Âu Thiển Thiển vốn là
đem bình hoa đặt ở phòng vệ sinh, điểm tô cho đẹp hoàn cảnh, sau đó đem
rửa ly cà phê, pha lại một ly cà phê khác bỏ thêm đến bảy thìa đường! Cô đem nó trở lại văn phòng một lần nữa, Hàn Đông Liệt đã khôi phục lại vẻ lạnh lùng thường ngày, cúi đầu rất nghiêm túc làm việc.
"Hàn tổng, cà phê!" Cô đem cà phê đặt trên bàn!
"Ừh!" Hàn Đông Liệt cầm cà phê lên, nhẹ nhấp một ngụm, sau đó tiếp tục cuối
đầu làm Việc, chỉ tay vào bàn làm việc khác nói, "Đó là vị trí của cô,
có việc tôi sẽ giao, không có việc gì thì đừng quấy rầy tôi!"
Âu
Thiển Thiển nhìn theo ngón tay của hắn hướng đến cái bàn chuyên dành cho thư ký, không thể nào, sao lại để bàn làm việc của cô cùng một phòng
với hắn? Cuối cùng là hắn có dụng ý gì?
"Ah!" Cô nhẹ giọng trả lời, đi về vị trí của mình.
...
Cô ngồi không một giờ rồi lại thêm một giờ nữa, Âu Thiển Thiển không tự
chủ gục mặt trên bàn ….. ngủ. Không biết qua bao lâu, cô bỗng nhúc nhích thân thể, sau đó ngẩng đầu. Vuốt vuốt ánh mắt của mình nhìn về phía Hàn Đông Liệt!
Không thể nào, hắn vẫn còn đang làm việc, công việc
nhiều như vậy sao? Cô dùng sức rướn cổ lên, nhìn về phía ly cà phê đặt
trên bàn, Hắn vậy mà uống đến một giọt cũng không còn.
"Hàn
tổng... Muốn uống thêm cà phê không?" Cô cẩn thận hỏi, hắn lại không có
một chút phản ứng, chỉ là hết sức chăm chú làm việc.
Người ta
nói, đàn ông hấp dẫn nhất là khi họ đang chăm chú làm việc, những lời
này thật sự không sai, bởi vì hiện tại Hàn Đông Liệt cực kỳ hấp dẫn! Ánh mắt chăm chú càng tăng them phần hấp dẫn, lại kết hợp với gương mặt anh tuấn đó, cả người tựa hồ như được bao quanh bởi ánh sáng vàng, làm cho
người nhìn có chút mê muội!
Âu Thiển Thiển khẽ nhíu mày, đàn ông
đẹp trai như vậy lại là gay, thật sự rất đáng tiếc... Bỗng nhiên, trong
đầu của cô hiện lên một nghi vấn, đàn ông với đàn ông có thể nói yêu
thương, nhưng làm thế nào phát tiết nhu cầu sinh lý đâu? Nói như vậy, cô thật sự rất không hiểu rõ thế giới của gay!
Biết người biết ta, trăm trân trăm thắng! Cô bật máy tính lên, thuần thục gõ bàn phím...
"Àh... ra là thế này a..."
"Ồ... Ai... Ông trời...ơ...i..."
"Ha... Ha... Không thể nào..."
Hàn Đông Liệt nghe được âm thanh đứt quãng của Âu Thiển Thiển, căn bản là
không thể tập trung tinh thần. Chết tiệt người phụ nữ đó tới cuối cùng
là đang làm gì? Làm gì phát ra âm thanh kỳ quái đến như vậy!
"Âu Thiển Thiển, cô câm miệng cho tôi!" Hắn đột nhiên gầm nhẹ.
"Ơ kìa, đừng nha, Tiểu Dã chạy mau... Đừng nha đừng nha, đừng để bị Tiểu
Hoằng ăn hết hết nha..." Âu Thiển Thiển đột nhiên kích động hô to.
Hàn Đông Liệt dùng sức vỗ bàn ngẩng đầu, nhưng lại bắt gặp cô đang đeo tai nghe, mắt nhìn chăm chú vào màn hình vi tính!
Shit! Hắn không kiên nhẫn đứng lên, hướng cô đi đến, ngay lập tức hắn rất
ngạc nhiên, lập tức tỉnh táo hẳn, vì sao người phụ nữ này lại liên tục
chọc giận hắn, không lẽ trên người của người phụ nữ này có ngòi nổ sao?
"Thư ký Âu, trong thời gian làm việc phiền cô nghiêm túc một chút!" Lấy tai
nghe của cô đặt xuống, hai mắt lơ đãng đã nhìn vào máy tính của cô...
Hai người đàn ông, đang lõa thể trần truồng dây dưa với nhau, trong
lúc…... Người phụ nữ chết tiệt, rõ ràng đang xem phim GV?
"Hàn tổng?" Âu Thiển Thiển thấy hắn, vội vàng từ trên ghế đứng lên, tắt đi màn hình! Không xong, bị hắn bắt gặp rồi!
Hàn Đông Liệt cố gắng bình tĩnh, đột nhiên thò tay ôm cô vào trong ngực,
khẽ cắn vành tai của cô, tà mị nói, "Thư ký Âu, nhìn đẹp không? Có muốn
tôi giải thích cho cô biết cái gì là công... Cái gì là thụ?"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT