Lặng lẽ đã 2 tuần trôi qua tình cảm giữa anh và cô có phần tiếng triển hơn. Nhưng còn nó và hắn thì vẫn vậy vẫn cãi nhau xiên xỏ lẫn nhau như mọi ngày
Hôm nay anh dậy rất sớm, ngồi thửng thờ ở phòng khách, ngồi từ sáng đến trưa quên ăn quên ngủ để nghĩ mộy chuyện làm sao để tỏ tình với cô đây, anh nghĩ sẽ nhờ nó giúp nhưng sợ nó trêu nên anh thôi không có ý định đó nữa. Anh thở dài cùng lúc đó nó đi xuống thấy anh mình vậy nên hỏi:- Làm gì mà thở ngắn thở dài vậy hai?
- Làm gì đâu nghĩ chút chuyện thôi- Anh đáp
- Em thấy có đấy hai nói em nghe đi hai không qua đươc con này đâu- nó dụ dỗ
- ừ...thì... - anh lắp bắp. Anh nghĩ " thôi thì nói đại cho nó biết để nó giúp mình nó không giúp mình không biết ai giúp mình đây" anh nghĩ vậy nên nói cho nó nghe:
- Em có thể giúp anh một chuyện được không?
- Chuyện gì mà nhìn nghiêm trọng vậy- nó hỏi
- Chuyện này chỉ có em mới giúp hai được thôi- anh vòng vo
-Mà chuyện gì. Vào vấn đề đi- nó nói thẳng
- ờ.. Thì hai muốn tỏ tình với Huyền Anh nhưng không biết sao để ỏ tình em giúp 2 được không- anh nói ra
Lúc này, nó cười lớn:
- HahHa, 2 đây sau. Đường đường là 1 playboy mà phải gặp những tình huống này sau. Thôi được rồi em sẽ giúp nhưng với 1 điều kiện anh làm được thì em sẽ giúp anh- nó nói nhanh
- Ok- anh nói không chút do dự
- Thứ nhất anh không quen cô ấy như bao cô gái khác anh từng quen. Thứ 2 anh không được làm cô ấy đau khổ vì cô ấy lq bạn thân em anh hiểu không.- nó phổ biến điều kiện
- Ok - Anh hứa nhanh
- Vậy được rồi chúng ta sẽ làm như thế này... Thế này... Thếy này,. Ok - nó nói kế hoạch
- Ok, có vậy mà anh nghĩ không ra- anh gõ đầu mình, sau đó bắt đầu kế hoạch đã lên .
Anh gọi điện cho cô bảo tối nay đi chơi với anh lần đầu cô do dự nhưng sau thì đồng ý
6h là anh đã bắt đầu diện đồ anh hôm nay mặc bộ đồ vest trông rắt lịch lãm, anh nhìn vào gương và thầm nói với lòng " nhìn kĩ thì mình cũng đẹp trai phết kaka" ( anh này đẹp trai mà bị tự kĩ). Đang loay hoay với cái gương thì điện thoại anh reo, người gọi là Khánh Linh 2 anh em nói gì thì tg không rõ.
Khoảng 6h45' anh lấy xe sang nhà cô đón cô. Thấy anh cô cười chào hỏi. Hôm nay cô ăn mặc rất tao nhã một chiếc váy xòa màu xanh lam rất đẹp cùng với một ít phấn nhìn cô càng đẹp hơn. Thấy cô anh ngoái đầu ra hỏi:
- Em đợi anh có lâu không?
- Em mới ra thôi à- cô đáp
- Thôi em lên xe đi rồi mình nói chuyện- Anh nói nhanh không muốn làm lãng phí thời gian của mình. Cô ngồi phía trước với anh. Nơi anh chở cô đến là một bãi biễn rất đẹp, thấy biển cô hét rõ to:
- Woaaaa! Sao anh biết em thích biển. Lâu rồi em chưa đi biển đêm như thế này- cô vừa nói vừa cười híp mắt.
- Anh mà. Cái gì mà là không thể chứ- anh đáp nhìn cô cười
Hai người dạo biển một lúc thì điện thoại anh rung lên là tin nhắn anh mở ra đọc là tin nhắn của nó nội dung như sau:" đã sẵn sàng mọi thứ còn lại là do anh".
Anh nắm tay cô chạy thật nhanh lại chỗ mà anh đã nhờ em gái mình thực hiện kế hoạch, vừa tới nơi là thấy những ngọn nén lấp lánh một hình trái tim đẹp đẻ. Bên trong có ghi chữ AN LOVE ANH, cô mừng phát khóc. Anh nhìn cô rút trong túi ra một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh và nói:- HUYỀN ANH EM CÓ ĐỒNG Ý LÀM BẠN GÁI CỦA KHÁNH AN NÀY KHÔNG?
Cô không nói gì chỉ gật đầu để anh đeo nhẫn và ôm lấy anh. Trong ở một nơi nào gần đó sau bụi cây là một người con gái tò mò xem không ai khác là nó, nó đang xem khúc lãng mạng thì thấy ai đó vỗ vai mình tưởng ai nhìn lại là hắn sao nó đi đâu cũng gặp hắn vậy. Hắn nói một câu xanh rờn:
- Làm gì mà nhìn đắm đúi vậy nếu muốn tôi có thể cho cô thử
Hắn vừa nói vừa kéo nó đi ra xe, vừa tới xe hắn tiến gần lại nó nó lùi một bước hắn bước 1 bước đến khi hắn đụng vào cửa xe thì dừng lại hắn lại gần hơn nó càng hoảng hốt hơn. Nó tương đâu hắn làm gì nhưng không phải hắn nhìn nó nói:
-Đầu óc cô đen tối thật đấy- nói rồi hắn bỏ đi để lại mình nó ngơ ngơ ngác ngác chẳng hiểu gì.