_Mà em có biết mấy giờ rồi không mà còn lang thang bên ngoài? Không định về nhà à?
_Không phải đâu!!! Hôm nay lễ, em không muốn ở nhà một mình, hơn nữa anh còn bận rộn cả tuần nay, nên em định ra ngoài kiếm chút gì ăn uống rồi xem trang phục của mình có nhiều người mua hay không thôi…..
_Cách xem của em là nhìn người đi đường đó hả? Em nghĩ có khả quan à? Thật ngốc hết nói nổi!!
_Thì….cũng chỉ còn cách đó thôi chứ sao…_Như bĩu môi_Cơ mà, anh chỉ đưa em xấp giấy này thôi mà bảo là quà valentine ấy hở? Làm gì có chuyện như thế cơ chứ?
_Đừng có lằng nhằng, có còn hơn không đấy!_Huy nói xong liến vẩy tay ra hiệu cho người phục vụ ở đó lui ra.
_À….em cũng…..có quà cho anh…._Như lấy trong giỏ xách ra một chiếc khăn len màu đỏ thẫm_Nè!_Như đưa cho Huy.
_Cái gì đấy?_Huy không buồn nhìn lấy món quà.
_Lại đây xem nào!_Như kéo Huy lại gần mình một chút rồi tự tay choàng vào cho anh_Nghe nói ở Nhật có tuyết đấy, mai anh lại phải đến đó cả tuần rồi, đừng để bị cảm đấy!
_Không…có nói gì đâu…anh không gọi thức ăn à?
_Anh gọi rồi, mỗi em chưa gọi thôi, mà thôi anh nghĩ cũng không cần đâu, em dạo này mập lên nhiều đó, nên tự biết kiếm chế đi chứ, anh không thích đi ra ngoài với một con heo đâu! Mất mặt chết đi được!_Huy nói rồi ngồi xuống.
_Anh đã nói thế thì….tất nhiên em phải ăn nhiều hơn rồi! PHỤC VỤ, CHO TÔI 3 PHẦN BÒ BÍT TẾ LỚN!!!_Như la thật to lên, lúc này cơn giận đã lên tới….đỉnh đầu và bốc khói rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT