Sáng hôm sau đi học, tụi nó và tụi hắn vẫn như bình thường. Chỉ có hắn và nó là im lặng. Hắn không biết làm sao để xin lỗi nó và mong nó tha cho mình. Nó vẫn vậy, lạnh lùng như mọi ngày.

Vào lớp học, ai về chỗ nấy. Hắn ngồi học bài lâu lâu quay qua nhì nó ngủ. Hắn quyết định dù nó không tha lỗi cho mình nhưng mình vẫn phải xin lỗi vì hắn sai.

Ra chơi, nó tỉnh dậy thì thấy có một mẩu giấy dán trên sách mà nó lót đầu nằm. ” Không phải lại là nhỏ đó nữa chứ…” nó nghĩ ngợi nhưng vẫn quyết định lên sân thượng trong tờ giấy. Lên tới nơi người mà nó thấy không phải là nhỏ Như mà là hắn. Nó thắc mắc không biết hắn kêu mình lên đây làm gì.

– Tui xin lỗi vì hiểu lầm bà. – Cuối cùng hắn cũng mở lời. Nó nghe hắn nói thì bất ngòi lắm, nhưng vẫn giữ vẻ mặt không quan tâm.

– Thì sao. Hết rồi thì tui đi xuống. – Nó nói như vậy chứ trong lòng nó vui lắm vì hắn hiểu cho nó. Hắn biết mình sai nên chỉ đứng im nghe nó nói chứ không nói gì nữa. Nó thấy hắn đứng im thì quay lưng định đi xuống thì một lực kéo khá mạnh kéo nó lại. Nó quay qua thì thấy hắn quỳ xuống tay còn nắm tay nó.

– Tui xin lỗi. Bà tha lỗi cho tui nha. – Hắn cúi đầu xuống nói lí nhí. Lần đầu hắn phải đi xin lỗi một đứa con gái thế này. Nhưng không hiểu sao cơ thể hắn không làm theo lí trí của hắn nữa mà tự hành động. Nó còn đang bất ngờ không biết phải làm sao.

– Ờm…đứng lên đi. Tại lúc đó hiện trường như vậy nên nếu nhìn vào nghĩ là tui làm cũng đúng. – Nó nói vì quá bất ngờ nhưng nói thật nhìn vào lúc đó như vậy thì nghĩ là nó làm cũng có khả năng cao lắm à. Chỉ cần hắn hiểu nó không làm là được rồi. Nó đâu nghĩ là hắn quỳ xuống xin lỗi nó như vậy.

Trong góc khuất của sân thượng có 4 con người nhoi nhoi coi phim tình cảm của Hàn Quốc. 4 con người đó đứng cười ha hả vì kế hoạch vun đắp tình cảm của nó và hắn.

Ngày hôm đó, tình cảm của hắn dành cho nó to thêm và nó cũng vậy. Nó tha lỗi cho hắn và cả hai trở lại như xưa. Nhỏ Như vẫn nghĩ hắn chưa biết chuyện đó. Hắn bây giờ mới nhớ ra chuyện nhỏ Như, hắn muốn nhỏ Như chuyển trường nhưng nó lại bảo là để nhỏ ở lại xem nhỏ còn giở trò gì nữa. Hắn nghe vậy cũng đồng ý.

Nhỏ Như thấy hắn cùng nó trở về lại còn vui vẻ nữa. Nhỏ tức điên lên còn 4 con người kia thì cười hả hê. Thấy nó và hắn vào lớp. Nhỏ lập tức dính vô õng à õng ẹo. Nó thì chỉ đứng một bên coi nhỏ sẽ làm gì nữa. Hắn thì cứ đứng đó chẳng làm gì cả. Nhỏ My và Nhi đứng đó nhếch mép cười. Phong với Thái thì chẳng nói gì đứng kế bên hai nàng.

Sau khi dính đủ nhỏ Như mới buông tha cho hắn. Nó chỉ đứng nhếch mép. Tụi kia cũng đứng coi kịch thôi. Hắn vẫn đứng im, lâu lâu khẽ liếc qua nó. Nó cũng biết mà liếc lại. Đám đằng sau đứng coi kịch. Nhỏ Như thì dính vô người hắn còn hắc lại liếc mắt đưa tình với nó. Một vở kịch quá tuyệt vời.

Cuối cùng nó hết chịu nỗi liền đi xuống bàn ngồi. Khi đi qua nhỏ còn cố tình đẩy mạnh một cái làm nhỏ té rồi mới về bàn. Tụi đằng sau hết nhịn cười được nên cười ha hả. Nhỏ Như nghe vậy tức tối giả bộ nặn ra nước mắt.

– Sao bạn làm vậy? Mình có làm gì bạn đâu. – Nhỏ cố nặn ra nước mắt nhiều nhất có thể. Giờ này ra về hết không ai nhìn thấy cái cảnh buồn nôn này. Nó nghe nhỏ nói thì quay lại nhìn nhỏ. Liếc từ trên xuống dưới, không có chỗ nào bị thương hết.

– Vậy hả. Mình không CỐ Ý. – Nó quay lại nhìn rồi nói còn nhấn mạnh nữa. Nhỏ giận run người. Nhỏ quyết định rồi, ở đây chẳng còn ai nữa ngoài đám tụi nó nữa. Thế là nhỏ đứng lên, liếc nhìn xung quanh.

– À, không cố ý hả. Vậy thì thôi. – Nhỏ phủi bụi trên người rồi đứng khoanh tay nhìn nó. Khóe miệng còn nhếch lên. Cuối cùng cũng lộ mặt hồ ly.

– Chịu lộ mặt rồi hả hồ ly. Phải kèm chế lại chứ. – Nó nói không chút sợ hại, môi nhếch lên thành vòng cung. Nhỏ My và Nhi đứng đằng sau cũng cười. Chỉ có 3 người đàn ông đứng xem chuyện xảy ra. Nhỏ Như cũng chẳng sợ nữa. Nó vẫn bình thản như chơi, vẻ mặt hiện rõ chữ ” MÉO QUAN TÂM “. Nhỏ Nhi thì đứng khoanh tay nhìn nhỏ xem nhỏ có hành động gì.

– Đồ đ* như mày mà cũng được anh Khải quan tâm sao. Mày cho anh ấy uống gì vậy. – Nhỏ nói, trong giọng nói còn có ý khinh bỉ. Nhỏ My đứng đằng sau nghe nhỏ nói giận quá nên định đấm cho vài phát nhưng nó ngăn lại.

– Thế còn mày thì sao. Nằm dưới bao nhiêu người rồi. – Nó nói lại trong giọng nói có chút cười nhạo. Nhỏ nghe nó nói thì thẹn quá hóa giận, định tát cho vào phát. Ai ngờ nhỏ chưa kịp tát nó đã giữ tay nhỏ lại, tát cho mấy cái. Tát xong nó quay lưng bỏ về. Đám kia cũng về luôn.

Tụi nó quyết định Khải về ở chung nhà luôn. Tối đó, Khải dọn đồ qua nhà nó ở chung. Tụi kia cũng chẳng có ý kiến. Sau khi ăn tối do 3 nàng nhà ta nấu xong ai về phòng nấy. Nhưng nó lên ý kiến là 2 người một phòng. Cụ thể là:

– Nó và Nhi

– Khả và Thái

– My và Phong

Nhưng nhỏ My không chịu. Thế là 1 nam 1 nữ cùng phòng. Ai ở cùng với ai thì quá rõ rồi còn gì phải nói nữa.

∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆•∆

END CHAP 5

Tuki ra muộn hơn so với dự kiến. Vì lười quá nên ra chậm. Khi nào lười quá Tuki sẽ đổi lịch up chap. Còn nếu muốn Tuki mỗi ngày 1 chap thì cmt gì đó khích lệ tinh thần Tuki nha.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play