẳng định, nhân tiện còn cho đối phương một ánh mắt yên tâm.
Tổ điều tra đứng bên cạnh không nói lời nào, mặc dù bọn họ vẫn đang kích động tiêu hóa sự thực cấp trên tiền nhiệm tự nguyện làm bảo vệ gác cổng cho một phân hội bảo dưỡng ấu tể.
Khó trách trước đó có vài sĩ quan cao cấp share đoạn phim tuyên truyền của phân hội này, hóa ra là lấy lòng cấp trên tiền nhiệm.
“Các người đã nói sẽ đảm bảo không để gia tộc Hoắc Địch trả thù tôi, nhất định phải giữ lời a.”
Nhận tiền làm việc, sau khi làm xong chuyện trái lương tâm kia Áo Kỳ cầm tiền trốn qua tinh cầu khác sinh sống, đó là hiệp nghị giữa gã cùng gia chủ Hoắc Địch, sau này tuyệt đối không xuất hiện ở Hải Luân Mễ Đặc Tinh nữa.
Hiện giờ gã bị đám người này tìm được, quả thực vì không có cách nào mới khai ra mọi chuyện.
“Được.” Người phụ trách đáp, sau đó lập tức ra hiệu đối phương đừng lên tiếng.
Người làm chứng đã đó, như vậy bọn họ đã chiếm được phần thắng tuyệt đối, Tạ Loan cũng yên tâm.
Sớm đã đoán được đối phương muốn dùng pháp luật áp chế, vì thế vài hôm sau nhận được thư triệu tập của tòa án tinh minh tối cao, Tạ Loan cũng không quá bất ngờ.
“Mạt mạt?”
Suốt cả ngày hôm nay bé không nhìn thấy gia trưởng của mình, Hạ Kỳ cầm phần ăn dinh dưỡng vừa chuẩn bị đưa tới cho hai ấu tể trong ao, ấu tể nhân ngư bơi tới gần ao phát ra âm thanh nghi vấn với Hạ Kỳ.
Ánh mắt xanh thẳm liếc nhìn về phía sau Hạ Kỳ, chiếc đuôi của bé cũng không ngừng dao động ở dưới nước.
Hạ Kỳ đặt phần ăn xuống, ngồi xổm xuống xoa mái tóc vàng mềm mại của ấu tể nhân ngư: “Mạt mạt có chuyện ra ngoài rồi, rất nhanh sẽ quay về với con.”
Nhận được đáp án, ấu tể nhân ngư nhỏ giọng phát ra một âm đơn, dễ dàng bị thuyết phục.
Lúc tay Hạ Kỳ rời đi, ấu tể nhân ngư dùng dị năng ngưng kết thành một đóa hoa băng nho nhỏ, dùng hai tay nâng tới trước mặt Hạ Kỳ.
“…ngoan.” Hạ Kỳ cảm thấy hốc mắt có chút chua xót, nhận lấy món quà đầu tiên mình nhận được từ bé.
Một ấu tể ngoan như vậy sao lại có người muốn vứt bỏ chứ, Hạ Kỳ thực sự không thể hiểu được.
…
Tòa án Tinh Minh tối cao nằm ở Hi Lạc Lâm Tinh, đó cũng là trụ sở chính của tinh minh, Trát Lạp Đức quen thuộc tinh cầu này tới không thể quen thuộc hơn.
Không muốn bại lộ thân phận của mình, mặc dù Trát Lạp Đức cùng Tạ Loan đến tinh cầu này nhưng sau khi giao phó cho tâm phúc, ông liền tìm một nơi an tĩnh chờ đợi.
Vị tâm phúc kia phụ trách dẫn đường cho Tạ Loan, ngồi trên xe huyền phù, đoàn người Tạ Loan đi tới tòa án Tinh Minh tối cao kia.
Tòa án tinh tế rất khác biệt rất lớn với tòa án ở địa cầu, Tạ Loan tự mình cảm nhận được điều này.
Kiến trúc hình tròn của tòa án làm Tạ Loan có cảm giác giống như đấu trường La Mã, bất quá màu sắc cùng bố trí thì có chút lạnh lẽo.
Chỗ ngồi của nguyên cáo cùng bị cáo được an bài trên đài huyền phù ở trung gian, đi bên cạnh Tạ Loan là luật sư biện hộ mà Trát Lạp Đức tìm tới, đối diện không xa là người của gia tộc Hoắc Địch.
Có thể nhận ra gia tộc Hoắc Địch rất coi trọng chuyện này, ngồi đối diện Tạ Loan chính là gia chủ gia tộc Hoắc Địch. Hiển nhiên, đối phương nhất quyết muốn mang ấu tể về.
Ở tòa án tinh minh tối cao có mười một vị thẩm phán và một vị chánh án. Thẩm phá ngồi xoay quanh vòng ngoài, vị trí cao hơn đài huyền phù ở trung tâm.
Sau khi xác nhận mọi người đã trình diện đủ, tòa kiến trúc hình tròn vốn lộ thiên đột nhiên phủ lên một tầng bảo hộ trong suốt, đầu tiên là nghi thức mở màn, một âm thanh hệ thống đột nhiên vang lên… âm thanh này đại biểu, buổi xét xử chính thức bắt đầu…
.*.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT