Ta đã bảo là chap này rất hường nên đừq có ném đá. Lâu nay ngược qá…h cho xíu ngọt cho ” vuôi nhà vuôi cửa “. Ta cũq đã nói là nhập học
ròi nên sẽ ko có t/g viết fic âu. Dạo này ko viết nên tay nghề tuột gòy. Có thể chap này hơi bị nhảm á nha. Ta cho tụi nó hường phấn dc mấy chap nữa ròi sẽ dzô phần khởi động của ngược. H chưa ngược đâu…sau này ngược cho chết queo luôn nè…hị hị.
Nói chuq là chap này có xu hướng ngắn và nhảm đó. Ta thì cũq chả bit
sao nhưq kệ…tới đâu thì tới luôn cho xoq. Zô năm học ròi mà ta vẫn lười
qá hà. Ta thấy View tăq nè nhưq Vote hổng có tăq. Mà ta cũq chả đòi hỏi
nên chỉ cần như zậy là ta mừng ròi.
Hoy…ta zô chap lun nè. Có gì nhận xét thật lòq cho ta bit nha.
——————————————————————————————————————————-
Hôm nay, tụi nó và tụi hắn tay trong tay tới trường. Vì sao……đó là vì cả 6 người đều có biệt thự riêng để ở với người mình yêu rồi. Có chuyện gì còn vui hơn nữa chứ. Đó là lý do vì sao cả bọn lại vui đến như vậy.
Thật ra thì……………………………………….
~~~~~~~~~~ Flash Back ~~~~~~~~~~
– Các con à…ta đã mua nhà sẵn cho các con rồi đó. Khoảng chiều nay
thì dọn đồ về đi. – Pama của cả bọn nói không chớp mắt, không ngại
ngùng, không lo lắng mà giao con mình cho tụi hắn. Chuyện thì nó và hắn
đã biết rồi vì lần trước pama nó cũng nói cho nó và hắn biết nên nó và
hắn vẫn bình thản mà nghe.
Nhỏ, Nhi, Phong và Thái thì há mồm sững sờ vì những lời vừa rồi. Anh
và Thái sốc vì mừng còn nhỏ và Nhi sốc vì sợ. [ Tuki: Ôi dào…chưa đâu.
Ta sẽ hành nó dài dài. Yên tâm. ] Nhỏ và Nhi cũng bớt sợ vì có lời động
viên của bà TÁC GIẢ. [ Tuki: Đâu…thánh phương nào kiu tui. ~.~ ]
Nó và hắn thì nhìn cảnh tượng đó mà cười nắc nẻ. Nước mắt chảy như
suối. Lần đầu nó và hắn thấy biểu hiện đó của tụi bạn mình đó. Ngạc
nhiên chưa. [ Tuki: * Chen zô * Chưa…sau này còn nhìu chuỵn ngạc nhin
hơn nữa đó con gái. * Xoa cằm * / Cả bọn: * Hét * Bà phắn ~~ / Tuki: ”
Người nào đó lặng thinh “. ]
– Nè…ngậm họng lại. Ruồi bay mấy con rồi kia mấy má. – Cuối cùng nó
lên tiếng trước nếu không thì nó và hắn đứng cười tới chiều luôn quá.
Hắn thì bị sái quai hàm vì……..cười nhiều quá. Tụi kia nghe nó nói thì
đồng loạt quay qua liếc nó một cái làm nó lạnh cả người. Nó liền chui vô lòng ngực ấm áp của hắn. Hắn cũng thuận thế mà ôm nó vào lòng mình.
Sau khi nghe giải thích…tụi kia dí nó với hắn chạy khắp nhà vì cái
tội không chịu nói cho bạn bè. Chạy đã đời xong rồi tụi nó mới về phòng
dọn đồ đạc của mình.
Rồi cả 6 lên xe chạy thẳng về nhà của mình rồi đánh một giấc.
~~~~~~~~~~ End Flash Back ~~~~~~~~~~
Thấy tụi nó nắm tay tụi nó thì bọn con gái trong trường hú hét tùm
lum vì ghen với tụi nó. Tụi nó chẳng nói gì…mặc kệ những lời nói xung
quanh mà bước vào lớp. Tụi hắn cũng đi theo nó.
Cả bốn nhỏ đều ghen tỵ với tụi nó nhưng lại không nói ra. Xung quanh
bốn nhỏ là lượng sát khí không hề nhỏ chút nào. Và tất nhiên…tụi nó cũng nhận ra. Một nụ cười nhếch mép thoáng qua trên môi tụi nó nhưng không
ai thấy.
Lúc vào tiết…cả 6 người đều làm ” việc riêng ” nhưng không ai dám nói tiếng nào vì sợ cả bọn. Thầy cô còn chẳng dám nói thì tư cách đâu mà
tụi kia dám nói.
Ngồi học mà nhỏ với anh cứ lâu lâu lại ” hun ” nhau…rồi qua ” sờ mó
“. Nhi với Thái thì không đen tối như cặp kia mà ngồi ” bà tám ” với
nhau suốt nửa tiếng đồng hồ rồi nằm gục trên bàn mà ngủ mất luôn. Nhi là người ngủ trước vì đêm qua thức khuya. [ Tuki: Ko có nghĩ đen tối à
nhea…cặp này nhí nhảnh lắm. Chỉ đen khi nào cần và tối khi nào quan
trọng hoy. ]
Nó và hắn thì cũng có thân thiết hơn trước. Hết xoa đầu tới nhéo má tới làm nũng tới ” hun ” nhau rồi lại lăn ra ngủ.
Cả lớp thấy mấy cảnh tình tứ đó thì thấy cảm động cho tình yêu của họ. Nhưng trong mắt 5 người khác thì kinh tởm. Không phải là tụi nó làm gì dơ bẩn nhưng vì ghen tỵ nên mới thấy hình ảnh đó kinh tởm. [
Tuki: Mấy má mà làm chuỵn đó với mấy anh nhà tui thì còn kinh tởm hơn đó nhea. ]
Tụi nó cũng chả phản ứng…mặc kệ tụi hắn muốn làm gì thì làm. Vì hôm
qua đã bị giáo huấn thì nào là thân mật nên có kháng cự cũng vô ích
thôi. Vì chuyện đó nên nó và hắn đã tiến thêm một bước. Nó không còn
lạnh lùng với hắn nữa mà yêu chiều quan tâm nên hắn rất vui…thậm cả hai
còn xưng nhau là anh-em nữa.
Nhỏ và anh cũng chẳng ngoại lệ nhưng vì quen rồi nên nhỏ cũng có đôi
khi hôn lại anh làm anh mừng tới nỗi tim sắp nhảy ra ngoài. Nhi với Thái thì lúc đầu còn khác ngượng nhưng sau khi quen rồi thì cứ dính lấy nhau như keo 502.
~~~~~~~~~~ Warning ~~~~~~~~~~ [ Chuẩn Bị Kem Đánh Răng Đê Bà Con ]
Hôm nay, nó được hắn đưa đi công viên giải trí chơi. Hắn đã bao cả khu vui chơi nên bên trong không có bóng người.
Hắn dắt nó vào trong rồi chơi từng trò một. Nó cũng vui vẻ đi theo
hắn cho đến khi…..hắn dắt nó tới nhà ma. Vừa nhìn là nó lạnh sống lưng
rồi thì làm sao mà chơi đây trời.
[ Tuki: Có thể mấy nàng chưa biết…nó sợ bóng tối và những thứ có liên quan tới ma quỷ đó. Thế nên khi hắn dắt nó tới đây nó ms sợ như zậy. ]
Hắn cũng biết rất rõ là nó sợ bóng tối và ma nhưng vẫn dắt nó tới đây. Nó bắt đầu năn nỉ:
– Cho em đi chỗ khác đi….em sợ lắm.
……
– Đi mà. Đi chỗ khác chơi đi. – * Nhõng nhẽo cấp 1 *
…..
– Em hổng muốn đi chỗ này âu ~~~. – * Nhõng nhẽo cấp 2 *
…..
– Anh cho em đi chỗ khác đi ~~. Em sợ bóng tối nhắm ~~~. – * Nhõng nhẽo cấp 3.
Bây giờ thì hắn đã có phản ứng với nó. Lý do tại sao hắn đơ nãy giờ
là vì nó quá dễ thương. Chả biết nó học mấy cái kiểu đó ở đâu nữa. Hắn
sau khi xác nhận là nếu đứng đây nghe nó nhõng nhẽo thêm giây nào nữa
thì sẽ đè nó ra mà ăn cho đã đời hắn mới thôi. Nó nãy giờ cứ nắm lấy
cánh tay hắn kéo lên kéo xuống nãy giờ.
Không chần chừ…hắn bế nó lên rồi bước vào trong. ” Đừng sợ…khi sợ hãy nghĩ rằng anh luôn bên em. ” hắn nhẹ nhàng truyền những lời nói đó vào
tai nó. Nó nghe thấy thì nước khuôn mặt đẫm nước mắt của mình lên nhìn
hắn. Hắn hôn nhẹ lên môi nó rồi thả nó xuống…kéo sát vào người của mình. Nó thì vẫn sợ nên chỉ dám đi sát hắn. Kết thúc trò chơi…hắn ” thưởng ”
cho nó một nụ hôn và cây kem. Nó thấy cây kem thì lập tức quên hết rồi
ngồi ăn ngon lành.
Nó vẫn sợ chuyện khi nãy nhưng khi thấy nụ cười ấm áp cùng cây kem
của hắn nó lập tức phủi sạch mọi điều phiền muộn trong lòng của mình. Nó vừa ăn kem vừa nói chuyện với hắn cho tới khi ra tới cổng. Nó cũng ”
thưởng ” lại cho hắn một nụ hôn. Nhẹ nhàng và mang chút vụng về nhưng
vẫn sưởi ấm lòng hắn. Chính cái vụng về khiến hắn như phát điên lên.
Nó cũng ngượng khi chủ động hôn hắn nhưng sau đó lại lấy về vẻ đáng
yêu khi bên cạnh hắn. Nó và hắn cùng nhau trở về căn nhà ấm áp của mình.
Nhưng tương lai đâu ai đoán được chuyện gì sẽ xảy ra.
Tất cả mọi thứ đều trôi qua nhẹ nhàng như chẳng có gì xảy ra
Để rồi…..tới một ngày………….
Hạnh Phúc Vỡ Tan…
Niềm Hy Vọng Tan Biến…
[ Tuki: Chuỵn đó còn xa…khỏi pải lo. Tuôi đây quyết định mà. Tuôi ko
có nhẫn tâm vùi dập hy vọq của ngkhác âu. Tuôi chỉ viết voạy cho nó làm
nền hoy mà. Hok có chuỵn đó xảy ra đâu mà lo làm chi. ]